- Hỏi một chút đi.
Lục Dương thấy thế, giẫm lên Thanh Phong kiếm thay đổi hướng đi, lao tới.
- Chào ba vị đạo, xin hỏi đây là muốn đi nơi nào?
Ba người kia vui vẻ:
- Tự nhiên là đi tham gia yến hội, chẳng lẽ đạo hữu không phải đang đi tới đó sao?
- Yến hội?
- Đúng thế, lão tổ Hải tộc Hợp Thể kỳ tổ chức yến hội, rộng mời thế lực phụ cận, phàm là Nguyên Anh kỳ trở lên, bất kể thân phận địa vị, đều có thể tham gia, nếu đạo hữu không có chuyện gì, có thể cùng nhau tiến đến.
- Ta cũng có thể đi?
Lục Dương hơi động lòng, mấy người trước mắt bất quá là Nguyên Anh kỳ, lão tổ Hợp Thể kỳ tổ chức yến hội, tất nhiên có không ít đại tu sĩ tham gia, có thể thừa cơ tìm kiếm địa đồ càng thêm kỹ càng, xem sự rộng lượng của lão tổ Hợp Thể kỳ, cũng không giống một kẻ nịnh hót.
Đây cũng là cơ hội nhận biết tu sĩ Đông Hải.
- Tự nhiên, nghe nói là vị lão tổ kia thích náo nhiệt, chỉ cần tu vi đủ mặc dù không có thiếp mời cũng có thể đi tới. -
Lục Dương vui vẻ, còn có loại chuyện tốt này.
- Chờ một lát, ta gọi vài vị đồng bạn cùng đi.
Lục Dương lúc này bay trở về, nói rõ tình huống.
- Đã sớm nghe nói Đông Hải thường xuyên tổ chức yến hội, đây chính là đặc sắc của Đông Hải, không thể không đi.
Mạnh Cảnh Chu thích nhất địa phương náo nhiệt, là người thứ nhất hưởng ứng hiệu triệu.
Ba người Đào Yêu Diệp cũng dồn dập đồng ý đi tới tham gia yến hội.
Bên trong quá trình trước khi đến yến hội, thông qua trao đổi, Lục Dương biết được ba người kia là tán tu, chiếm cứ một hòn đảo, danh xưng Phương Sơn đảo tam hiệp.
Năm người Lục Dương nói bọn hắn là đệ tử đến từ Ngũ Hành tông, dẫn tới Phương Sơn đảo tam hiệp liên tục kinh ngạc tán thán.
- Đúng rồi, ta nghe nói Đại Hạ xuất hiện một tên thiên tài, gọi Lục Dương, các ngươi quen biết không?
Phương Sơn đảo tam hiệp hỏi.
Lục Dương bình tĩnh gật đầu, bốn người Mạnh Cảnh Chu lộ ra ánh mắt quái dị:
- Đâu chỉ nhận biết, ta còn giao thủ qua với hắn, là đối thủ tương đối khó dây dưa. Mà hắn có danh vọng cực cao trong Vấn Đạo tông, lại làm người khiêm tốn, ta nghe nói Tông chủ Vấn Đạo tông cố ý để cho hắn kế nhiệm Tông chủ, hắn đều từ chối.
Phương Sơn đảo tam hiệp lại lần nữa nói một câu cảm thán, cảm thấy thiên tài gọi Lục Dương này thật là không tầm thường, không cùng một đẳng cấp với bọn hắn. Theo khoảng cách đến địa điểm tổ chức yến hội càng ngày càng gần, xung quanh xuất hiện rất nhiều Hải tộc cùng tu sĩ Nhân tộc.
Tám người lặn vào trong biển, Tị Thủy châu để bọn người Lục Dương thông suốt ở dưới nước, hành động cùng hô hấp đều không bị hạn chế.
Đáy biển có san hô mọc thành bụi, hình dáng khác nhau, tựa như từng dãy cung điện đáy biển, bầy cá ngũ sắc ban lan ở giữa xuyên qua tới lui tuần tra, lộng lẫy tựa như cầu vồng.
Theo chiều sâu lặn xuống gia tăng, tia sáng không có càng tối đi, ngược lại càng phát sáng rỡ.
Đây cũng không phải là ánh sáng mà mặt trời bắn ra xuyên vào bên trong biển, mà là ở đáy biển có một cung điện vàng son lộng lẫy, chiết xạ ra muôn vàn hào quang, hoà lẫn với quang cảnh đáy biển quanh mình, đẹp không sao tả xiết.
Bốn phía cung điện, trai ngọc, Dạ Minh Châu khảm nạm trong đó, chiếu sáng rạng rỡ, chiếu sáng cả vùng biển xung quanh.
Hải tộc với các hình dáng khác nhau bơi qua bên người tám người, lúc này đám người Lục Dương cuối cùng nhận ra lai lịch của Hải tộc, Lỏa Ngư tộc, Thận Tộc, Dạ Xoa tộc, ngoan tộc...
