Chương 1367: Kiếm Lâu mời (1)
Chương 1367: Kiếm Lâu mời (1)Chương 1367: Kiếm Lâu mời (1)
- Tiên tử ngươi trước chớ khen ta, ngươi nói trước cho ta là nên làm sao trở lại bộ dáng lúc trước đi.
Lục Dương không có bị Bất Hủ tiên tử tán dương choáng váng đầu óc, tỉnh táo hỏi.
- Đơn giản, ngươi đoạt xá không phải xong rồi à.
- Đoạt xá?
Lục Dương vừa định hỏi mình muốn đoạt xá ai, liền cúi đầu trông thấy thi thể của mình yên tĩnh nằm trên mặt đất.
- Đương nhiên là ngươi đoạt xá chính ngươi.
Bất Hủ tiên tử tại quanh bên cạnh thi thể Lục Dương, ngữ khí nhiệt tình giống như đang chào hàng hàng sản phẩm ế:
- Ngươi xem linh hồn ngươi cùng nhục thể của ngươi phù hợp cỡ nào, quả thực là trời đất tạo nên một đôi, đoạt xá nhục thể của ngươi hoàn toàn không có cảm giác bài xích.
Lục Dương: - ...
Ta thừa nhận tiên tử ngài nói có đạo lý, nhưng xin ngài đừng nói nữa.
Mặc dù Lục Dương không có học qua như thế nào đoạt xá, nhưng làm tên xui xẻo thường xuyên bị Bất Hủ tiên tử đoạt xá, thể nghiệm hai lần cũng đã học xong. Hắn vận chuyển huyền công, cùng nhục thân hòa làm một thể, thành công đoạt xá chính mình.
Bất Hủ tiên tử hai tay chống nạnh, kiêu ngạo nói:
- Hừ hừ, biết bản tiên vì cái gì đoạt xá ngươi đoạt xá quen như vậy chứ, đều là bản tiên lúc trước nghiên cứu phát minh thuật giả chết mà luyện ra được.
Lục Dương không rõ ràng lắm tiên tử kiêu ngạo địa phương ở nơi nào.
- Thuật giả chết là thi triển như thế này?
Đại sư tỷ nhỏ giọng nói, nếm thử vận chuyển huyền công, ngồi trên ghế dựa hoàng đế, sinh cơ hoàn toàn không có.
Đúng lúc này, một cánh cửa không gian mở ra, Hãn Hải Đạo Quân cầm một chiếc hồn đăng, vội vã chạy tới xem xét tình huống.
- Vân Chi xảy ra chuyện rồi?
Hắn vừa đến đã nhìn thấy Vân Chỉ ngồi trên ghế dựa hoàng đế, sinh cơ tiêu tán, kiểm tra không ra một chút xíu sinh cơ.
Hãn Hải Đạo Quân thấy thế ngược lại là nhẹ nhàng thở ra:
- Nguyên lai là giả chết.
Một bên Lục Dương không hiểu:
- Tổ sư ngài cũng biết thuật giả chết? Hãn Hải Đạo Quân không nghĩ ra:
- Cái gì thuật giả chết?
- Vậy ngài nói thế nào nàng là giả chết?
Hãn Hải Đạo Quân liếc mắt:
- Toàn thân cao thấp không có một chút xíu ngoại thương, cũng không có trải qua đánh nhau, cũng không giống công pháp vận chuyển gây ra rủi ro, nàng không phải giả chết còn có thể là tiểu tử ngươi giết chết hay sao?...
Nói thực ra, lúc Hãn Hải Đạo Quân phát hiện hồn đăng ủa Vân Chi dập tắt, một khắc này, dọa đến toàn thân đều đang run rẩy.
Đến cả Vân Chi đều vẫn lạc, địch nhân này nên là cấp bậc gì.
Cũng may hắn chạy tới mới phát hiện Vân Chi đang giả chết.
- May mắn là giả chết.
