Chương 1350
Chương 1350: Vô Địch Thần Lôi (2) - Quả nhiên là lôi kiếp chưa từng thấy qual Sư huynh Luyện Hư kỳ chắc chắn nói, coi như cách nhau xa như vậy, đều có thể cảm nhận được trong không khí tràn ngập lôi đình nhỏ bé, cùng không gian chấn động, khó mà tin được Lục Dương ở vào vị trí trung tâm sẽ có cảm thụ ra sao. - Là ảo giác sao, làm sao cảm giác, cái này còn mạnh hơn Tam Thanh Thiên Lôi kiếp mấy phần Đại sư tỷ cảm ứng được Thiên Môn phong dị biến, rời đi Tù Phong, đứng ở trên đỉnh Đan Đỉnh phong, nhìn ra Thiên Môn phong xa xa, có chút nhíu mày. Răng rắc —— Thiên Lôi màu tím lam giáng lâm, thần lôi huy hoàng, tựa như Đại Nhật rơi xuống, chói mắt không thể nhìn thẳng.
Đây là thần lôi chưa hề xuất hiện qua trong lịch sử!
Một khắc thần lôi xuất hiện này, lông tơ toàn thân Lục Dương dựng đứng, cảm nhận được nguy hiểm cực đoan, đây tuyệt đối không phải một mình hắn có thể chống đỡ được!
- Vô Địch AnhI
Vô Địch Anh hiện thân, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc, cũng không có ý chạy trốn, mà cùng Lục Dương cộng đồng đối mặt thần lôi!
Tu sĩ tầm thường tuyệt đối không dám lấy Nguyên Anh của mình ra giúp mình chia sẻ áp lực của lôi kiếp, Nguyên Anh yếu ớt, hơi không cẩn thận sẽ bị lôi kiếp đánh tan, sao còn có thể biến Nguyên Anh thành Nguyên Thần? Nhưng Vô Địch Anh khác biệt, Lục Dương đã sớm lĩnh giáo qua sự cường đại của Vô Địch Anh, chỉ là tiếp nhận một nửa áp lực của lôi kiếp, sẽ không có chuyện gì. Mà Vô Địch Anh không có ý chạy trốn, cũng có thể nói rõ Vô Địch Anh có thể gánh vác được!
Lục Dương thí nghiệm qua, sau khi chiến thăng Vô Địch Anh, Vô Địch Anh gặp được nguy hiểm vẫn sẽ muốn chạy, chỉ bất quá hắn có thể khống chế Vô Địch Anh không cho phép chạy.
Tử thanh thần lôi hóa thành hai tia phân biệt bổ vào trên người Lục Dương cùng Vô Địch Anh, Lục Dương nghiến răng nghiến lợi, lấy lực lượng nhục thân thuần túy chống lại, đau đến không muốn sống, quần áo vỡ vụn, nhục thân cũng bị đánh da tróc thịt bong, hắn cảm giác đến cả xương cốt, huyết dịch đều tê tê dại dại, ngâm ở trong sấm sét. Oanh —— oanh —— oanh
Tử thanh thần lôi liên tiếp không ngừng đánh xuống, cả Thiên Môn phong đều bị bao phủ trong thần lôi, hơi rung nhẹ.
Đây là thiên uy, không phải sơn nhạc có thể đối đầu.
- Kỳ quái, thiên kiếp này làm sao nhìn giống Vô Địch Thần Lôi.
Bên trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử nhỏ giọng lầm bầm.
Coi như lâm bầm lại nhỏ giọng, Lục Dương cũng có thể nghe rõ ràng.
- Cái gì gọi là Vô Địch Thần Lôi?
Thừa dịp một đợt thần lôi kết thúc, Lục Dương tranh thủ thời gian phục dụng đan dược để cho mình cùng Vô Địch Anh nhanh chóng khôi phục.
- Chính là một loại lôi kiếp trước kia Ứng Thiên Tiên nói muốn tạo ra trong lúc đang sáng tạo lôi kiếp, chỉ có tu sĩ có được Vô Địch Anh có thể vượt qua, người khác ai cũng không độ qua được, hỏi bản tiên có thể cho chút ý kiến hay hay không.
- Tiên tử ngươi lúc đó nói như thế nào?
- Bản tiên nói uy lực càng lớn càng tốt. Lục Dương: -...
Tiên tử ngươi có thể lưu cho ta con đường sống hay không?
