- Đừng nói nữa, nếu ta không biên ra lý do, đám tôn tử của ta còn muốn ta làm tộc trưởng, thiệt là phiền, ta liền nói ta tuổi già sức yếu, nằm trên giường không nổi, nên đổi tộc trưởng.
- Đã sớm nói cho ngươi làm tộc trưởng không phải chuyện tốt gì, ngươi nhìn ta, đã sớm về hưu.
Hắc Vũ Tôn Giả đắc chí, cái này kêu là nhìn xa trông rộng.
Thấy hai người nói chuyện với nhau thật vui, Mạnh Cảnh Chu lặng lẽ hỏi Tiêu Tinh Hải người kia là ai.
- Đây là Huyền Thủy tôn giả Độ Kiếp kỳ của Huyền Vũ tộc, lúc còn trẻ đã nhận biết Hắc Vũ lão tổ, hai người quan hệ rất tốt, thường xuyên cùng một chỗ hành động, bởi vì thân thể hai người đều là màu đen, tịnh xưng Đông Hải Song Hắc.
- Đông Hải Song Hắc?
- Ngươi cũng biết tộc ta dùng tốc độ làm đầu, Huyền Vũ tộc thì tăng trưởng khả năng phòng ngự, hai vị lão tổ lúc còn trẻ là người không chịu ngồi yên, cả ngày ra ngoài gây chuyện thị phi, nếu đụng phải tồn tại không chọc nổi, Hắc Vũ lão tổ nắm lấy Huyền Thủy tôn giả liền chạy.
- Nếu đối phương không buông tha, ở đằng sau truy kích, lão tổ sẽ dùng xác rùa đen của Huyền Thủy tôn giả ngăn cản công kích, mượn nhờ lực công kích đẩy nhanh quá trình chạy trốn, một chiêu này mọi việc đều thuận lợi, ai cũng không có cách nào bắt bọn hắn.
- Hiện tại bọn hắn trở thành Độ Kiếp kỳ, cũng rất ít cùng một chỗ hành động.
- Lớn tuổi an phận rồi?
- Là tốc độ lão tổ ta đăng phong tạo cực, đã không ai đuổi được hắn, không cần Huyền Thủy tôn giả bảo vệ nữa.
Ngoại trừ Huyền Thủy tôn giả, bảy vị Độ Kiếp kỳ còn thừa của Hải tộc cũng đều ngồi xuống, bọn hắn có dị thường tuấn lãng, có hình dạng thường thường, nhưng bọn hắn đều có một đặc điểm chung nhau, đó chính là ánh mắt nội liễm, vừa nhìn đã biết bất phàm.
Trái lại Hắc Vũ Tôn Giả cùng Huyền Thủy tôn giả, mắt hai người loạn nghiêng nhìn quanh, nhìn qua đã biết loại không đứng đắn.
Bảy vị Hải tộc Độ Kiếp kỳ đều cách Hắc Vũ Tôn Giả cùng Huyền Thủy tôn giả xa xa, sợ hai người này kế ra lịch sử đen tối của mình.
Theo thời gian trôi qua, khoảng cách thọ yến bắt đầu đang càng ngày càng gần, người được mời đều đã đến, Ngao Nhã cùng Hãn Hải đạo quân rời đi mật thất, đi tới thọ yến.
Ngao Nhã mặt đầy ửng đỏ, tinh thần phấn chấn, đã khôi phục thực lực ngày xưa.
Hãn Hải đạo quân thì vẻ mặt trắng bệch, bắp chân đều run rẩy.
- Lão tổ tông, ngài không có sao chứ?
Mạnh Cảnh Chu lo lắng hỏi.
Hãn Hải đạo quân cắn răng ráng chống đỡ:
- Không có gì đáng ngại, chỉ là cần hòa hoãn một chút.
- Thật hâm mộ ngươi có độc thân linh căn, không cần chịu tội giống như ta..
Mạnh Cảnh Chu: - ...
Mặc dù Hãn Hải đạo quân nắm giữ là đạo quả Không Gian hình thức ban đầu, bên trong số Bán Tiên cũng không tính là yếu, nhưng Mạnh Cảnh Chu cảm thấy chờ mình tu luyện đến Bán Tiên, nói từng không thể đánh một trận cùng với Hãn Hải đạo quân.
