Kết quả là đều đến Nguyên Anh trung kỳ rồi, Lục Dương cháu trai này cũng không có làm tròn lời hứa.
Lục Dương trầm mặc một chút, nếu là Mạnh Cảnh Chu không nhắc nhở, hắn thật đúng là quên chuyện này.
Lục Dương trấn định tự nhiên, kiếm pháp tự giác chậm lại:
- Ta đương nhiên nhớ kỹ, không phải không tìm được cơ hội một mực chờ tới bây giờ.
Sáu con mắt Mạnh Cảnh Chu liếc nhìn Lục Dương, tiểu tử ngươi sẽ không phải là quên hứa hẹn đó chứ.
Kiếm quang cùng quyền ảnh xen lẫn, kiếm khí phiêu dật linh động, cố gắng tìm khe hở đánh tan phòng ngự của Mạnh Cảnh Chu, Mạnh Cảnh Chu hóa thân Nộ Mục Kim Cương, đối mặt kiếm chiêu gió táp mưa rào, dùng quyền ngự khí, hóa tan muôn vàn thế công trong vô hình.
- Hám Thiên lục thức!
Sáu tay thi triển Hám Thiên lục thức, uy lực hiện ra cấp số nhân tăng trưởng, Thanh Phong kiếm hoành ở trước ngực, cả người Lục Dương mang kiếm cùng nhau bay rớt ra ngoài, lộc cộc hai lần, ngã xuống lôi đài.
- Cái gì, lại có thể là Mạnh sư huynh chiến thắng!
- Thời điểm trận chung kết Kim Đan trung kỳ, Mạnh sư huynh bại bởi lục Thiếu giáo chủ, lục Thiếu giáo chủ cùng Lục sư huynh bất phân thắng bại, Lục sư huynh sao lại bại bởi Mạnh sư huynh?
- Điều này nói rõ ba người bọn họ thực lực không kém nhiều, bất luận chênh lệch rất nhỏ gì đều sẽ ảnh hưởng đến thắng bại cuối cùng.
- Độc thân linh căn thật khủng khiếp, chỉ sợ độc thân linh căn các triều đại cũng không bằng Mạnh sư đệ.
- Độc thân mạnh nhất.
- Nếu là Mạnh sư đệ một mực độc thân, tiền đồ vô lượng a.
Mạnh Cảnh Chu nghe tiếng nghị luận phía dưới, vẻ mặt tối đen, các ngươi còn không bằng đừng khen ta.
Khi Lục Dương ngã xuống lôi đài bị Tẩy Kiếm trì tiếp nhận, hắn leo ra Tẩy Kiếm trì, chỉ đỉnh núi cách đó không xa, hơi có nghi hoặc.
- Làm sao đều bay ra ngoài, là xảy ra đại sự gì sao?
Các đại tông môn giống như tâm hữu linh tê, đồng thời bay ra phòng khách chiêu đãi, như ong mật vậy bay về phía sơn môn Vấn Đạo tông.
Rất nhanh đã có sư huynh tràn đầy lòng hiếu kỳ xác minh tình huống.
- Là Tông chủ trở về, đám Tông chủ các đại tông môn đều đi nghênh đón Tông chủ.
Mạnh Cảnh Chu nhìn ra xa, nhìn người cầm lấy các đại tông môn mài vũ khí sáng loáng, thấy thế nào cũng không giống như nghênh đón Bất Ngữ đạo nhân.
Lục Dương yên lặng, chắc hẳn sư phụ nghe nói Hãn Hải đạo quân còn sống, đặc biệt chạy về bái kiến tổ sư.
Chỉ bất quá sư phụ quên, không phải chỉ hắn một người muốn gặp Hãn Hải đạo quân.
…
Cách Vấn Đạo tông không xa, hai bóng người lén lén lút lút tới gần Vấn Đạo tông.
- Đại ca, ta thân là Yêu tộc cũng có thể tiến vào Vấn Đạo tông sao?
Kim tộc trưởng nhíu mày, lộ ra lo lắng.
