Lục Dương tỉnh táo lại, lặp đi lặp lại trí nhớ vừa rồi bị đánh, có thu hoạch to lớn.
- Có lẽ đây mới là các dùng của Vô Địch Anh, để cho ta tìm kiếm không đủ.
Sau đó hắn hưng phấn điều động chín thanh trường kiếm, thôi động kiếm trận.
- Diệt Tiên kiếm trận!
Chín thanh trường kiếm treo cao đỉnh đầu, mũi kiếm hướng xuống, cho người ta cảm giác áp bách lớn lao.
Nhất là Tẩy Kiếm trì kia, cảm giác áp bách lớn nhất.
Bịch, Lục Dương quỳ trên mặt đất, không cách nào đứng dậy.
- Cái kiếm trận chó má này chẳng phân biệt được địch ta à, ngay cả chủ nhân đều chịu ảnh hưởng!
Lục Dương giận dữ.
Bất Hủ tiên tử bĩu môi:
- Ngươi có phải quên bộ kiếm trận này ban đầu là dùng làm gì rồi hay không?
Đây là kiếm trận Kỳ Lân tiên tạo ra để cho mình dùng, từ lúc sinh ra tới giớ, chính là kiếm trận vì đối phó chủ nhân....
…
Cửa động phủ của Mạnh Cảnh Chu.
Cửa đá ầm ầm một tiếng mở ra, Mạnh Cảnh Chu thu hồi Dương Dương Thái Cực đồ, đi ra động phủ, chịu đựng ánh mặt trời chiếu đến, thoải mái duỗi lưng một cái.
- Thoải mái, cuối cùng đến Nguyên Anh trung kỳ.
- Ừm? Lão Mã ngươi đang làm gì?
Mạnh Cảnh Chu thấy Lão Mã thủ ở ngoài cửa động phủ, ngồi dưới đất, hai chân sau cuộn lại cùng một chỗ, hai chân trước đặt ở trên đầu gối, lỗ mũi không ngừng có khí trắng đi vào thả ra.
- Đây là tu luyện?
Mạnh Cảnh Chu lần đầu tiên thấy Lão Mã tu luyện, không chắc chắn lắm.
Lão Mã liếc Mạnh Cảnh Chu một cái, nó trước kia cảm thấy Hợp Thể kỳ cũng rất tốt, dù sao Độ Kiếp lão quái không ra, nó liền là tồn tại vô địch.
Hiện tại nó biết sai, từ khi nó lôi kéo Mạnh Cảnh Chu rời đi Mạnh gia, đã qua ba năm, trong thời gian này gặp phải địch nhân đều vượt ra khỏi phạm vi năng lực của nó.
Hoặc là số lượng nhiều, hoặc là tu vi cao.
Ngược lại không có một ai là nó có thể xử lý.
Chỉ có trước đó không lâu đụng phải cái pho tượng bùn, cho nó một chút cảm giác an tâm, để nó biết nó đúng là đại năng tung hoành thiên hạ Hợp Thể kỳ.
Nhưng nếu lại không nỗ lực tu luyện, ngày sau ai là ai Hộ Đạo giả đều nói không chừng.
…
- Đường đi thật náo nhiệt.
Tiên Thiên đạo nhân cùng Hãn Hải đạo quân đi vào phố thương mại, hai người bọn họ hoàn toàn xa lạ xuất hiện bên trong Vấn Đạo Tông, lộ ra hoàn toàn không hợp, Hãn Hải đạo quân thi triển đạo pháp, biến mất hai người tồn tại.
Trong lòng Hãn Hải đạo quân tự nhủ có thể coi như tìm thấy địa phương mà tổ sư không có đi qua.
Hắn vừa đi một chuyến Tù Phong, xác nhận Mộng Yểm Chí Tôn cùng Hư Không Chí Tôn xác thực bị bắt, đồng thời nghe hài đồng sư công Thang Thánh Nhất líu lo không ngừng oán trách nửa ngày, nói cái gì Tù Phong giam giữ Bán Tiên cùng Độ Kiếp kỳ quá nhiều, hắn một giới Độ Kiếp kỳ sắp không làm được cái gì.
