Xa xa Lục Dương nghe được sư phụ nói như vậy, chợt nhớ tới thời điểm Bất Hủ tiên tử vừa gặp gỡ sư phụ cũng đã nói, nói sư phụ thật ra đã sớm có thể trở thành Độ Kiếp kỳ, không biết duyên cớ gì, một mực đè ép tu vi.
Nguyên lai là vì hôm nay sao?
Sắc mặt Tô Mặc Nhiên cứng lại, nhìn chằm chằm Bất Ngữ đạo nhân, bỗng nhiên thư giãn xuống.
Thân là Độ Kiếp kỳ, hắn rõ ràng nhất muốn đột phá Độ Kiếp kỳ là việc khó như thế nào, tâm cảnh, tu vi, trạng thái, cảm ngộ, đan dược..... Thiếu một thứ cũng không được.
Nhớ ngày đó hắn vì tấn thăng Độ Kiếp kỳ, không tiếc huyết tế thành nhỏ nào đó, mượn nhờ thiên tài địa bảo tôi thể, đáng tiếc vẫn như cũ không thành công, bởi vì tấn thăng thất bại, thân chịu trọng thương, còn bị Đại Hạ đuổi bắt, một mực chạy trốn đến Yêu vực dưỡng thương hơn trăm năm, lại huyết tế cả một Yêu tộc, mới rốt cục thành công tấn thăng Độ Kiếp kỳ, có thể nói quá trình trong lúc đó biến đổi bất ngờ.
Hắn vẫn luôn chú ý động tĩnh của Bất Ngữ đạo nhân hơn một ngàn năm qua, tỉ như hơn mười năm trước, Vấn Đạo tông tuyên bố Bất Ngữ đạo nhân mất tích, mười năm sau, Bất Ngữ đạo nhân mới một lần nữa trở lại trong mắt thế nhân.
Mười năm biến mất này, tất nhiên là Bất Ngữ đạo nhân độ kiếp thất bại, âm thầm chữa thương! Mười năm trước mới độ kiếp thất bại thụ thương, không có khả năng ở trong mười năm ngắn ngủi liền một lần nữa độ kiếp!
- Tấn thăng Độ Kiếp kỳ? Phô trương thanh thế.
- Có phải phô trương thanh thế hay không, lão già ngươi thử một lần liền biết.
Bất Ngữ đạo nhân hét lớn một tiếng, không còn áp chế mình, khí tức từ từng bước kéo lên biến thành đề thăng thật nhanh, mặc dù không đến mức có uy áp kinh khủng như Tô Mặc Nhiên, nhưng cũng không phải khí thế mà Hợp Thể kỳ có thể có.
Đây là khí tức Độ Kiếp sơ kỳ mới có thể có, Bất Ngữ đạo nhân còn chưa tới Độ Kiếp kỳ, đã có khí tức Độ Kiếp kỳ.
Ầm ầm!
Bất Ngữ đạo nhân buông ra hết thảy khí tức dẫn tới Thiên Lôi kiếp, tách ra uy áp Tô Mặc Nhiên, thiểm điện màu vàng tím uốn lượn tứ ngược giữa thiên địa, xuyên suốt trời đất, đại địa cũng vì đó run rẩy, bách tính Diệp thành, bất kể phàm nhân hay là tu sĩ, đều sinh lòng e ngại, không dám ngẩng đầu nhìn thiên kiếp kinh khủng này.
- U a, Tử Tiêu Phá Diệt lôi, tư chất của sư phụ ngươi vẫn rất được.
Bất Hủ tiên tử chỉ nhìn thoáng qua lôi kiếp, liền nhận ra chủng loại lôi kiếp, dương dương đắc ý khoe khoang với Lục Dương.
- Đương nhiên, so với lôi kiếp bản tiên gặp phải khi độ kiếp là không cách nào sánh được.
