Thiếu niên thần sắc càng ngày càng tham lam:
- Tiểu tử này cơ duyên không nhỏ, chỉ sợ rất khó tìm đến vị trí của hắn.
- Đại nhân, ta có một kế.
Thân tín nói, hắn là người phụ trách thu thập tình báo Đại Hạ, rõ ràng nhất về tình huống các đại tông môn của Đại Hạ.
- Nói một chút.
- Theo ta được biết, sang năm ngày 2 tháng 2 là ngày Vấn Đạo tông chiêu thu đệ tử, đến lúc đó tên đệ tử gọi Lục Dương kia tất nhiên sẽ ở trong Vấn Đạo tông.
- Mà thời điểm đó Vấn Đạo tông bận rộn tổ chức khảo nghiệm, sẽ không ai chú ý hắn, phòng ngự thư giãn, chúng ta có khả năng thừa cơ quy mô tấn công Vấn Đạo tông, đánh hắn trở tay không kịp.
- Đến lúc đó đừng nói một Lục Dương nho nhỏ, coi như toàn bộ Vấn Đạo tông, đều là vật trong bàn tay đại nhân.
Thiếu niên sáng mắt lên, đây là biện pháp tốt, vừa hay hủy diệt Vấn Đạo tông lập uy.
Nói không chừng tiên vật Ngu Đế lưu lại là bị Vấn Đạo tông đoạt được, ban cho Lục Dương mà thôi.
Tiên vật còn sót lại của Ngu Đế, nói không chừng còn có thể ở Vấn Đạo tông tìm tới《 Diệt Tiên kiếm trận 》trong truyền thuyết, nghe đồn kiếm trận này khởi nguồn từ thời thượng cổ, đi qua Ngu Đế cải tiến, uy lực của nó mạnh hơn, có thể khiến Tiên Nhân quỳ xuống.
- Tiểu tử ngươi có đôi khi cũng có thể nghĩ ra biện pháp tốt.
Thân tín cúi đầu khom lưng:
- Bất quá là theo học được một chút da lông trên người đại nhân thôi.
Thiếu niên rất hài lòng cấp dưới vỗ mông ngựa.
…
- Quái.
Bất Hủ tiên tử thì thào.
- Tiên tử, xảy ra chuyện gì sao?
Lục Dương hỏi.
- Vừa rồi giống như có người thử đo lường tính toán nhân quả của ngươi, bị bản tiên tiện tay cản trở về, cũng không biết là ai mong muốn tính toán ngươi.
- Đối phương xem tính không ra nhân quả ngươi, lại nghĩ thông qua Mạnh gia tiểu tử cùng Tiểu Bạch mã gián tiếp tính toán ngươi, đều bị bản tiên cản trở về.
Lục Dương đồng dạng nghi hoặc không hiểu, hắn đoạn đường này đến nay đều là cẩn tuân Đái sư huynh dạy bảo, đàng hoàng an phận làm người, làm náo động chuyện đều là Lão Mã làm, thế nào còn có người muốn tính toán hắn:
- Đối phương mạnh không?
Bất Hủ tiên tử nghiêng đầu sờ lên cằm:
- Theo bản tiên phất phất tay liền cản trở về xem, đối phương khẳng định là không bằng bản tiên.
- Không phải ngài đã nói không giống nhau à, bên trong thế giới quan của tiên tử ngài, còn còn người mạnh hơn tiên tử ngài sao?
- Mặc dù không có mạnh bằng bản tiên, nhưng có trình độ không sai biệt lắm cùng bản tiên, tỉ như Vân nha đầu, thực lực của đối phương khẳng định cũng không bằng Vân nha đầu.
…
Lão Mã lôi kéo hai người tới mục đích thứ ba, Yến Sơn thành thuộc Tuyền châu, bởi vì lưng tựa Yến sơn nên có tên gọi như thế.
- Người thứ ba gọi Đào Thính Phong, mười lăm tuổi, người Yến Sơn thành Tuyền châu, hả, là Man Cốt đi Yến sơn chém giết yêu ma, xuống núi đi qua Yến Sơn thành phát hiện.
- Man sư đệ đánh giá thế nào?
Lục Dương tò mò hỏi.
Mạnh Cảnh Chu nhìn sách nhỏ, thần sắc quái dị:
- Hắn nói Đào Thính Phong nhát gan sợ phiền phức, không dám gây chuyện thị phi, phẩm hạnh hắn kém xa Lục huynh cùng Mạnh huynh.
-... Man sư đệ là khen chúng ta hả?
Mạnh Cảnh Chu cũng không nắm chắc được chủ ý:
- Theo toàn thể ngữ cảnh xem, hẳn là đang khen hai ta.
Đào Thính Phong xuất thân Nguyên Anh thế gia, là đại gia tộc tiếng tăm lừng lẫy nơi đó, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu rất dễ dàng đã tìm được Đào gia.
Đào gia mời tới tiên sinh dạy học, để đệ tử Đào gia không cần lại đi trường tư thục bên trong thành.
Mà lại khác biệt với phần lớn tư thục chính là, Đào gia không chỉ sẽ để cho đệ tử Đào gia học tập Thánh Nhân đạo, sẽ còn truyền thụ tri thức tu hành.
Khi hai người Lục Dương vụng trộm chui vào Đào gia, Đào Thính Phong cùng đệ tử Đào gia khác đang nghe tộc thúc giảng bài.
Đệ tử Đào gia đều xem vị tộc thúc này làm thần tượng, vị tộc thúc này rất có thiên phú trên con đường tu hành, năm gần ba mươi tuổi cũng đã là Trúc Cơ trung kỳ, người nhà họ Đào đều nói hắn có khả năng trùng kích Nguyên Anh kỳ, để Đào gia xuất hiện vị Nguyên Anh lão tổ thứ hai.
- Con đường tu hành, sợ nhất la hấp tấp, trước khi tu hành cần tu tâm, người tu hành thường có phập phồng không yên, dễ dàng tẩu hỏa nhập ma...
- Luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh... Mỗi một cảnh giới chính là một bậc thang lớn, có thể bước bên trên một bậc thang lớn, thân phận, địa vị của ngươi đều sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Đừng nhìn Đào gia chúng ta là Nguyên Anh thế gia, có chút quyền nói chuyện tại một mẫu ba phần đất Yến Sơn thành này, nhưng nếu ngươi đi ra Yến Sơn thành, kiến thức đến Hóa Thần thế gia, liền biết được Nguyên Anh thế gia chúng ta vẫn lấy làm kiêu ngạo cũng chỉ đến như thế.
- Ta lúc tuổi còn trẻ du lịch Tuyền châu, từng nhìn thấy đại năng Nguyên Anh đỉnh phong ra tay, lúc đó quả nhiên là núi kêu biển gầm, sở hướng bễ nghễ, khiến cho tâm trí người ta hướng về.
Đào gia lão tổ cũng bất quá tu vi Nguyên Anh sơ kỳ.
- Lại tỉ như nửa tháng trước, Yến Sơn thành phát sinh trận đại chiến kia, yêu tộc len lén lẻn vào Đại Hạ, giấu ở bên trong Yến sơn, may mắn được vị cao nhân chính đạo ra tay, đánh giết yêu tộc, nếu không còn không biết sẽ sinh ra tai hoạ hạng gì.