Nhất là hắn trông thấy Ngao Nhã cùng Hãn Hải đạo quân mắt đi mày lại, Hãn Hải đạo quân hiển nhiên là thích thú.
Mạnh Cảnh Chu liền biết lúc trước Hãn Hải đạo quân bị kéo vào mật thất nghiền ép là tự nguyện, nếu không hắn sớm đã dùng Không Gian đạo quả hình thức ban đầu chạy mất dép.
Hâm mộ độc thân linh căn đúng không, chờ ta tu luyện tới Bán Tiên, để ngươi kiến thức một chút độc thân nguyền rủa quyền cấp bậc Bán Tiên.
Cuối cùng, Lão Long Hoàng lên sàn.
Nương theo thọ tinh Lão Long Hoàng lại lộ diện, toàn trường đồng loạt đứng dậy, chúc mừng Lão Long Hoàng đại thọ, âm thanh chấn thiên, tựa như núi kêu biển gầm.
Hết thảy tu sĩ cấp cao của Đông Hải đều tụ tập ở đây, chung nhau chúc mừng, Đông Hải chỉ có Lão Long Hoàng mới có thể hưởng thụ loại đãi ngộ này.
Chỉ có Ngao Nhã cùng Hãn Hải đạo quân là ngoại lệ, bọn hắn bối phận cao hơn Lão Long Hoàng, không cần như thế.
- Được rồi được rồi, không cần đối một mực cung kính với lão già chết tiệt ta như thế.
Lão Long Hoàng ngồi trên vị trí cung chủ, trên mặt hiện ra nụ cười thân thiện, ra hiệu mọi người không cần câu nệ, mừng thọ quan trọng nhất là buông lỏng.
Bạng (trai) tộc, Giao Nhân tộc uyển chuyển nhảy múa trong chính điện, dáng múa lộng lẫy, để cho người ta xem như si như say.
Khiêu vũ giống như thuộc về một loại phương thức tu hành, số lượng tu sĩ dùng múa nhập đạo cũng không ít, chỉ bất quá có rất ít tu sĩ lựa chọn loại phương thức tu luyện này.
Cho đến tận hôm nay, người dùng múa nhập đạo có thành tựu cao nhất chính là Chu Thiên.
Từ khi Chu Thiên xuất thế, thành lập Yêu quốc, tu sĩ dùng múa nhập đạo - con đường này mới dần dần nhiều hơn.
…
- Tìm không thấy biện pháp nào rời khỏi hạt châu chó chết, nếu không đánh vỡ là được rồi.
Bất Hủ tiên tử đắc ý cười nói, quả nhiên vẫn cần nhờ biện pháp nàng ngay từ đầu nghĩ ra mới được.
Lục Dương không còn cách nào khác, chỉ phải đồng ý biện pháp của Bất Hủ tiên tử.
Thọ yến tiến hành đâu vào đấy, ngoại trừ vũ đạo trong nước, còn có tiên nhạc Hải Loa (ốc biển) nhất tộc thổi, hoặc là tài tử Thủy tộc ngâm thơ làm phú, ca ngợi Lão Long Hoàng uy nghiêm cùng Ân Trạch, trưởng lão Long tộc hóa thành nguyên hình, hiển lộ pháp thuật, hay hoặc là tiến hành biểu diễn hí kịch, biểu diễn công tích vĩ đại mà Lão Long Hoàng lúc tuổi còn trẻ đã làm.
Lão Long Hoàng thấy thế, giơ cao chén rượu, thoải mái cười to, giống như là trẻ lại hai ngàn tuổi.
Hắc Vũ Tôn Giả ở phía dưới kìm nén đến rất khó chịu, sau lưng những công tích vĩ đại này đều có một đoạn chuyện xưa hiếm ai biết, không có mấy người biết được, hắn rất muốn nói, nhưng cân nhắc đây là bên trên thọ yến, nếu biểu diễn hí kịch lão thọ tinh giơ quải trượng đánh người thì không tốt.
Huyền Thủy tôn giả giống như kìm nén đến rất khó chịu.
Hí kịch biểu diễn hạ màn kết thúc, tiếp theo chính là khâu dâng quà chúc thọ.
Lão Long Hoàng lúc còn trẻ cũng là lãng tử, phóng đãng không bị trói buộc, con trai con gái dưới gối có tới hơn ba mươi.