Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1089 - Chương 1089: Đã Từng Là Át Chủ Bài Mạnh Nhất Của Vấn Đạo Tông (2)

Chương 1089: Đã từng là át chủ bài mạnh nhất của Vấn Đạo tông (2) Chương 1089: Đã từng là át chủ bài mạnh nhất của Vấn Đạo tông (2)

Nếu thật tính toán ra, nói Tiên Thiên đạo nhân có ân cứu mạng đều không quá đáng, cho nên Hà Linh mới một mực thủ hộ Vấn Đạo tông.

- Mẹ nó, ngươi là Tề Thông Thiên? Ngươi còn sống?

Hà Linh nhìn thấy Tiên Thiên đạo nhân, hiếm thấy toát ra vẻ mặt hưng phấn, khóe miệng không cầm được ý cười.

- Còn sống, chỉ là xảy ra chút ngoài ý muốn.

Tiên Thiên đạo nhân vò đầu, xấu hổ cười hắc hắc.

- Xem ra ngoài ý muốn không nhỏ, đều biến thành phàm nhân rồi.

- Còn sống là được, thỏa mãn.

- Cũng đúng, ngươi luôn luôn là loại tâm tính này.

- Hiện tại Vấn Vấn Vấn Vấn Đạo tông rất khó lường, hoàn toàn không giống thời điểm khi ngươi sáng lập.

Hà Linh nhìn tận mắt Vấn Đạo tông như thế nào từng bước một mạnh lên.

Tiên Thiên đạo nhân gật đầu:

- Đã nhìn ra, hậu bối đều hết sức nỗ lực, mạnh hơn so với ta nhiều lắm.

Hai người ngươi một câu ta một câu trò chuyện về những vấn để chỉ có bọn hắn mới biết, thần sắc đầy phấn khởi.

Hai người cách xa nhau mười hai vạn năm gặp mặt, giống như lại về tới thời kì Đại Ngu, có chuyện nói không hết, hai người hàn huyên trọn vẹn gần nửa ngày, mới ngừng nghỉ một lát, lộ ra dáng vẻ vẫn chưa thỏa mãn.

Vân Chi ở một bên nhắc nhở:

- Hai vị tiền bối, ngày sau muốn trò chuyện bất cứ lúc nào đều có thể trò chuyện, tổ sư gia ngài còn có một người chưa từng gặp qua.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu không hiểu, bọn hắn tính một chút, đều gặp hết cao tầng Vấn Đạo tông rồi mới đúng.

Còn có ai chưa thấy qua?

- Cũng đúng, người còn không có gặp hết, chúng ta đi.

Tiên Thiên đạo nhân vỗ ót một cái, nhớ tới không thể tiêu tốn thời gian ở bên trong chuyện này.

- Tiểu Lục, gặp lại sau.

Hà Linh cười mắng:

- Đều nói rồi, ta không muốn cái tên cùi bắp, lầu sau nghĩ ra một cái tên mới thật hay cho ta.

- Đại sư tỷ, chúng ta còn có ai chưa thấy qua sao?

Lục Dương nhỏ giọng hỏi.

- Đúng, còn thừa lại một người, ngươi đi liền biết.

Vị cao tầng cuối cùng cách nơi này rất xa, Đại sư tỷ lại lần nữa lấy xuống một áng mây, mang theo ba người bay nhanh.

Đại thảo nguyên, Tù Phong, địa điểm trước đó đặt Tẩy Kiếm trì... Đám mây bay qua những địa phương này, không có chút ý muốn giảm tốc độ.

Mãi cho đến chỗ sâu mà hai người Lục Dương chưa từng tới bao giờ trong Vấn Đạo tông, lúc này mới đứng ở một chỗ trong núi hoang vu.

- Nơi này là Thương Mang sơn, một vị tiền bối của tông môn đang bế quan ở đây.

- Cho nên các ngươi chưa từng gặp qua hắn, là bởi vì hắn một mực đang bế quan.

