Lục Dương cảm thấy Tạ An cùng Xảo nhi đi Càn Khôn Tử Vân cung cũng rất tốt, Càn Khôn Tử Vân cung nhiều thêm hai tên Độ Kiếp kỳ, môn phái khác cũng sẽ không bị hai tên Độ Kiếp kỳ tai họa, cục diện cả hai cùng có lợi.
Mạnh Cảnh Chu lặng lẽ thối lui đến bên cạnh Lục Dương, Xảo nhi, không, hiện tại là Thiên Kiều Tôn giả, Thiên Kiều Tôn giả tán phát hàn ý cóng đến cốt tủy hắn đều rét run.
- Hiện tại Độ Kiếp kỳ phổ biến như thế sao, đi ra ngoài đều có thể gặp phải hai người.
Lục Dương nhỏ giọng thầm thì.
Mạnh Cảnh Chu nghiêm túc nghĩ nghĩ trải nghiệm khi đi ra ngoài cùng Lục Dương:
- Hình như chúng ta mỗi lần đi ra ngoài đều có thể đụng phải Độ Kiếp kỳ.
Lục Dương: - ...
Hình như đúng là chuyện như vậy.
- Vô Cực, lão già này ngươi giả trang tiểu hài tử cái gì! Dáng dấp còn non như thế.
Xảo nhi giận dữ mắng mỏ Tạ An, sớm biết rõ Tạ An là Vô Cực tôn giả, nàng làm sao ở chỗ này đợi non nửa năm?
Lãng phí tình cảm.
Tạ An không cam lòng yếu thế, phun một cục đàm:
- Ngươi còn có mặt mũi nói ta, ngươi trước đây bị mấy giặc cướp truy sát, khóc nói với ta ‘Van cầu ca ca ngươi mau cứu ta, cha mẹ ta, gia phó đều bị cướp phỉ giết’, ngươi giả bộ cũng thật giống.
- Không có ngươi giả bộ giống, cả ngày vây quanh lão khất cái đi dạo, cùng người ta đánh cờ, trà trộn vào tông môn Nguyên Anh kỳ đều quanh co khúc khuỷu như thế.
- Ngươi vô sỉ!
- Ngươi không muốn mặt!
Hai đại Độ Kiếp kỳ phát sinh cãi vã, lấy ánh mắt giao chiến, không gian tựa như muốn ngưng kết, hai người Lục Dương nhìn mà kinh hồn táng đảm, sợ bọn họ đánh nhau.
Nếu bọn họ đánh nhau, người thứ nhất xui xẻo chính là hai người bọn hắn.
Lúc Lục Dương làm tông chủ đại diện, nhìn qua tình báo liên quan tới hai vị Độ Kiếp kỳ này.
Hai vị Độ Kiếp kỳ này là người cùng thời đại, từ nhỏ nhận biết, là thanh mai trúc mã, còn có đồn đại nói hai người bọn họ từ nhỏ đã đã thông gia từ bé, Vô Cực tôn giả bên này gia đạo sa sút, gia tộc của Thiên Kiều Tôn giả đưa ra quyết định từ hôn, hai người lúc này mới không có kết thành phu thê.
Mặc kệ lời đồn đại này là thật hay là giả, tóm lại sau khi hai người này gia nhập tông môn của riêng mình, liền đọ sức lẫn nhau, từ Luyện Khí kỳ một mực đọ sức đến Độ Kiếp kỳ, thuận tiện còn thăng cấp tông môn của riêng bọn hắn thành tông môn siêu phẩm.
Tại thời đại của bọn hắn, hai người bọn họ là thiên tài lộng lẫy nhất, người đồng lứa mắt thấy thiên tư của bọn hắn cũng cảm thấy hổ thẹn, không sinh ra tâm tư ganh đua so sánh.
Bất luận là ở thời đại nào, có thể tu luyện tới Độ Kiếp kỳ, đều là thiên tài trong thiên tài.
