Trái tim Lục Dương đều đang run rẩy, tiên tử ngươi là thật không sợ chuyện làm lớn chuyện.
Ta cái gì cũng không làm, đã có hai vị sư muội cấp bậc Bán Tiên.
Ta xứng sao?
Ngao Linh cùng Khương Liên Y là sư muội của mình, Kỳ Lân Tiên làm vì phu quân của bọn hắn, phải gọi của mình là cái gì?
- Các ngươi gặp qua Liên Y chưa?
Ngao Linh đột nhiên hỏi.
Khương Liên Y cũng xem như đệ tử ký danh của Bất Hủ tỷ tỷ, nếu Khương Liên Y không tỉnh, mình vượt lên trước hô Lục Dương là sư huynh, đây chẳng phải nói nàng là sư tỷ Khương Liên Y rồi?
- Thấy qua, nàng ngủ say ở trong bí cảnh Yêu Vực, được tiên tử thức tỉnh.
- Như thế này à.
Ngao Linh lại suy tư một chút, cảm thấy nàng và Khương Liên Y đều là đệ tử ký danh, quan hệ lại tốt như vậy, cũng không cần phải so cái gì sư tỷ sư muội.
- Liên Y bây giờ đang ở nơi nào?
Lục Dương suy nghĩ một chút, nói:
- Hẳn là đang ở Yêu Vực, nàng còn một mực nghe ngóng tung tích của Ngao Linh tiền bối ngài, đoán chừng là vẫn luôn hỏi thăm đến.
Lục Dương không nghĩ tới mình trước một bước tìm tới Ngao Linh.
Ngao Linh cười, uốn nắn vấn đề xưng hô của Lục Dương:
- Sư huynh gọi ta là Ngao Linh tiền bối chẳng phải loạn bối phận, sư huynh ngươi gọi ta là 'Tiểu Linh sư muội là được.
Lục Dương cũng không dám gọi như vậy.
- Thật sự không nghĩ tới, Lục Dương sư huynh có thể được tỷ tỷ tán thành, theo ta được biết, Bất Hủ nhất mạch cho tới bây giờ chỉ có Bất Hủ tỷ tỷ một người thôi.
Bất Hủ tiên tử dương dương đắc ý nói:
- Không nhìn ra chứ, Nhị đương gia có thể là hạt giống tốt của Bất Hủ nhất mạch ta, nếu không có ta, hắn có thể chứng đạo Bất Hủ.
Ngao Linh kinh ngạc, không nghĩ tới Lục Dương có thể được tỷ tỷ đánh giá cao như vậy, ngay cả đám người phu quân bốn vị Tiên Nhân cũng không có bị tỷ tỷ đánh giá qua như vậy.
Lục Dương vội vàng nói:
- Hiện tại Bất Hủ nhất mạch có ba người.
- Há, thế mà còn có người có thể được tỷ tỷ tán thành?
Ngao Linh càng thêm kinh ngạc, Bất Hủ nhất mạch thế mà lớn mạnh gấp ba.
- Người thứ ba là Bán Tiên do tín ngưỡng ngưng tụ, đạo quả hắn hình thức ban đầu của hắn cũng là Bất Hủ.
Lục Dương muốn vẫn kéo Bất Hủ Tiên Nhân vào để có nạn cùng chịu.
- Ta còn có một vị sư huynh đâu?
Bất Hủ tiên tử không quan trọng khoát khoát tay:
- Không thể tính như vậy, Tam đương gia dựa vào Tín Ngưỡng lực đi đường tắt ngưng tụ Bất Hủ đạo quả hình thức ban đầu, bất quá là miễn cưỡng coi như người trong Bất Hủ nhất mạch ta, chỉ biết tự bạo, ngay cả thuật giả chết cũng không biết.
- Dựa theo lời giải thích của tông môn, ta tính như Tông chủ, Nhị đương gia là phó Tông chủ, Tam đương gia là đệ tử tạp dịch.
- Ngươi cùng Liên Y coi như hắn sư tỷ còn tạm được.
- Phu quân đâu, biết hắn ở đâu không?
- Đại khái là còn sống.
Lục Dương không biết phải nói như thế nào.
- Đại khái?
Ngao Linh không rõ Lục Dương vì cái gì nói như vậy, rõ ràng nàng có thể cảm nhận được đạo quả phía trên áp chế.
Bằng không nàng hiện tại đã thành tiên.
- Liên Y tiền bối thức tỉnh hơn nửa năm, nàng chưa tỉnh lại, trùng hợp gặp được Tiểu Chu, A Bất, là Yêu quốc Chu Thiên chí tôn thành lập, Liên Y tiền bối giao thủ với hắn, cả thế gian chấn kinh.
- Bây giờ ở bên ngoài là không có Tiên Nhân, cho nên tin tức hai vị Bán Tiên thượng cổ chiến đấu truyền bá rất nhanh, thế nhân đều biết.
- Chu Thiên chí tôn nhất thống Yêu Vực, thành lập Yêu quốc cũng là chuyện lớn, Yêu Vực từ khi sinh ra đến nay cũng không có thống nhất qua.
- Hiện tại vấn đề là, nếu Kỳ Lân Tiên còn sống, nên biết được chuyện Liên Y tiền bối thức tỉnh, nhưng hắn vẫn luôn không có ra mặt gặp nhau, cái này rất kỳ quái.
Đây không chỉ là quan điểm của Lục Dương, cũng là quan điểm của Vân Chi, Bất Hủ tiên tử ngoài miệng không nói, trong lòng có lẽ cũng nghĩ như vậy.
Ngao Linh sắc mặt cổ quái:
- Vừa mới qua đi hơn nửa năm, phu quân không biết không phải là rất bình thường sao?
- Sao?
- Sư huynh ngươi không bế quan à, phu quân thường xuyên bế quan bế mười năm tám năm, khi thời điểm Tân Hỏa vương triều còn tồn tại, có thời điểm hắn bế quan mấy trăm năm đây.
Lục Dương: - .....
Ngươi nói như vậy, hình như cũng đúng.
Lục Dương nhớ lại những chuyện mình tu luyện trải qua, trước đó không lâu còn bế quan nửa canh giờ.
Đại sư tỷ có vẻ như ở vào trạng thái bất cứ lúc nào cũng đốn ngộ, không cần bế quan.
Bất Hủ tiên tử càng là đề xướng Hồng Trần ngộ đạo, không muốn bế quan.
Bây giờ nghĩ lại, tu sĩ bế quan mười năm tám năm rất bình thường, chớ đừng nói chi là tồn tại như Tiên Nhân có thọ nguyên vô hạn, quan niệm thời gian rất mỏng manh.
Bọn hắn có thể là cường giả tuyệt thế chơi một ván cờ vây đã có thể chơi một trăm năm.
- Bất quá Tuế Nguyệt Tiên là xảy ra chuyện thật.
Lục Dương còn nói thêm.
- Chúng ta phát hiện bản thể Kiến Mộc của Tuế Nguyệt Tiên, bản thể vết thương chồng chất, tất nhiên là trải qua một lần tiên chiến tạo ra, bên trong Kiến Mộc trống rỗng, không có Tiên Hồn, không biết Tiên Hồn tiêu tán ở giữa thiên địa, hay là chạy trốn.