- Mà thân phận của hắn tương đối đặc thù, có rất ít người biết hắn.

Đại sư tỷ vừa nói, một bên đẩy ra dây mây khô héo, lộ ra hang động phía sau.

- Tiền bối, ngươi ở đâu? Nếu không có bế quan liền ra đây một chuyến.

Không bao lâu, trong huyệt động truyền đến một giọng nói hơi ngây ngô, nghe âm thanh giống như là thiếu niên không chênh lệch nhiều với Tiên Thiên đạo nhân.

- Hô lớn tiếng như vậy làm cái gì, có biết phải tôn kính người già hay không.

Bất Hủ tiên tử bên trong Không gian tinh thần nhẹ giọng ồ lên một tiếng.

Còn không đợi Lục Dương hỏi làm sao, chỉ thấy một vị thiếu niên đi ra từ trong huyệt động, gương mặt đầy vẻ thiếu kiên nhẫn.

- Giới thiệu một chút, vị này là trung hưng chi tổ của tông môn chúng ta, Hãn Hải đạo quân Phương Vô Nhai.

Lúc này đến phiên Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu chấn kinh.

Trung hưng chi tổ Hãn Hải đạo quân của năm vạn năm trước.

Ngài ấy còn sống?

Không phải nói ngài chỉ có tu vi Độ Kiếp kỳ thôi sao?

- Không, hắn là Bán Tiên.

Bất Hủ tiên tử nói ra cảnh giới của Hãn Hải đạo quân.

- Đang bận bế quan, tìm ta làm gì?

Hãn Hải đạo quân tồn tại là át chủ bài mạnh nhất của Vấn Đạo tông, không đến trước mắt thời điểm tông môn sinh tử tồn vong, hắn sẽ không xuất thủ.

Tối thiểu nhất thì trước khi Vân Chi gia nhập Vấn Đạo tông trước đó là như vậy.

Sau khi Vân Chi gia nhập Vấn Đạo tông, tu hành tiến triển cực nhanh, Hãn Hải đạo quân cảm thấy vị hậu bối này là thiên tài rất đáng để rèn luyện, liền đưa ra ý định muốn đề điểm một phen.

Sau đó liền bị Vân Chi đánh cho hoa rơi nước chảy, miệng sùi bọt mép, ngã xuống đất không dậy nổi. Từ đó về sau, hắn lập chí muốn cố gắng phấn đấu, chứng đạo thành tiên, vãn hồi thân là tôn nghiêm của trung hưng chi tổ, cho nên bế quan ở chỗ sâu trong Vấn Đạo tông.

Từ đó mai danh ẩn tích tại Vấn Đạo tông.

- Chúng ta tìm tới một vị tiền bối, có lẽ cần ngài gặp mặt một lần.

- Há, là vị nào hậu bối?

Phương Vô Nhai theo miệng hỏi, hắn đường đường là trung hưng chi tổ, đối với tiền bối từ trong miệng Vân Chi với hắn mà nói đều là hậu bối.

- Vị này.

Vân Chi lách mình, lộ ra Tiên Thiên đạo nhân.

- Chúng ta tìm tới chính là khai phái tổ sư của tông môn chúng ta, Tiên Thiên đạo nhân Tề Thông Thiên.

- Chào ngươi, ta là Tề Thông Thiên.

Tiên Thiên đạo nhân lễ phép trước sau như một.

- Tổ, tổ sư gia?

Phương Vô Nhai giật mình.

Lúc đầu hắn có địa vị cao nhất trong Vấn Đạo tông, bất kể là tu vi hay là bối phận, hắn đều là hạng nhất.

Sau này xuất hiện Vân Chi, dẫn đến tu vi của hắn biến thành thứ hai Vấn Đạo tông.

Hiện tại ngược lại tốt rồi, đến cả bối phận hắn đều không phải là lớn nhất.

Bình Luận (0)
Comment