Những thực khách đang hóng chuyện đều không ngờ rằng, người dám so tài tiền bạc với Lý Trác lại chính là Mạnh Cảnh Chu.
- Đại thiếu gia nhà họ Mạnh đã trở về!
Có người biết điều này có ý nghĩa gì, trong lòng run lên, thời gian gần đây, Đế Thành e là sẽ không được yên ổn.
- Đại thiếu gia nhà họ Mạnh là ai?
Người đặt câu hỏi là người không quen thuộc với Đế Thành.
- Đại thiếu gia nhà họ Mạnh, Mạnh Cảnh Chu, các ngươi chưa nghe nói đến sao, người đã gia nhập Vấn Đạo Tông đó.
- Vậy thì hắn và Tứ thiếu gia của Đế Thành ai lợi hại hơn?
- Tứ thiếu gia của Đế Thành chẳng là cái thá gì. Nghĩ lại hồi đó, Mạnh Cảnh Chu không rời khỏi Đế Thành, bốn người họ nào dám ló mặt, vị đại gia này chính là nhân vật tàn nhẫn ngay cả tiểu hoàng tử cũng dám đánh.
- Ta nghe nói Lý Trác đã bị người ta dạy dỗ, có phải là tên Mạnh Cảnh Chu này làm không?
- Đúng vậy, chính là hắn!
Vậy thì người ngồi bên cạnh Mạnh đại thiếu gia là ai?
- Không biết..
Lý Trác mặt cắt không còn giọt máu, bị Mạnh Cảnh Chu dọa cho không nhẹ, hắn miễn cưỡng cười nói:
- Mạnh thiếu gia nói gì vậy, chẳng phải đã lâu không gặp, nhất thời kích động quên mất phép tắc rồi sao.
- Lão Lục, thế nào, biết được vị trí của bổn thiếu gia ở Đế Thành rồi chứ?
Mạnh Cảnh Chu đắc ý khoe khoang, đây là quy tắc mà hắn đã đặt ra từ trước, Lý Trác và những người khác khi gặp hắn đều phải gọi hắn là thiếu gia.
Lục Dương trợn mắt, không muốn trả lời hắn, có gì đâu, ta ở Vấn Đạo Tông còn làm Tông chủ cơ mà.
- Lão Lục, hắn là Lục Dương!
Biết được thân phận của Mạnh Cảnh Chu, những người đọc thuộc lòng 《Vấn Đạo Tông truyền kỳ》 rất dễ đoán ra thân phận của Lục Dương, thất thanh kêu lên.
Chỉ tính riêng danh tiếng, danh tiếng của Lục Dương còn cao hơn cả Tả tướng.
Có lẽ mọi người không biết Tả tướng tên gì, đã làm gì, nhưng nhất định biết những việc mà Lục Dương đã làm.
Đệ tử của Bất Ngữ đạo nhân, Tông chủ đời tiếp theo của Đạo Tông, Lục Dương sao?!
- Chính là hắn, bây giờ còn ai dám nhận là Lục Dương nữa.
- Sao hai người bọn họ đều đến Đế thành vậy.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu, hai nhân vật chính của ‘Vấn Đạo Tông truyền kỳ’, thậm chí còn được Bất Ngữ đạo nhân dành riêng hai chương nhân vật để kể về câu chuyện của họ, hai người họ có thể được gọi là nổi tiếng khắp thiên hạ.
Dù là tu sĩ ngoại địa hay tu sĩ bản địa của Đế Thành, đều đã nghe qua danh tiếng của họ.
Trong khi đó, tu sĩ bản địa của Đế Thành lại biết nhiều hơn một chút, chẳng hạn như họ biết được Mạnh Cảnh Chu từng có tiếng tăm như thế nào ở Đế Thành.
Nếu không phải sau này bỏ nhà ra đi, thì làm gì còn cái gọi là Tứ thiếu Đế Thành.
Gần đây, danh tiếng của Lục Dương có phần lớn hơn Mạnh Cảnh Chu, Bất Ngữ đạo nhân tấn thăng Độ Kiếp kỳ được vạn chúng chú ý, cũng khiến Lục Dương được quan tâm theo.
Lục Dương đỡ trán, không ngờ mình lại nổi tiếng đến vậy, lão Mạnh chỉ hô một tiếng ‘lão Lục’, đã bị đoán ra thân phận rồi.
Đã như vậy, thì không cần phải ngụy trang nữa.
Lục Dương cũng lột bỏ mặt nạ, để lộ khuôn mặt quen thuộc với thế nhân.
- Thật sự là hắn!
- Ngươi chính là Lục Dương!
Sự chú ý của Lý Trác chuyển hướng về phía Lục Dương. Giữa gia gia hắn và Bất Ngữ đạo nhân có chút quan hệ, cho nên gia gia hắn nói cho hắn biết, sau này nếu gặp được Lục Dương, nhất định phải dạy hắn một bài học.
Bây giờ hắn cảm thấy mình có thể tự bảo vệ mình là tốt lắm rồi.
- Tiểu Trác, nhóc con này ngông cuồng thật, không có chỗ ăn cơm còn giành chỗ của người khác, sao hồi trước theo ta thì không như vậy?
Lý Trác cười trừ, không dám nói gì.
- Hứa thúc, không cần để ý đến bọn ta, chúng ta đi dạo Đế Thành tiếp đây.
- Được.
Hứa Du cười nói, rời khỏi Thiên Hương Lâu.
- Mạnh thiếu gia, vậy ta cũng đi nhé?
Lý Trác cẩn thận hỏi, lặng lẽ lùi lại.
- Đợi một chút, ngươi định làm gì? Vừa rồi khi ta nói giá, ta đã nói rằng ta sẽ trả tiền cho mức tiêu thụ của ngày hôm nay. Vì cuối cùng báo giá của ngươi rất cao, chẳng phải ngươi cũng nên thực hiện lời hứa này sao?
- Mạnh thiếu gia nói đúng, nói đúng.
Lý Trác nào dám nói một lời không, hắn bây giờ chỉ muốn nhanh chóng tránh xa Mạnh Cảnh Chu, linh thạch gì, nữ tử gì, hắn đều không cần nữa.
- Được rồi, cút đi.
Lý Trác như được đại xá, vội vàng rời khỏi Thiên Hương Lâu.
Tin tức Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu xuất hiện nhanh chóng lan truyền khắp Đế Thành.
- Cái gì, đồ đệ của Bất Ngữ lão tặc xuất hiện rồi sao?
Lại Bộ Thượng thư nghe vậy không ngồi yên được, thiên phú tu luyện của ông ta hạn chế, không có hy vọng Độ Kiếp nên không bế quan.
Ông ta vốn tưởng rằng cả đời này cũng không có cơ hội chiến thắng Bất Ngữ đạo nhân, không ngờ trời cho cơ hội, đồ đệ nhỏ của Bất Ngữ đạo nhân tự đưa tới cửa.
- Con trai, ngươi lại đây, gần đây tu luyện thế nào rồi?
Lại Bộ thượng thư gọi con trai út đến, đây là người con trai có tiền đồ nhất trong số các con trai của hán, thiên phú tu luyện tốt nhất.
Con trai của Lại Bộ thượng thư tướng mạo đường đường, đi trên phố lớn có thể khiến các cô gái ngoái đầu lại.
- Đa tạ phụ thân cung cấp đan dược, không gặp phải quá nhiều nút thắt, hiện tại đã là Nguyên Anh đỉnh phong rồi.