Trách không được lôi kiếp này chưa từng có xuất hiện qua, thì ra đây là lôi kiếp chỉ bổ người có được Vô Địch Anh! Ứng Thiên Tiên ngươi nếu nhìn Vô Địch Anh không vừa mắt ngươi tìm Bất Hủ tiên tử đi, ngươi khi dễ ta có gì tài ba?
- Vậy tên của lôi kiếp này là?
- Ứng Thiên Tiên trước đó gọi lôi kiếp là cái gì mà Thái Thượng Khai Thiên Kim Khuyết Thần Lôi, lúc ấy bản tiên nói danh tự quá dài không dễ nhớ, không bằng gọi Vô Địch Thần Lôi, đơn giản êm tai, sáng sủa trôi chảy.
Chín lần thần lôi qua đi, Lục Dương bị đánh thành than cốc, miệng phun khói đen, Vô Địch Anh cũng không có tốt hơn chỗ nào, bị thương không nhẹ, Lục Dương thấy thế, mau để cho Vô Địch Anh tiến vào đan điền nghỉ ngơi.
Dư uy Vô Địch Thần Lôi chảy xuôi ở ngoài thân thể Lục Dương, linh hồn, nhục thân đều đang thong thả cường hóa.
- Chín lần thần lôi giáng lâm vậy coi như đi qua?
Cố Quân Diệp nghiêm túc nói, trong người đồng lứa, hắn là người có nghiên cứu sâu nhất về thiên kiếp. Số chín là số lớn nhất, lôi kiếp sẽ chỉ giáng lâm chín lần, không có lần thứ mười. - Cho là như thế. . Chờ một chút, làm sao còn có lôi kiếp?
Sư huynh Luyện Hư kỳ vừa định phụ họa, chỉ thấy trên không Thiên Môn phong thế mà dựng dục lôi kiếp mới!
- Cái này sao có thểt
- Đây là Càn Thiên Lôi Kiếp!
- Càn Thiên Lôi Kiếp? Đây không phải là lôi kiếp Hóa Thần kỳ tấn thăng đến Luyện Hư kỳ mới có thể đụng phải sao, mà lại là lôi kiếp xếp hạng thứ nhất!
- Có trời mới biết là chuyện gì xảy ra.
Mọi người trầm mặc, lo lắng cho an nguy của Lục Dương, Nguyên Anh kỳ vượt qua Càn Thiên Lôi Kiếp, điều này có thể sao? Một khắc khi Lục Dương nhìn thấy Càn Thiên Lôi Kiếp, tâm đều lạnh một nửa, không biết hiện tại viết di thư còn kịp hay không? Lôi kiếp ngươi không khỏi quá dai đi?
- Tiên tử, làm sao bây giờ?
- Ách, có cần để bản tiên ra ngoài lộ mặt, để thiên kiếp rời đi?
Bất Hủ tiên tử cảm thấy đại khái là ánh mắt thiên kiếp không tốt, không nhận ra được mình, nếu mình ra ngoài, bao nhiêu mặt mũi cũng sẽ bán cho thôi.
Lục Dương có chút khó khăn, Bất Hủ tiên tử tồn tại là bí mật, hắn không xác định Tuyền Cơ thần lôi có thể che giấu vết tích xuất thủ của tiên tử hay không, nếu như bị các sư huynh sư tỷ nhìn thấy tiên tử †ồn tại liền không tốt lắm.
Cảm ứng đến Càn Thiên Lôi Kiếp đã khóa chặt mình, Lục Dương bỗng nhiên nói:
- Trước không cần làm phiền tiên tử xuất thủ, ta có biện pháp, vừa lúc này thử một lần, nếu không thành công tiên tử ngươi lại ra tay cũng không muộn.
- Biện pháp gì?
Lục Dương cười không đáp.
Nhìn qua Càn Thiên Lôi Kiếp như có uy lực diệt thế, bọn người Cố Quân Diệp lo lắng không thôi.
- Các ngươi nói Lục Âm sư huynh có thể vượt qua không? lại ra tay cũng không muộn.
- Biện pháp gì?
Lục Dương cười không đáp.
Nhìn qua Càn Thiên Lôi Kiếp như có uy lực diệt thế, bọn người Cố Quân Diệp lo lắng không thôi.
- Các ngươi nói Lục Âm sư huynh có thể vượt qua không?