- Ngôn đại hiệp ngươi bây giờ vừa đột phá cảnh giới, căn cơ bất ổn, hiện tại nên tìm một chỗ thanh tu bế quan mới là chuyện khẩn yếu nhất.
Lục Dương hảo tâm khuyên nhủ.
- Đạo trưởng khuyên rất đúng.
Ngôn đại hiệp tràn đầy kính ý nhìn về phía Lục Dương, năm người Lục Dương vừa đến, Phương Sơn đảo thu được ngũ phẩm linh mạch, hắn cũng thành công vượt qua lôi kiếp, trở thành tu sĩ Hóa Thần.
Hắn hai vị huynh đệ được ngũ phẩm linh mạch trợ giúp, cũng có một hai phần tỷ lệ tu luyện thành Hóa Thần kỳ.
Nghĩ không ra lúc trước hảo tâm nói cho Lục Dương về nơi Mã chân quân tổ chức yến hội, thế mà có thể nhận được hồi báo giống như này.
Chờ chút, như thế nói ra, Mã chân quân tổ chức yến hội giống như là chuyện sáng hôm nay.
Ngôn đại hiệp chải chuốt lại một chút chuyện đã xảy ra hôm nay:
Buổi sáng, tham gia yến hội của Mã chân quân.
Giữa trưa, mời năm người Lục Dương tới Phương Sơn đảo.
Buổi chiều, linh mạch dị động, tiên thảo xuất thế.
Ban đêm, mười hai tên Hóa Thần kỳ kéo tới, hắn dùng Ngưng Thần đan trở thành Hóa Thần kỳ.
- Xử lý Vũ Hóa tiên thảo như thế nào? Muốn mang về không, hay là trực tiếp sử dụng ở đây luôn?
Năm người Lục Dương bắt đầu khoa tay nói về Vũ Hóa tiên thảo, đang suy nghĩ loại phương thức nào càng có lời nhất.
- Có muốn ngắt một chiếc lá nếm thử, nhìn một chút có thể tăng lên bao nhiêu năm tu vi hay không?
Lý Hạo Nhiên nghe nói qua tên tuổi Vũ Hóa tiên thảo, nhưng lần đầu tiên gặp, lại càng không cần phải nói đến việc ăn nó.
Lục Dương lắc đầu, phủ định chủ ý của Lý Hạo Nhiên:
- Tiên thảo trân quý, nếu lấy xuống một chiếc lá, mà không có phương thức phong tỏa thích hợp, dược tính sẽ theo lỗ hổng trôi qua, được không bù mất.
- Nếu là dùng toàn bộ, tuy có khả năng tăng cao tu vi tốc độ cao, nhưng thiếu đi mấy phần lắng đọng, ngược lại bất lợi cho tu hành ngày sau.
Dưới tình huống bình thường, Vũ Hóa tiên thảo là thứ để Hợp Thể kỳ cũng hoặc là Độ Kiếp kỳ dùng, hai cảnh giới này tu luyện viên mãn cần không phải cảm ngộ, mà là công phu mài nước, tương đối hao tổn.
- Theo ý ta, vẫn là đưa về trong tông môn, nghe một chút cách nhìn của Đại sư tỷ.
Mọi người gật đầu, như thế là phương pháp tốt nhất.
Lục Dương chứa tiên thảo vào bên trong hộp gỗ, dán lên mấy tấm bùa.
Chờ đến lúc đêm khuya vắng người, hộp gỗ không ngừng lay động, giống như có một bàn tay vô hình đang đụng vào hộp gỗ.
Hộp gỗ mở ra, tiên thảo lay động ngọn cây, rón rén lật hộp gỗ ra.
Nó ngẩng đầu nhìn Lục Dương đang tĩnh tọa tu luyện, cười khẩy.
- Muốn ăn ta? Nghĩ hay lắm.
