Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1369 - Chương 1369: Ngươi Là Thiên Kim Của Nhà Nào?

Chương 1369: Ngươi là thiên kim của nhà nào? Chương 1369: Ngươi là thiên kim của nhà nào?Chương 1369: Ngươi là thiên kim của nhà nào?

Tiểu hài tử ngồi bên cạnh Lục Dương nghe xong, lộ ra ý cười có chút hăng hái:

- Có án mưu sát không, ta từng phá qua mấy vụ án khó ở quê hương của chúng ta, cũng không biết lần này có thể phá giải hay không.

Cân nhắc đến khả năng không phải phong thuỷ buồng nhỏ trên tàu này không tốt, mà là phong thuỷ của toàn bộ phi thuyền không tốt, Lục Dương quyết định lâm thời xuống thuyền bay đến Kiếm Lâu, vé tàu phía sau thì xem như đổ xuống sông xuống biển.

Chỉ bất quá trên đường phi hành xuất hiện mấy lần ngoài ý muốn, như là vừa lúc đụng phải bí cảnh ngàn năm mở ra một lần, đụng phải đại tiểu thư thế gia bất mãn gia tộc thông gia, kéo Lục Dương làm bia đỡ đạn, các loại việc nhỏ, để lộ trình nửa tháng lúc đầu bay một tháng mới đến Kiếm Lâu, thời gian vừa đúng.

Cảm thụ được khí ẩm nồng hậu dày đặc ở Thục châu, Lục Dương nhịn không được cảm khái:

- May mắn xuất phát sớm, bằng không còn không đuổi kịp Vấn Kiếm đại điển.

-„ Có khả năng là ngươi xuất phát muộn một ngày thì sẽ không đụng tới những chuyện này hay không? Bất Hủ tiên tử nhịn không được hỏi.

- Có đạo lý, một trăm năm sau Kiếm Lâu lại mở Vấn Kiếm đại điển, ta sẽ xuất phát muộn một ngày xem thế nào.

Lục Dương làm việc nghiêm cẩn, biết được làm thí nghiệm cần khống chế lượng biến đổi, một lần thí nghiệm chỉ cải biến một điều kiện mới được.

Vấn Kiếm đại điển là đại điển cấp bậc Tu Tiên Giới, rất nhiều tu sĩ bên ngoài Đại Hạ đều đến, quan phương Thục châu tương đối coi trọng chuyện này, nếu có thể mượn cơ hội này để một vài kiếm tu lưu lại Thục châu, vậy thì không thể tốt hơn, đây chính là chiến tích đường đường chính chính.

Từ khi xe bay thịnh hành, rất nhiều kiếm tu đều từ ngự kiếm phi hành đổi thành ngự kiếm xa phi hành, sau khi tiến vào Thục châu, Lục Dương gặp được rất nhiều xe bay bồi tiếp hắn bay. Không ít kiếm tu liên tiếp ghé mắt, bay mất đều muốn quay đầu nhìn Lục Dương.

Dù sao bọn hắn còn chưa thấy qua ngự tẩy kiếm trì phi hành, rất mới lạ.

Lục Dương không quan tâm cử động vô lễ của những kiếm tu này, độc quyền xe bay trong tay hắn, tương đương với những kiếm tu này đều đã cho hắn linh thạch, tính như khách nhân.

Đối với khách nhân, thái độ của Lục Dương xưa nay rất tốt, khi việc mở quán đồ nướng đã có thể thấy một chút.

- Ăn lẩu thôi.

Đến lúc đó không cần sốt ruột đi đường, cần ổn định lại tâm thần hưởng thụ mỹ thực nơi đó, bằng không thì chẳng phải là đến không Thục châu.

Đây là thói quen Lục Dương học được từ trên người Đại sư tỷ.

Khắp nơi ở Thục châu đều có nồi lẩu, mỗi một nhà đều rêu rao chính tông, hương vị tuyệt hảo, là danh tiếng lâu năm tiếng lành đồn xa của bản xứ.

Bên trong một con đường bán đầy lẩu, quán nướng Một Lần Nữa cứng chắc sừng sững, đủ để chứng minh phối phương của Man tộc phối hợp Tam Vị Chân Hỏa cùng Thuần Dương chân hỏa ăn ngon bao nhiêu, có thể ở chỗ này giết ra một con đường.

Lòng bò, thịt bò, cá, tiết vịt, đậu. Dùng đĩa nhỏ chứa nguyên liệu nấu ăn chất đầy cái bàn, Lục Dương dựa theo yêu thích bắt đầu đưa vào nồi, hương cay xông vào mũi.

- Xin chào, ta thấy ngươi chọn nhiều món như vậy, có ăn hết hay không, ta có thể ăn chút không?

Một nữ tử quần áo có chút tùy ý đứng trước bàn Lục Dương, ngữ khí do do dự dự, trơ mắt nhìn nồi lẩu đang sôi trào.

Lục Dương ngẩng đầu nhìn lên, gặp nói chuyện với mình chính là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, hình dạng không thua kém Đào sư muội một chút nào, mà dáng người cực giai, có lồi có lõm, vấn đê duy nhất là mình không nhận biết nàng.

Lục Dương vốn muốn nói hắn là tu sĩ, ăn rất nhiều, nhưng nhìn nữ tử lộ ra dáng vẻ tội nghiệp, lòng man nhũn, lời đến khóe miệng liền đổi giọng.

- Vậy thì ngồi xuống ăn đi.

Lục Dương vẫy vẫy tay với điếm tiểu nhị:

- Chủ quán, lại thêm một đôi đũa, cộng thêm một bộ bát đĩa!

Lục Dương cảm khái, may mắn lão Mạnh không đến, vận khí này đều có biến hóa.

- Tạ ơn tạ ơn.

Nữ tử tuyệt mỹ liên tục nói cám ơn.

- Ngươi là thiên kim nhà nào, rời nhà trốn đi quên mang tiền?

Lục Dương cười hỏi, nữ tử mặc dù nhìn không có tiền, nhưng một bộ quần áo trên người có giá trị không nhỏ, tất nhiên là vốn liếng giàu có, tám thành là thiên kim tiểu thư nhà nào đó trộm đi ra, quên mang tiền.

Lục Dương cũng không phải lần đầu đụng tới loại người này, trước kia ở bên trên phi thuyền hắn đã gặp thiên kim ngụy trang thành tiểu ăn mày, đầy bụi đất, trà trộn vào phi thuyền, bị người thương hội phát hiện, có thiếu niên hảo tâm giúp thiên kim thanh toán sổ sách.

Nữ tử gặp Lục Dương hiểu lầm, vội vàng bối rối giải thích:

- Quên mang tiền? Không phải không phải, ta chỉ quên chuyện thì ra bên ngoài còn muốn dùng tiền, chúng ta nơi đó đều không cần tiền.

- Xem ra người trong nhà bảo hộ ngươi không tệ, bình thường đều không cần dùng tiền.

Lục Dương thuận miệng trêu chọc.

- Có thể ăn...

Nữ tử vừa nghe nói có thể ăn, phỏng theo động tác Lục Dương, ra dáng kẹp lên một mảnh thịt bò dính đầy hạt ớt, chấm vào nước chắm, bỏ vô miệng, lộ ra vẻ hạnh phúc.

Lục Dương thấy thế bật cười:

- Không đến mức thế chứ, trước kia chưa ăn qua?

Hắn thừa nhận lẩu ở Thục châu ăn ngon, nhưng cũng không nên lộ ra biểu tình khoa trương như vậy.
Bình Luận (0)
Comment