Trước khi Ứng Thiên Tiên thành tiên, thế gian đã có lôi kiếp, Ứng Kiếp đạo quả của Ứng Thiên Tiên là chưởng khống lôi kiếp lúc đầu, cùng sáng tạo lôi kiếp mới.
Dựa theo lý thuyết của Bất Hủ tiên tử, sau khi Ứng Thiên Tiên thành tiên, chủng loại lôi kiếp tăng lên so với lúc đầu không chỉ gấp mười lần, chủng loại phức tạp, số lượng phong phú, có thể thỏa mãn toàn bộ nhu cầu tu tiên giả loại trừ không muốn độ kiếp ra.
- Thật là có lôi kiếp.
Tô Mặc Nhiên cảm thấy chuyện có vẻ như có chút nằm ngoài dự đoán của hắn.
Đáng tiếc, khi độ kiếp thì không thể có người quấy nhiễu, ai làm nhiễu người đó liền sẽ cần độ kiếp.
Hắn sinh lòng thoái ý, chậm rãi di động đến biên giới Diệp thành, hắn không cần thiết ở chỗ này cược Bất Ngữ đạo nhân đến cùng có thể trở thành Độ Kiếp kỳ hay không.
Nhưng Bất Ngữ đạo nhân hiển nhiên không muốn để cho Tô Mặc Nhiên rời đi, Tô Mặc Nhiên tới gần biên giới Diệp thành, hắn liền kéo lấy lôi kiếp tới gần Tô Mặc Nhiên, nếu Tô Mặc Nhiên dám rời đi Diệp thành, hắn dám cấp tốc tới gần Tô Mặc Nhiên thừa dịp trước khi Tô Mặc Nhiên rời đi, để hai người cùng một chỗ độ kiếp.
Bất Ngữ đạo nhân dám cược mình có thể sống sót từ lôi kiếp, nhưng Tô Mặc Nhiên không dám đánh cược.
Tô Mặc Nhiên thấy thế, đành phải từ bỏ ý nghĩ rời đi Diệp thành.
Đối mặt ngàn vạn tử kim lôi xà tứ ngược giữa thiên địa, Bất Ngữ đạo nhân chầm chậm phun ra một ngụm thanh khí, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, từ dưới đất hiện ra vô số chuôi linh kiếm.
Nhất kiếm hóa vạn kiếm!
Hai ngón tay hắn chỉ lên trời cao, vô số chuôi linh kiếm giống như cá vượt Long Môn, nhảy ra mặt đất, thân kiếm linh động nghênh tiếp ngàn vạn lôi xà.
Kiếm cùng lôi lại lần nữa va chạm, va chạm sáng chói chỉ một thoáng đã chiếu sáng Diệp thành giống như ban ngày, trình độ kịch liệt mạnh hơn thời điểm giao chiến cùng Ô Lôi.
Một đạo lại một đạo lôi điện càng thêm mãnh liệt theo nhau mà tới, mỗi một kích đều càng thêm cuồng bạo hơn một lần trước đó, Bất Ngữ đạo nhân quét ngang linh kiếm, thân kiếm chiếu ra con ngươi bình tĩnh của hắn.
Dưới chân Bất Ngữ đạo nhân trải rộng ra một đầu kiếm đạo to lớn, mỗi khi đi một bước, dưới chân đều sẽ sinh ra một thanh linh kiếm, đây đều là kiếm của kiếm tu mà Bất Ngữ đạo nhân đã từng đánh bại, hắn lấy kiếm tâm của mình thác ấn kiếm của đối phương vào bên trong Kiếm đạo của mình, trở thành một bộ phận của kiếm đạo.
Những hư ảnh linh kiếm này có bắt nguồn từ đối thủ Trúc Cơ kỳ, có chút bắt nguồn từ đối thủ Hóa Thần kỳ, còn có nguyên một mặt vách tường Kiếm Lâu..... Hiện tại những hư ảnh linh kiếm này được Bất Ngữ đạo nhân gia trì, đều tấn thăng đến trình độ đủ để chống cự thiên kiếp.