Lời tuy như thế, nó vẫn như cũ bảo trì cảnh giác, thận trọng bò xuống giường, một khắc khi nó cố gắng đẩy mở cửa sổ, đèn sáng lên, chiếu gian phòng sáng choang.
Âm thanh rùng mình truyền đến từ sau lưng tiên thảo.
- Quả thật là tiên thảo thành tinh.
Vũ Hóa tiên thảo đột nhiên quay đầu, trông thấy Lục Dương giống như cười mà không phải cười nhìn mình.
Bá bá bá, bốn nhân ảnh xuất hiện trong phòng, hoàn toàn bao vây Vũ Hóa tiên thảo.
- Lục sư huynh thật là đoán đúng, đây là một gốc Tiểu Dược Vương.
Ánh mắt Đào Yêu Diệp sáng rực nhìn Vũ Hóa tiên thảo.
- Nghĩ không ra đến Đông Hải có thể tìm tới một gốc Tiểu Dược Vương.
Lý Hạo Nhiên tấm tắc lấy làm kỳ lạ, tiên thảo vốn hiếm thấy, không nghĩ tới còn là tiên thảo cấp bậc tiểu dược vương, chỉ sợ Độ Kiếp kỳ gặp đều muốn điên cuồng.
- Lần đầu tiên thấy Tiểu Dược Vương đó, ăn ngon không?
Man Cốt không có đi qua dược viên.
Thời điểm trước đó bọn hắn công khai thương lượng xử lý tiên thảo như thế nào, Lục Dương âm thầm truyền âm cho bọn hắn, nói hoài nghi đây là một gốc tiên thảo cấp bậc Tiểu Dược Vương.
Đến ban đêm, tiên thảo nghe nói muốn dẫn nó trở lại tông môn, quả nhiên không giả bộ tiếp nữa, lộ ra chân tướng.
Thật ra Lục Dương cũng không phải hoài nghi, mà là hắn nghe Bất Hủ tiên tử nói, căn cứ niên đại tính toán, hu Tiên thảo được gieo xuống từ thời kỳ Thượng Cổ, chủ nhân tiên thảo có thể là Thánh tử khi nam phách nữ, bị Bất Hủ tiên tử đánh một trận kia.
Vị Thánh tử kia cũng là Vũ Hóa tiên thể, mắt thấy đánh không lại Bất Hủ tiên tử, liền mượn lực đến tương lai, tăng cảnh giới lên đến Luyện Hư kỳ.
Sau đó liền bị đánh càng thảm hơn.
- Xem chừng là thời kỳ Thượng Cổ trồng ở chỗ này, kết quả hắn bị ta đánh mấy lần, đánh đầu óc không dùng được, quên tiên thảo ở nơi nào.
Bất Hủ tiên tử thề son sắt phân tích, lại có mấy phần đạo lý.
Lục Dương cảm thấy vị Côn Luân thánh tử này quả nhiên là không may.
Theo thời kỳ Thượng Cổ kéo đến bây giờ, dùng đầu gối nghĩ cũng biết khẳng định thành tinh.
Thành tinh là trời sinh hướng tới tự do, chúng nó cả một đời trồng ở trong đất không thể di chuyển, thật vất vả có thể chạy, sao lại không muốn chạy đi bốn phía.
Vũ Hóa tiên thảo trong ngày thường liền thông qua linh mạch chuyển động các nơi trong Phương Sơn đảo, nếu không thì Phương Sơn đảo cũng sẽ không xuất hiện truyền thuyết bên trong linh mạch có dị bảo.
Lần này nó sinh ra cảm ứng với Đào Yêu Diệp, bị đám người Lục Dương phát hiện tung tích, nó liền biết mình nhất định phải bị mang về, cho nên nó ban ngày giả chết, để đám người Lục Dương buông lỏng cảnh giác, kế hoạch ban đêm lại chạy.
Đáng tiếc kế hoạch không thành công.
- Ban đầu là người nào trồng ngươi?
Mạnh Cảnh Chu tò mò hỏi.