Chương 1319
Chương 1319: Đại Ngu tính toán (2)
- Kế tiếp ai đến?
- Ta đến ta tới.
Cao tầng hai đại Ma giáo nhao nhao tự
tiến cử, cơ hội trả thù mệnh quan triều
đình là không phải nhiều.
Hợp Thể kỳ hai phe giao chiến, có thương
vong rất bình thường.
- Lục Dương, tiểu tử ngươi đi nhanh một
chút!
Mặc dù Thương Minh Tử bị Mạnh Cuồng
áp chế, nhưng Mạnh Cuồng trong lúc
nhất thời cũng rất khó đánh bại Thương
Minh Tử, trước mắt khẩn yếu nhất là
mau đem tiên đào đưa đến hoàng cung.
Mạnh Cuồng cầm cổ áo Lục Dương, quay
tay hai vòng, trực tiếp ném Lục Dương tới bên kia bờ sông, cũng là vị trí thành Bắc của hoàng cung.
Lục Dương bị ném té ngã lộc cộc lăn trên mặt đất, sau khi giữ vững thân thể trực tiếp lấy ra tẩy kiếm trì, hướng về phía hoàng cung mà bay nhanh.
Cao tầng hai đại Ma giáo cảm thấy Đế thành đều loạn thành dạng này, cảm thấy vẫn đi theo Lục Dương hỗn loạn trung †âm là tương đối có ý tứ, tạm thời buông tha đã Khổng Nguyên đã hôn mê, trộm đi theo.
Bay gần phân nửa thành Bắc, bỗng nhiên Lục Dương cảm nhận được Vô Địch Anh dị động, muốn chạy trốn, vội vàng dùng lực đạp một cái, nhảy sang một bên.
Ầm ầm!
Một đạo hỏa trụ nện xuống, vừa hay nện vào bên trên tẩy kiếm trì, nếu Lục Dương chịu đòn này, hẳn phải chết không nghỉ ngờ.
- A, bất quá là Nguyên Anh tiểu bối, cũng có thể tránh thoát một kích này của bản tôn? Xem ra Vấn Đạo tông rất xem trọng ngươi, còn đưa trọng bảo bảo mệnh. Trong ánh lửa ngất trời, một thân ảnh chậm rãi đi ra, người kia tuấn lãng như ngọc, một thân áo bào đen, giống như công tử ca của gia tộc ẩn thế nào đó, khóe miệng mang theo ý cười khinh bạc. - Ngươi là người phương nào!
Lục Dương cảnh giác nhìn bóng người trong ngọn lửa.
- Ta sao, ngươi có thể gọi ta là Ngọc công tử.
Con ngươi Lục Dương hơi co lại:
- Ngọc tướng quân tiêu diệt tàn quân Đại Càn, triệt để hủy diệt Đại Càn vương triều, bách chiến bách thắng, cả đời chỉ thua ở trong tay Mộng Yểm chí tôn cùng Võ Nghiêu, sau đó quy thuận Võ Nghiêu? !
Mộng Yểm chí tôn là ai, đó là cường giả chí tôn lấy Võ Nghiêu cùng quốc sư đời thứ nhất làm đối thủ, suýt nữa đạt được thiên hạ, bại trong tay Mộng Yểm chí tôn tuyệt đối không tính mất mặt, thậm chí có thể trở thành vốn liếng dương danh hậu thế.
Mà thua ở trong tay Mộng Yểm chí tôn lại không chết, vậy nói rõ Ngọc tướng quân này vô cùng có khả năng cũng là Bán Tiên.
- Tiểu bối ngươi coi như có chút kiến thức, đợi lát nữa ngươi chết, ta sẽ ra tay nhẹ một chút.
Ngọc tướng quân cười nói, trong mắt hắn, Lục Dương đã là người chết.
- Đại Ngu Bán Tiên làm sao dám xuất hiện tại Đế thành, ngươi không sợ Khương gia lão tổ xuất thủ?
Nếu như nói Nhị hoàng tử cướp đoạt tiên đào còn thuộc về nội loạn, không đáng Khương gia lão tổ xuất thủ, như vậy Bán Tiên Đại Ngu động thủ tại Đế thành, đủ giá trị để Khương gia lão tổ xuất thủ. Ngọc tướng quân không sợ chết sao?
- A, xem ra ngươi biết thật không ít.