Sau đó hai người nhiều lần quay vòng, cuối cùng đi vào phố thương mại.
Hai người xuyên qua phồn hoa đường phố, tựa như khách qua đường, bất kể đệ tử Vấn Đạo Tông hay đại năng giấu ở phố thương mại cũng không có chú ý hai người tồn tại.
- Thịt dê nướng đây, thịt dê nướng mới lạ chính tông!
Tiên Thiên đạo nhân ngửi được mùi thơm do mở dê nhỏ lên trên Chân Hỏa toát ra tiếng tư tư, hít mũi một cái.
- Thơm quá.
Nếu như hắn là Hợp Thể kỳ, đã vượt qua dục vọng thỏa mãn ăn uống, sẽ không bị thịt dê nướng không quan trọng dụ hoặc.
Nhưng hắn hiện tại là phàm nhân, phàm nhân cần ăn cơm.
- Tổ sư ngài muốn ăn sao?
Hãn Hải đạo quân thân mật m hỏi.
- Hai vị khách quan, vào cửa hàng ăn thịt dê nướng không?
Người gào to ngoài công quán đồ nướng cười hỏi.
- Ăn..... Đợi lát nữa, ngươi có thể thấy chúng ta?
Hãn Hải đạo quân theo bản năng giúp Tiên Thiên đạo nhân trả lời, đột nhiên phát hiện không đúng. Rõ ràng hai người bọn họ đang ở trong giai đoạn thi triển đạo pháp, sẽ không có người chú ý bọn hắn mới đúng.
Trừ phi đối phương là Độ Kiếp kỳ.
Vấn Đạo Tông ở đâu ra người Độ Kiếp kỳ thứ ba.
Hãn Hải đạo quân đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm người gào to , một linh hồn thể, mà lại có hình thức ban đầu của đạo quả gợn sóng:
- Bán Tiên?
- Ngươi là người phương nào ?!
- Ta? Ta trước kia là Bất Hủ Tiên Nhân, những hiện tại là ông chủ của quán đồ nướng này và lò sát sinh.
- Bất Hủ Tiên Nhân? Ngươi là người Bất Hủ giáo!
Hãn Hải đạo quân càng ngày càng cảnh giác, Bất Hủ giáo lại có tồn tại cấp bậc Bán Tiên, hơn nữa còn xâm nhập vào Vấn Đạo Tông bọn hắn.
Nhìn như vậy, trong tứ đại ma giáo, Bất Hủ giáo có thực lực mạnh nhất!
Hãn Hải đạo quân thôi động hình thức ban đầu của đạo quả, chuẩn bị động thủ.
- Chờ một chút chờ một chút, ngươi chắc là hiểu lầm, ta là bị bắt vào Vấn Đạo Tông.
Bất Hủ Tiên Nhân vội vàng nói rõ lí do, hắn liếc mắt đã nhận ra đối phương là Hãn Hải đạo quân, giống nhau như đúc pho tượng.
- Chuyện gì xảy ra?
Hãn Hải đạo quân nhíu mày, thu hồi hình thức ban đầu của đạo quả, hắn bế quan ba trăm năm, làm sao giống như bế quan vài vạn năm vậy, giống như Vấn Đạo Tông phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Nếu như hắn cẩn thận điều tra thời gian một chút, liền sẽ phát hiện phát sinh biến hóa không phải trong ba trăm năm này, biến hóa đều phát sinh trong khoảng ba năm qua mà thôi.
Bất Hủ Tiên Nhân mời hai người tổ sư gia tiến vào quán đồ nướng, để Lưu sư phó cùng Cao sư phó lấy ra tuyệt chiêu giữ nhà, đồ tốt đều bưng lên.
- Muốn nói ta là thế nào tới Vấn Đạo Tông của các ngươi, cần nói từ đầu, ban đầu là đệ tử Vấn Đạo Tông các ngươi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, muốn giết một đầu hổ yêu.....