Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 106 - Chương 106: Chiêu Thức Chung Cực Của Tượng Hình Quyền

Chương 106: Chiêu thức chung cực của Tượng Hình Quyền Chương 106: Chiêu thức chung cực của Tượng Hình Quyền

Chương 106: Chiêu thức chung cực của Tượng Hình Quyền

- Quả nhiên có tu sĩ chính đạo âm thầm tham gia vào!

Phó giáo chủ nổi giận, nếu không có cửa ải thứ ba, Phương Hạo đã gia nhập vào Bất Tử Giáo.

Ánh mắt của Giáo chủ lạnh lùng:

- Không cần ta nói, ngươi nên biết phải làm gì đó chứ.

Phó giáo chủ gật đầu:

- Ta sẽ để Đà chủ Hoàng Nhạc đà giết hắn ngay lập tức-.

- Giết cái gì, nhanh chóng thông báo cho Đà chủ Hoàng Nhạc đà, vị trí đã bị tiết lộ, nhanh chóng chạy trốn.

- À?

Phó giáo chủ ngơ ngác.

Giáo chủ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép giải thích:

- À cái gì, Phương Hạo có thể xâm nhập vào lần khảo nghiệm này, chứng tỏ chính đạo đã biết vị trí của Hoàng Nhạc đà, còn không bảo bọn họ nhanh chóng thu xếp đồ đạc chạy trốn?

- Vậy Phương Hạo này?

- Không thể giết, chính đạo chắc chắn có hồn đăng của Phương Hạo, nếu giết Phương Hạo, chính đạo sẽ biết việc gián điệp đã bị tiết lộ, sẽ lao đến Hoàng Nhạc đà, Hoàng Nhạc đà còn có thời gian chạy trốn sao?

- Ồ.

- Hơi khó khăn một chút.

Lục Dương tặc lưỡi, cảm thấy có gì đó không ổn.

Những người khác trong Diên Giang Đà đều đã rời đi, vội vàng đi làm chuyện xấu, chỉ còn lại ba người bọn họ.

Nếu không có hạn chế, ba người bọn họ buông tay gây rắc rối, toàn bộ Phi Tiên thành đã bị đảo lộn.

Đáng tiếc bản tính bọn họ không cho phép, bọn họ đến Ma giáo làm nằm vùng, trong đó có rất nhiều Ma tu chân chính.

- Khó trách chưa từng nghe nói có người làm nằm vùng lẻn vào Tiên Môn, nguyên lai lại có loại khảo nghiệm này.

Mạnh Kinh Chu cũng cảm thấy đặc biệt khó khăn.

- Việc xấu ngươi muốn làm nhất là gì?.

Lục Dương hỏi.

Mạnh Kinh Chu suy nghĩ hồi lâu, nghi hoặc hỏi:.

- Đi thanh lâu có tính không?.

Từ nhỏ hắn đã bị gia tộc cấm đi thanh lâu và những nơi khác không tốt khác. Nói rằng thanh lâu là nơi đáng sợ và trẻ con không thể đến đó.

Mạnh Cảnh Chu nhìn thấy bộ dạng khốn khổ của các thúc thúc bá bá của mình khi quỳ trên tấm ván mà giặt đồ khi trở về nhà, cảm thấy thanh lâu quả thực là một nơi khủng khiếp.

Bây giờ hắn còn độc thân... A không, hắn là Thuần Dương Linh Căn, càng không thể đến đó.

Đối với Mạnh Cảnh Chu, những việc nổi loạn như vào nhà thổ là điều xấu nhất.

Man Cốt thậm chí không thể nghĩ về nó.

- Quên đi, dù sao cũng còn có một ngày, chúng ta đi thanh lâu nghỉ ngơi đi.

Lục Dương đề nghị, hắn đã có chủ ý, nói đùa, quy tắc như vậy còn có thể hạn chế hắn sao?.

Bây giờ vẫn còn sớm, hiện tại không cần phải làm gì, dù sao cơ hội hiếm có, không bằng thỏa mãn tâm nguyện của Mạnh Kinh Chu trước.

Hai mắt Mạnh Cảnh Chu sáng lên, đúng vậy, đây không phải chân thân, đi tới đó cũng không có gì đau lòng.

