Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 128 - Chương 128: Lan Đình Trưởng Thành

Chương 128: Lan Đình Trưởng Thành Chương 128: Lan Đình Trưởng Thành

Lan Đình âm thầm tán thưởng, không hổ là đệ tử của Vấn Đạo tông, trời sinh có thiên phú về phù lục.

Lục Dương thế nào?

Lan Đình nhìn về phía Lục Dương.

Lục Dương cũng rất nhanh vẻ xong một tấm Ẩn Thân phù, mà lại là người duy nhất làm một lần thành công, thiên phú cực kỳ đáng sợ.

Lục Dương dán Ẩn Thân phù trên người, cả người đều biến mất.

Bất quá chỉ có người biến mất, quần áo vẫn còn ở đó.

Giống như có quỷ đang náo.

- Cái quỷ gì!

Chuyện thần kỳ phát sinh, quần áo biết nói chuyện.

Lục Dương suy nghĩ dù sao hiện tại đang ở trạng thái ẩn thân, dứt khoát cởi quần áo ra.

Sau đó hắn tuyệt vọng phát hiện còn có thể trông thấy lá bùa Ẩn Thân phù.

Đây coi là ẩn thân cái rắm gì.

Hắn suýt chút nữa thì kéo lá bùa Ẩn Thân phù xuống.

May mắn lý trí còn có tác dụng, không để cho hắn làm như vậy.

Lan Đình sinh ra hoài nghi thật sâu về năng lực dạy học của mình, nàng nghe nói Lục Dương là lấy thân phận xếp hạng thứ nhất tiến vào Vấn Đạo tông, thiên phú pháp thuật của hắn tuyệt đối có thể xưng nhất lưu.

Thí dụ như Tượng Hình Quyền trước đó đã chứng minh điểm này, đó là thiên phú pháp thuật xuất thần nhập hóa, hóa mục nát thành thần kỳ.

Làm sao đến mình chỉ dạy thì biến thành kiểu này?

Mình dạy sai rồi hả?

Không nên nha, sư tỷ dạy mình là như thế, mình dạy Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt cũng là như thế, không có xảy ra vấn đề.

Chẳng lẽ nói mình đánh giá thấp thiên phú pháp thuật của Lục Dương, đối với thiên tài vượt qua thiên tài bình thường thì cần dùng phương pháp dạy bảo đặc thù?

Đang lúc hoài nghi mình, đồng thời, nàng còn sinh cảm giác áy náy.

Lục Dương không tim không phổi nghiên cứu bùa chú của mình, hoàn toàn không biết một vị thiên tài phù lục bởi vì không dạy được mình mà lâm vào cảm giác hoài nghi bản thân:

- Các ngươi nói có một loại phù lục, có thể để phù lục khác ẩn hình hay không? Như thế thì Ẩn Thân phù của ta sẽ biến mất.

Mạnh Cảnh Chu suy tính một hồi mới nói:

- Ta rất khó tưởng tượng đối phương có mục đích gì để nghiên cứu ra loại bùa chú mà ngươi nói.

Lục Dương ủ rũ cúi đầu mặc quần áo tử tế, tiếp tục luyện tập vẽ Ẩn Thân phù, kết quả giống như trước đó, thân thể nên ẩn thân thì thân thể ẩn thân, quần áo nên tàng hình thì lại không ẩn thân.

Trái lại Man Cốt, vẽ một lần càng tốt hơn, để Lan Đình rất có cảm giác thành tựu.

Mạnh Cảnh Chu cười trên nỗi đau của người khác chế giễu Lục Dương:

- Ha ha, từ bỏ đi, ngươi không thể nào vẽ ra Ẩn Thân phù chính tông.

Lục Dương nổi giận, hai ngón tay nắm Ẩn Thân phù, dán lên trán Mạnh Cảnh Chu:

- Tên yêu nghiệt kia, ăn ta một phù.

Thân thể Mạnh Cảnh Chu biến mất, quần áo vẫn còn ở đó.

Hắn không cam lòng yếu thế, cũng móc ra Ẩn Thân phù, đánh về phía Lục Dương:

- Đạo sĩ, đừng tưởng rằng chỉ có ngươi biết vẽ bùa.

Trán của Lục Dương cũng bị dán một tấm Ẩn Thân phù, thân thể cùng quần áo hoàn toàn biến mất.

Hai người dùng Ẩn Thân phù công kích lẫn nhau, đánh đến có vay có trả, không có chút tính công kích.

Man Cốt bị kẹp ở giữa hai người, hết sức chuyên chú vẽ bùa, không bị hai người quấy nhiễu.

- Vẽ xong.

Man Cốt hài lòng cầm lấy một tấm Ẩn Thân phù vừa vẽ xong, trải qua không ngừng luyện tập, xác suất thành công khi hắn vẽ Ẩn Thân phù đã tiếp cận trăm phần trăm.

Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt thuận lợi xuất sư.

Lục Dương cầm Ẩn Thân phù do Lan Đình vẽ cũng thuận lợi xuất sư.

- Đúng rồi Lan Đình, ngươi biết rõ Nghịch Thọ Nguyên trận là bố trí như thế nào không?

Lục Dương hỏi, hắn đang suy nghĩ người trong bóng tối mưu đồ có phải thật đang dùng Nghịch Thọ Nguyên phù bố trí Nghịch Thọ Nguyên trận hay không, chỉ là vẫn chưa hoàn thành.

Nếu quả như thật như vậy, nếu tìm thấy thêm mười mấy tấm Nghịch Thọ Nguyên phù, dựa theo vị trí Nghịch Thọ Nguyên phù, rất dễ dàng có thể suy tính vị trí các phù lục khác của hắn.

Lan Đình gật đầu, lấy linh lực bản thân làm nét vẽ, phác hoạ ra một bộ trận pháp cực kì tinh tế trên không trung, có chừng hơn ngàn cái tiết điểm:

- Nghịch Thọ Nguyên trận quy mô lớn, tiết điểm nhiều, nếu người âm thầm bố trí chỉ có chút ít mấy người, cân nhắc đến việc cần tìm vị trí bí ẩn để dán phù lục, bọn hắn không cách nào bố trí xong trong thời gian ngắn.

- Biết rõ, vậy làm ngươi trông tiệm, ba người chúng ta đi ra ngoài một chuyến, nhìn xem có thể giúp đỡ được gì hay không.

Lục Dương nói.

- Sao? Tiểu nữ tử trông tiệm?

Lan Đình có chút bất an, nàng ở trong Nguyệt Quế tiên cung đều nghe theo sư tỷ an bài, không có chủ kiến gì, hiện tại để nàng trông coi một cửa hàng to lớn như thế, trong lòng ít nhiều có chút không chắc.

- Không sao đâu không sao đâu, sẽ không xảy ra chuyện gì, có việc chính ngươi làm quyết định là được.

Lục Dương không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì, nói xong cũng đi.

Sau khi ba người Lục Dương rời đi, Lan Đình nghĩ đến việc mình tạm thời tiếp quản cửa hàng to như thế, đứng ngồi bất an.

- Bố trí một Tụ Linh trận đi.

Lan Đình tự nói, tìm cho mình một ít chuyện làm.

Tụ Linh trận là trận pháp cơ sở để tu sĩ tu hành, nàng phát hiện bên trong quán đồ nướng còn không có Tụ Linh trận, cũng không biết rõ ba người Lục Dương tu luyện thế nào.

Bình Luận (0)
Comment