Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1325

Chương 1325 Chương 1325: Thủ đoạn quỷ dị của Quan Sơn Hải (2)

- Thú vị, Đông Hải sưu tập tình báo nói ngươi có thể trong thời gian ngắn đạt tới thân thể Tiên Nhân, quả thật là có chút môn đạo. Ngao Linh chuẩn bị đầy đủ, tại thời điểm Lục Dương chuẩn bị đưa tiên đào đến hoàng cung, liền để Khương Liên Y đánh mình một trận, để cho mình nhanh chóng †ăng lên tới thân thể Tiên Nhân. Bây giờ xem ra may mắn chuẩn bị đủ đầy đủ. Đối mặt Tiên Nhân đại địch, tam nữ không dám lười biếng, đều hiển lộ chân thân, Cùng Kỳ màu trắng, Tiên Phượng năm màu, Chân Long đen như mực, thân thể tam đại Tiên thú khổng lồ, đều phải lớn hơn sơn nhạc ở Đế thành vài vòng, che khuất bầu trời, tựa như Thượng Cổ thần thoại lại xuất hiện.

Cảm nhận được uy áp của Tiên thú, tu sĩ Đế thành phía dưới lắc lư như say rượu, đứng cũng không vững.

- A, cho rằng có thân thể Tiên Nhân thì có thể giữ được hai người bọn họ sao?

Quan Sơn Hải khẽ cười một tiếng, từ trong nhãn chứa đồ lấy ra một bộ thi thể ai cũng không quen biết, duy nhất có thể xác định là cỗ thi thể này khi còn sống là tu sĩ Độ Kiếp kỳ.

Thi thể tu sĩ Độ Kiếp kỳ vốn là tư thái trung niên, theo Quan Sơn Hải đưa tay chụp lên mặt thi thể, thân hình thi thể dần dần biến hóa từ trên mặt trung niên chỉ có mấy nếp nhắn, biến thành lão giả mặt mũi tràn đây nếp uốn.

Ngao Linh nhíu mày, không nhìn ra Quan Sơn Hải đang làm gì. Làm cho tất cả mọi người cũng không nghĩ tới chính là, lão giả mặt mũi tràn đầy nếp uốn bỗng nhiên mở mắt, tỉnh lại. Rất nhanh, phía dưới liền có người nhận ra thân phận của lão giả mặt mũi tràn đầy nếp uốn, âm thanh đều đang run rẩy: - Hắn là. . quốc sư đời thứ hai của Đại Ngul

Quốc sư Đại Ngu đời thứ hai, đây là đại nhân vật ảnh hưởng đến hướng đi lịch sử của Đại Ngu, chân dung lưu truyền rộng rãi.

Đồng thời đã từng chết trong tay Vấn Đạo tông.

- Đây là thủ đoạn gì!

Kim Thải Vi kinh ngạc, người chết phục sinh, sau khi khôi phục về thì dáng dấp cũng không giống thời điểm khi a, đều không phải là một người. - Sư phụ, ta đang ở đâu?

Quốc sư đời thứ hai một mặt mờ mịt nhìn Quan Sơn Hải, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Quan Sơn Hải trìu mến vuốt ve đầu tên đồ đệ này, không có giải thích quá nhiều, chỉ vào Kim Thải Vi cùng Khương Liên Y: - Đi bắt giữ hai người bọn họ, có thể tổn thương các nàng, nhưng không thể để cho các nàng mất đi tính mệnh.

- Tuân mệnh!

Từ tín nhiệm đối với sư phụ, quốc sư đời thứ hai không do dự, biến mất không thấy gì nữa trước mắt bao người.

Tất cả mọi người đều quên hắn tồn tại, thậm chí Ngao Linh ba nữ đều chỉ là cảnh giác nhìn chằm chằm Quan Sơn Hải, hoàn toàn quên đi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Đột nhiên, Kim Thải Vi cảm thấy phần lưng bị thương nặng, một thanh linh đao cắm ở phía sau lưng nàng.

Lúc này, mọi người mới nhớ tới quốc sư đời thứ hai tồn tại, nhớ tới chuyện vừa rồi.