Xác nhận tu vi, tám người thuận lợi tiến vào cung điện.
Số lượng Hóa Thần kỳ, Luyện Hư kỳ tham gia yến hội cũng không ít, đám người Lục Dương làm Nguyên Anh kỳ, đương nhiên ngồi ở địa phương cuối cùng.
Yến hội sắp bắt đầu, bên trên bàn tiệc trưng bày các loại linh quả, quỳnh tương rượu ngon, dưới trận pháp gia trì, linh quả sẽ không hiện lên, rượu ngon càng sẽ không hòa làm một thể với nước biển.
- Hồng Nhật quả, Ích Khí quả..... Lão tổ này còn rất hào phóng nha.
Mạnh Cảnh Chu cười nói, những quả này đối với hắn mà nói không tính là gì, nhưng đối với Nguyên Anh kỳ bình thường thì là vật đại bổ.
Phóng tầm mắt nhìn tới, công văn liên miên, linh quả vô số, là ra tay rất hào phóng.
Lục Dương nghe được xung quanh có người khe khẽ bàn luận:
- Nghe nói vị lão tổ kia trước đây một mực ở Đại Hạ, tu vi tăng nhanh như gió, ba ngày trước mới trở về.
- Đại Hạ thật sự là chỗ đầy cơ duyên, nếu không phải Đại Hạ quản lý quá nghiêm, ta thật muốn đi Đại Hạ xông xáo một phen.
- Ai nói không phải, ta còn nghe nói vị lão tổ kia cùng gia chủ họ Mạnh bái làm huynh đệ sống chết có nhau, thậm chí có khả năng tùy ý ra vào Tiên môn.
- Cũng không biết vị lão tổ kia lần này trở về là một mực đợi, hay tiếp tục trở lại Đại Hạ tu luyện.
Lục Dương: - ...
Chuyện lão tổ này trải qua làm sao nghe quen thuộc như vậy?
Chưa kịp đợi Lục Dương cẩn thận hỏi thăm, chỉ nghe thấy chiêng trống vừa vang lên, tuyên cáo yến hội bắt đầu, thân ảnh quen thuộc xuất hiện ở phía trước nhất yến hội.
Hình ảnh một trời một vực với trong ngày thường nhìn thấy, hai phía Lão Mã là một thớt ngựa cái nhỏ, ngựa cái nhỏ thần sắc thẹn thùng, gương mặt ửng đỏ, Lão Mã còn thỉnh thoảng đùa giỡn hai thớt ngựa cái nhỏ, khiến cho ngựa cái nhỏ càng ngày càng thẹn thùng.
Lão Mã cười ha ha, thoạt nhìn đặc biệt vui vẻ, vó ngựa giống như là có chất dính, giơ cao chén rượu:
- Yến hội lần này, chính là chúc mừng lão tổ ta theo Đại Hạ trở về tổ chức, chư vị không cần câu nệ, có thể thỏa thích hưởng thụ.
- Lão tổ, nói một chút ngài ở Đại Hạ trải qua những gì đi.
Có người lớn tiếng nói.
Lão Mã không có từ chối, , có mấy phần khoe khoang nói:
- Chuyến đi đến Đại Hạ, lệnh lão tổ ta thu hoạch phong phú, ta hàng năm ở trong Tiên môn, cơ duyên vô số, nhìn thấy nhiều vô số kể Độ Kiếp kỳ, mặc dù ta không nguyện ý thấy những Độ Kiếp kỳ kia, bọn hắn đều gấp gáp tới, cản đều ngăn không được.
- Lão tổ kia ngài nhất định thấy qua Độ Kiếp kỳ ra tay rồi?
Người kia tiếp tục lớn tiếng hỏi, sùng bái nhìn Lão Mã.
- Độ Kiếp kỳ giao chiến đáng là gì, chính là Bán Tiên giao chiến lão tổ ta đều nhìn qua, chuyện đó thì thật là mở rộng tầm mắt, không tận mắt nhìn thấy, chính là hình ảnh cả một đời đều không tưởng tượng ra được.
- Tới tới tới, uống.
Lão Mã nâng chén, uống một hơi cạn sạch.
- Kính lão tổ!
Người phía dưới cùng kêu lên, cũng uống một hơi cạn sạch.
Lão Mã hào hứng rất cao, đi xuống đài, lần lượt chạm cốc uống cùng tu sĩ, một chén tiếp lấy một chén uống, uống say mèm tràn trề.
Các tu sĩ thụ sủng nhược kinh.
Lão Mã một mực đi từ đầu yến hội phía uống đến cuối yến hội.
- Đến, uống!
Lão Mã nâng chén, ngẩng đầu đối mặt cùng Lục Dương.
- ...
Bốn mắt nhìn nhau không nói gì.