Bất Ngữ đạo nhân vuốt râu trầm ngâm một lát:
- Bản tông luôn luôn đối xử như nhau, không phân biệt Yêu tộc cùng Nhân tộc, nhưng Hãn Hải tổ sư thì không xác định, nói không chừng lão nhân gia ông ta thấy ngứa mắt yêu tộc.
- Thôi thì thế này, ngươi ẩn giấu ở đây, ta trước đi qua tìm kiếm con đường.
- Đại ca chú ý an toàn.
- Yên tâm, ta hành tẩu giang hồ nhiều năm như vậy, bao lâu xuất hiện qua ngoài ý muốn?
Cách ăn mặc của Bất Ngữ đạo nhân hiện tại không còn lôi thôi giống với hình ảnh ngày xưa, hắn hiện tại một thân đạo bào sạch sẽ lịch sự tao nhã, búi tóc chỉnh tề, mấy sợi râu dài tung bay theo gió.
Bất Ngữ đạo nhân giẫm lên bộ pháp tứ bình bát ổn, đi tới sơn môn.
Rất nhanh, dưới cái nhìn soi mói của Kim tộc trưởng, hành tung của Bất Ngữ đạo nhân bị các đại tông môn đến đây bái phỏng phát hiện, các đại tông môn một mạch lao ra từ bên trong Vấn Đạo tông, gọi nhau truy sát Bất Ngữ đạo nhân.
Bất Ngữ đạo nhân chật vật chạy trốn, có vài lần suýt nữa bị bắt lại.
Kim tộc trưởng thấy cảnh này run lẩy bẩy, cảm thấy tu sĩ nhân tộc còn hung tàn hơn Yêu tộc bọn hắn, sợ hãi, đồng thời, trong lòng không khỏi dâng lên mấy phần cảm động, lấy thân làm mồi, câu ra nguy hiểm, hộ mình an toàn, đại ca thật tình nghĩa.
- Đại ca thật giảng nghĩa khí.
- Sau này trở về nói với Tiểu Tổ một chút, nhìn một chút hai nhà có thể liên minh hay không, có Hãn Hải đạo quân cùng Tiểu Tổ hai vị Bán Tiên trấn giữ, đại thế chi tranh giữ được mười vị trí đầu là không khó lắm.
- Bất Ngữ lão tặc, có bản lĩnh đừng chạy!
Hợp Thể kỳ bái phỏng Vấn Đạo tông là có một người tính một người, đều có thiên ti vạn lũ cừu hận với Bất Ngữ đạo nhân.
Chuyến này mặc dù không có bái kiến Hãn Hải đạo quân trong truyền thuyết, nhưng có thể nhìn thấy Bất Ngữ đạo nhân, cũng tính như chuyến đi này không tệ.
- Các ngươi còn dám truy đuổi ta, Hãn Hải tổ sư lưu ý sau đó sẽ quét sạch các ngươi!
Thời khắc Bất Ngữ đạo nhân chạy trối chết, còn không quên hù dọa mọi người.
Bất Ngữ đạo nhân cảm giác hơn nửa năm nay làm sao vận khí một mực không tốt, vận rủi không ngừng, liên tiếp bị người tìm tới, truy sát, hiện tại đã đến cửa tông môn còn có thể đụng tới nhiều người quen như vậy.
- Có nên không đi Phật Môn một vòng hay không?
Bất Ngữ đạo nhân chần chờ một chút, suy nghĩ nhị đồ đệ Diệp Tử Kim đang ở Phật Quốc cho đánh giá ‘Tựa như Phật Đà qua đời;, cảm thấy Phật Môn đại khái sẽ không phù hộ người sư phụ là hắn này.
Một ánh đao lao qua sát người, Bất Ngữ đạo nhân lập tức tỉnh táo lại:
- Trước đào mệnh quan trọng, chuyện vận khí sau này lại nghĩ.
- Nhân kiếm hợp nhất!
Bất Ngữ đạo nhân khẽ quát một tiếng, cùng trường kiếm hợp hai làm một, trường kiếm hóa thành độn quang, tốc độ nhanh đến cực hạn.