Lục Dương cũng thấy được Hãn Hải tổ sư nói có đạo lý, có thể lặng yên không tiếng động xử lý Đại sư tỷ, địch nhân này nên là tồn tại cỡ nào, hoàn toàn vượt quá tưởng tượng.
Đợi chút, lặng yên không tiếng động xử lý Đại sư tỷ... Việc này làm sao nghe mà quen tai như thế?
Hắn vội hỏi trốn Bất Hủ tiên tử ở không gian tỉnh thần:
- Tiên tử, khi đó ngươi sẽ không phải thi triển thuật giả chết, sau đó bị người ám toán đó chứ? - Không có khả năng. Thuật giả chết của bản tiên lúc ấy đều đại thành được không, không sao đâu thi triển thuật giả chết cái gì.
- Hơn nữa lúc ấy bản tiên đã quên đoạn thời gian kia đã xảy
Lục Dương tưởng tượng cũng đúng, thuật giả chết lại không có di chứng mất trí nhớ.
- Biết làm sao để nàng rời khỏi trạng thái giả chết không?
Mặc dù biết Vân Chi là đang giả chết, nhưng Hãn Hải Đạo Quân nhìn thi thể Vân Chi, vẫn cảm thấy lo lắng đề phòng.
- Căn cứ kinh nghiệm giả chết của ta, chỉ cần công kích Đại sư tỷ, chỉ cần để nàng cảm nhận được uy hiếp, liền có thể thức tỉnh.
Hãn Hải Đạo Quân tram mặc một chút, cảm giác thật khó khăn. Hắn nhìn một vòng người xung quanh, chỉ có Lục Dương một người.
Khách quan mà nói vẫn là tự mình động thủ mới có khả năng.
Hãn Hải Đạo Quân cắn răng:
- Ta thử một chút
Bộ ngực hắn xuất hiện một quả như ẩn như hiện, giống như quả táo, phân biệt không ra màu sắc, điên cuồng vận chuyển không gian đạo quả hình thức ban đầu.
Vô cùng vô tận lực lượng không gian ngưng tụ trong lòng bàn tay, giống như có thể xé mở Thiên Địa, cả vùng không gian đều không ổn định, Lục Dương đứng ở bên cạnh, chỉ nhìn một chút cũng cảm giác mình muốn chia năm xẻ bảy.
Vân Chỉ tĩnh tọa trên đế tọa chậm rãi mở hai mắt ra, quay đầu nhìn thoáng qua Hãn Hải Đạo Quân.
- Thật tỉnh?
Hãn Hải Đạo Quân kích động xua tan lực lượng không gian trong tay.
Công kích mạnh nhất của hắn thế mà thật uy hiếp đến Vân Chi, nguyên lai ta trong bất tri bất giác, đã trở nên cường đại như vậy sao.
- Đại sư tỷ cảm giác thế nào?
Lục Dương vội vàng tiến lên hỏi.
Vân Chi do dự một chút, nói:
- Ta cảm giác quần áo của ta sắp bị hư, ta liền tỉnh, tiểu sư đệ ngươi biết là chuyện gì xảy ra sao?
Hãn Hải Đạo Quân: -...
Hắn ho khan hai tiếng, dùng ánh mắt cảnh cáo Lục Dương không nên nói ra ngoài chuyện vừa rồi, mở ra Không Gian Chi Môn liền chạy....
Nhoáng một cái lại nửa tháng trôi qua, Lục Dương một mực trung thực ngồi xuống tu hành, dày nặng, không có chút lười biếng.
- Tiểu sư đệ, có ngươi một phong thư. Lục Dương ngẩng đầu, phát hiện lại là Tam sư tỷ tìm mình.
- Thư?
- Ừm, ta xuống núi vừa hay đụng phải một vị sư đệ, lúc đầu hắn muốn đến Thiên Môn phong tìm ngươi, nói là Kiếm Lâu có một phong thư gửi cho ngươi, ta vừa tiện đường liền nhận.
- Thư của Kiếm Lâu?