- Đi thôi.

Mạnh Cảnh Chu giục hai người cùng đi.

Hắn cảm thấy tội lỗi khi phải đến một nơi như thế một mình.

Hai người không thể lay chuyển được Mạnh Cảnh Chu nên đành phải đi cùng nhau.

Nhà thổ nằm ở một nơi rất dễ thấy nên ba người dễ dàng tìm thấy.

Các tỷ tỷ muội muội trong trang phục cầu kỳ, trang điểm lộng lẫy cầm khăn tay đứng trước cửa đón khách, tay nhỏ hơi câu một cái, hồn người qua đường đều bị hút vào.

Đến trước cửa thanh lâu, Man Cốt nhanh chóng lùi lại:.

- Ta là người đọc sách, đây không phải là nơi dành cho người đọc sách.

Thánh nhân nói rằng: Phấn hồng giai nhân là khô lâu, nghiêng nước nghiêng thành hóa bạch cốt. Ta không thể phạm sai lầm. Ta không thể phạm sai lầm.

Hai người thuyết phục rất lâu, đã cố gắng hết sức nhưng không thuyết phục được hắn nên đành phải bỏ cuộc.

Lục Dương rất giảng nghĩa khí:.

- Nếu ngươi không muốn vào thanh lâu thì ta sẽ đi thay ngươi.

Man Cốt thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ Lục ca vẫn là người đáng tin cậy.

Sau đó hắn bất lực nhìn Lục Dương đánh ra một bộ Tượng Hình Quyền, biến thành bộ dạng của của mình.

Man Cốt: - !!!.

Lục Dương vỗ vỗ Man Cốt đang choáng váng, bảo hắn thả lỏng:.

- Ta đi đây.

Man Cốt nhanh chóng tóm lấy bản thân khác của mình:.

- Ngươi không thể đi được! Dù ngươi có đi cũng có thể nhưng đừng biến thành giống như ta.

- Ta làm việc này vì lòng tốt muốn thay cho người, ngươi không đi được thì thật đáng tiếc.

Lục Dương chân thành nói.

Man Cốt kiên quyết không đồng ý.

- Đừng xấu hổ.

Lục Dương khuyên nhủ.

Kỳ thực Lục Dương cũng rất căng thẳng, hắn chưa từng đến nơi như vậy, lỡ như xảy ra chuyện gì thì Mạnh Cảnh Chu sẽ phải cười nhạo hắn cả đời, Lục Dương tự nhiên nghĩ tới việc biến thành bộ dáng của Man Cốt. Bêu xấu cũng không phải của mình xấu mặt.

Loại chuyện này không nên nói.

Trong lúc ba người đang ồn ào, họ nghe thấy tiếng gầm gừ vang lên từ thanh lâu, tiếp theo là tiếng hét chói tai của nữ tử và tiếng cười càn rỡ của người nam tử.

Ba người bỗng nhiên quay đầu, phát hiện hơn mười tên tu sĩ đang ở trong thanh lâu tùy ý làm bậy, trong ngực còn hiện ra một nữ tử đàng hoàng không biết cướp đoạt từ chỗ nào.

Những tu sĩ này đều không có che giấu tu vi, đều là Trúc Cơ kỳ, thậm chí còn có tầm hai ba người khí tức không thua gì Hổ yêu trước đó.

Những người này đều là tu sĩ đến đây tham gia khảo nghiệm.

- Thứ hỗn trướng!

Trong đáy lòng ba người sinh ra lửa giận trùng thiên, muốn xuất thủ ngăn cản những người này.

Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt muốn xuất thủ, bị Lục Dương ngăn cản.

- Trước không nên vọng động, chúng ta chỉ có ba người, không có khả năng đánh bại bọn hắn.

- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?

Mạnh Cảnh Chu nóng nảy hỏi.

Lục Dương khoát tay:

- Ta có biện pháp tạm thời tăng lên sức chiến đấu của ta, hai người các ngươi chờ ta một chút.

Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt hiếu kì, trên người bọn họ không có thể loại như thập ngưu lực lượng đan, hẳn là Lục Dương học qua bí pháp gì đó tạm thời tăng lên tu vi?

Bình Luận (0)
Comment