Ngao Linh cùng Khương Liên Y nhớ tới Lục Dương đã từng nói qua một chuyện, quốc sư Đại Ngu đời thứ hai có được nhân quả đạo quả hình thức ban đầu, có thể tiêu trừ nhân quả bản thân, nếu như không phải lần trước đụng phải Bố Yếu Kiểm vừa hay bị khắc chế, bằng không thì Bán Tiên khác đêu không dễ đối phó hắn.

Ngao Linh tam nữ đều chưa thấy qua thủ đoạn này của Quan Sơn Hải, đây là đạo quả chưa từng xuất hiện qua tại thời kỳ Thượng Cổ, thậm chí đến cả đạo quả hình thức ban đầu cũng không có. Khương Liên Y phóng thích ngũ thải thần quang, bao phủ Kim Thải Vi, chữa thương cho nàng.

Quan Sơn Hải cười khanh khách nhìn Ngao Linh thần sắc nghiêm trọng:

- Hiện tại, ngươi lại nên làm như thế nào? - Thân thể Tiên Nhân của ngươi lại có thể bảo trì bao lâu?

Ngao Linh biến sắc, xác thực, nàng không có khả năng vĩnh viễn bảo trì thân thể Tiên Nhân, thủ đoạn của Quan Sơn Hải lại khá quỷ dị, rất khó đối phó, muốn chạy trốn đều trốn không thoát, đây là tử cục.

Phía dưới thấy cảnh này, trong lòng Lục Dương khẩn trương, vội vàng lắc lư Bất Hủ tiên tử đang đang ngủ tỉnh lại.

- Tiên tử, tỉnh, xảy ra chuyện lớn!

Bên trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử sẽ khoan khoái mà thoải mái dễ chịu tỉnh lại từ trên hoàng vị, lẩm bẩm hai tiếng, bất đắc dĩ tỉnh lại.

- Chuyện gì, kêu bản tiên dậy, là diễn kịch nhàm chán đã diễn xong sao?

- Là Hạ Đế chết rồi!

Bất Hủ tiên tử đánh ngáp thật to, cũng không có ngoài ý muốn về chuyện này:

- Đó không phải là diễn kịch diễn xong. Lục Dương sửng sốt một chút.

Bỗng nhiên, một tiếng cười cởi mở vang vọng trên bầu trời Đế thành, đầu nguồn âm thanh chợt xa chợt gần, lơ lửng không cố định, Quan Sơn Hải lúc đầu đang chuẩn bị bắt giữ ba nữ bỗng nhiên sửng sốt.

- Quan đạo hữu, luyện hóa lực lượng Quốc Vận này như thế nào?

Quan Sơn Hải tìm kiếm chủ nhân của giọng nói bốn phía, hắn rất quen thuộc tiếng nói này, hắn từng nghe qua, chỉ bất quá trong lúc nhất thời nghĩ không ra nghe ở nơi nào.

Quan Sơn Hải đột nhiên có cảm giác, có ánh mắt từ bắc Đế thành vượt qua đến nam Đế thành, vị trí là ở Mạnh phủ.

Trên không Mạnh phủ, một bóng người thanh niên trên mặt lộ ra mỉm cười, nhìn Quan Sơn Hải, còn phất phất tay, giống như chào hỏi lão hữu đã lâu rồi chưa từng gặp mặt.

Ký ức của Quan Sơn Hải bị kéo đến mười vạn năm trước, khi đó Đại Ngu hủy diệt, chính vào loạn thế, hai thế lực lớn quật khởi tranh giành thiên hạ, một người họ Khương, một người họ Mạnh.

Trong trận chiến cuối cùng tranh giành thiên hạ, hai người từ bỏ hai quân đối chọi, ngược lại đổi thành hai người đối chiến quyết định ai mới là Hoàng đế tương lai.

Trong trận chiến ấy, Khương Bình An thành tiên.

Mà người họ Mạnh kia cũng lưu lại ấn tượng khắc sâu cho Quan Sơn Hải.

- Mạnh Quân Tử!
Bình Luận (0)
Comment