Sau khi trở thành Độ Kiếp kỳ, hai người bọn họ có thân phận trưởng bối, sẽ không tuỳ tiện động thủ giống như trước kia, mà bọn hắn là Độ Kiếp kỳ, động thủ chính là hủy thiên diệt địa, khôi phục sau đó sẽ rất phiền phức.
Số lần hai người âm thầm đấu đá cũng không phải số ít, tỉ như thông qua bồi dưỡng đệ tử, để các đệ tử tiến hành chiến đấu, hoặc giả mạo đệ tử tiến hành chiến đấu.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu thấy thế, lặng lẽ rời đi, sợ đi chậm liền đi không được.
- Chờ một chút, khoan hãy đi, bên trong ngôi miếu này tựa hồ có một bí cảnh.
Bất Hủ tiên tử gọi lại Lục Dương.
- Bí cảnh? Ở đâu?
- Đang ở trong cái miếu, đằng sau đài sen.
Bất Hủ tiên tử ho Lục Dương.
Bị lòng hiếu kỳ điều khiển, Lục Dương vụng trộm đi vào đằng sau đài sen trong miếu hoang.
Sau đài sen đều là tro bụi, Lục Dương phủi nhẹ tro bụi, lộ ra cổng vào bí cảnh, là một lỗ khảm rất nhỏ.
- Lão Mạnh ngươi mau tới đây, nơi này có một chỗ bí cảnh.
Lục Dương gọi lại Mạnh Cảnh Chu đang canh giữ ở ra vào miếu hoang.
Mạnh Cảnh Chu nghe vậy bước nhanh đi qua.
Hai vị Độ Kiếp kỳ nghe nói nơi này có bí cảnh, tạm thời ngưng chiến, nhìn thấy lỗ khảm, cũng rất ngạc nhiên.
Hai người bọn họ một mực tận tâm tận lực ngụy trang phàm nhân, không có chú ý tới cổng vào bí cảnh ở ngay bên cạnh.
- Truyền thuyết kể rằng ngoài thành Cửu Long thành có một chỗ bí cảnh, chắc hẳn chính là chỗ này.
Lục Dương suy nghĩ nói.
- Nghĩ không ra thật là có bí cảnh?
Tạ An kinh ngạc, hắn đều sắp xếp cẩn thận bí cảnh ở bên trong núi rừng gần đây, chỉ chờ ngày nào gia nhập Càn Khôn Tử Vân cung, sau khi trở thành Đại sư huynh, trong một lần ngẫu nhiên thu hoạch được cơ duyên.
Hắn an bài cơ duyên đầy đủ để mình tu luyện tới Hợp Thể kỳ.
- Tích máu thử một chút?
Mạnh Cảnh Chu đề nghị.
- Được.
Lục Dương nhỏ máu, lấp đầy lỗ khảm, lỗ khảm không phản ứng chút nào.
Tạ An nghiêm túc phân tích nói:
- Cái này nên dùng một loại tín vật nào đó mới có thể lấp đầy, về phần là tín vật gì thì không biết rõ.
- Lỗ khảm này làm sao nhìn quen mắt như thế?
Lục Dương nghi hoặc.
- Đúng rồi, tiền bối ngài thử một chút lệnh bài lão khất cái cho xem?
Tạ An nghe vậy, đưa lệnh bài hình dạng Tử Vân vào trong lỗ khảm, vừa hay có thể lấp đầy một phần ba.
- Chẳng lẽ nói cần lệnh bài của ba đại tông môn? Muốn tìm mặt hai tông môn khác lấy không?
- Không cần phiền toái như vậy.
Xảo Nhi đưa tay nhấn lên trên lỗ khảm, nhẹ nhàng kéo một cái, xé mở một vết nứt không gian, nàng chỉ chỉ cổng vào bí cảnh:
- Bây giờ có thể tiến vào.
Lục Dương: - ...
Bốn người đều rất hiếu kì bên trong bí cảnh có cái gì, trực tiếp nhảy vào.