Ngọc tướng quân thật coi trọng Lục Dương, có thể biết Khương gia lão tổ là Tiên Nhân, một chuyện bí mật như thế này, nói rõ thân phận Lục Dương thật cao như bên ngoài đã đồn, là người nhậm chức môn chủ kế tiếp Vấn Đạo tông dự định.
Bất quá thì tính sao, Vấn Đạo tông còn không đáng được hắn để vào mắt.
Ngọc tướng quân giống như cười mà không phải cười nhìn Lục Dương, có lẽ nhìn Lục Dương là người chết, nguyện ý nhiều lời hơn Lục Dương một chút:
- Dự Châu cách Đế thành có chút xa, tin tức còn không có truyền tới.
- Chúng ta cố ý bại lộ tung tích tại Dự Châu, dẫn tới triều đình Đại Hạ các ngươi phái Lạc Thủy Vệ đi tiếp viện.
- Nhưng Đại Hạ các ngươi tuyệt đối nghĩ không ra, chúng ta cũng an bài một vị Bán Tiên tại Dự Châu, hắn xuất thủ phong tỏa gần phân nửa Dự Châu, Lạc Thủy Vệ, quân đội Dự Châu, châu mục Dự Châu các quan viên chủ yếu, cùng mấy chục ức bách tính Dự Châu đều bị vây ở nơi đó.
Con ngươi Lục Dương đột nhiên co lại, tại sao lại thêm một vị Bán Tiên Đại Ngu. Lục Dương lại quá rõ ràng Bán Tiên kinh khủng, mặc dù vẻn vẹn chỉ thêm ra một đạo quả hình thức ban đầu so với Độ Kiếp kỳ, nhưng đó là ưu thế nghiền ép. Lấy quốc sư đời thứ hai làm thí dụ, nếu như hắn vận dụng nhân quả đạo quả hình thức ban đầu, Độ Kiếp kỳ ở trước mặt hắn là không có chút năng lực hoàn thủ.
Bên trong tu sĩ bị phong tỏa, không thể chiến thắng Bán Tiên.
Muốn thuận lợi giải quyết khốn đón ở Dự Châu, nhất định phải có Tiên Nhân xuất thủ.
Quả nhiên, Ngọc tướng quân lại nói:
- Khương Bình An đã tiến về Dự Châu giải quyết, không có nửa ngày thời gian, hắn về không được.
Trước đó Lục Dương đụng phải Bán Tiên ở cảnh nội Đại Hạ, lúc đầu đều hẳn là Khương Bình An xuất thủ, chỉ bất quá mỗi lần Lục Dương ở đó đều có thể thuận lợi giải quyết Bán Tiên, không tới phen Khương Bình An xuất mã.
Mà lần này, Lục Dương không ở Dự Châu. Tu sĩ Đại Ngu vì hôm nay, mưu đồ đã lâu. - Được rồi, một người chết như ngươi, nói với ngươi nhiều như vậy làm cái gì?
Ngọc tướng quân uể oải nói, sau lưng hiện ra vô số hỏa đoàn màu tím, nhiệt độ cao kinh khủng đến cả không gian cũng vì đó vặn vẹo.
Mục đích của hắn không phải cướp đoạt tiên đào, mà là hủy diệt tiên đào, để Hạ Đế chết già ở trên giường bệnh.
Vô số hỏa đoàn màu tím bay về phía Lục Dương, mặt đất đều bốc cháy, Ngọc tướng quân làm việc cẩn thận, bị hỏa đoàn đánh trúng, cho dù Hợp Thể kỳ đều là chết, chớ nói chi chỉ là Nguyên Anh kỳ. Bỗng nhiên, một trận yêu phong quái dị từ bốn phương tám hướng bay tới, tản ra khí tức khô mục cùng tử vong, phá diệt hỏa đoàn màu tím kinh khủng.
- Tiên đào này chính là vật Thiên Đình ta coi trọng, ta xem ai dám động.
- Người nào!
Ngọc tướng quân bỗng nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy một mảnh trắng bóng, sáng chói mắt, tập trung nhìn vào, liền trông thấy một đầu Cùng Kỳ khổng lồ màu trắng võ cánh xương, ánh sáng màu vàng sáng chói đặc biệt bắt mắt bên trong một mảnh trắng noãn trong mắt hổ.
- Một trong Tứ Ngự của Thiên Đình, Bắc Cực Quảng Tài Đại Đế.