Chương 1372: Kiếm linh của Thanh Phong kiếm
Chương 1372: Kiếm linh của Thanh Phong kiếmChương 1372: Kiếm linh của Thanh Phong kiếm
So sánh với ba năm trước đây, Minh Đài loại trừ ngoại hình càng ngày càng thành thục, thay đổi lớn nhất vẫn là đôi mắt, sáng tỏ giống như hai mũi kiếm, phong mang tất lộ.
- Ta nghe nói Lục Dương sư huynh ngươi Vô Địch Thần Lôi vượt qua chưa hề xuất hiện qua, cùng Càn Thiên Lôi Kiếp xếp hạng thứ nhất mà khi Hóa Thần kỳ đột phá mới có thể gặp phải, trở thành Hóa Thần kỳ rồi?
Minh Đài buông xuống chùy lớn, chắp tay hành lễ, gặp gỡ Lục Dương để hắn rất cao hứng.
Mặc dù người Kiếm Lâu đều nói thiên phú kiếm đạo của mình như thế nào như thế nào, nhưng dưới cái nhìn của mình, Lục Dương sư huynh mới có được thiên phú kiếm đạo đứng đầu nhất, mình vẫn còn kém một chút.
Nếu mình Độ Kiếp, nếu đụng phải Vô Địch Thần Lôi cùng Càn Thiên Lôi Kiếp, khẳng định không độ qua được.
- Vị này là...
Minh Đài chú ý tới Vân Mộng Mộng vẫn đứng ở bên cạnh, yên tĩnh không nói lời nào.
- Nàng họ Vân, là ta kết giao trên đường, tạm thời cùng ta đồng hành. - Nguyên lai là Vân cô nương.
Minh Đài rất lễ phép hành lễ, cũng không vì Vân Mộng Mộng tu vi thấp mà khinh thường.
Vân Mộng Mộng cảm thấy người ngoại giới vẫn rất tốt, lòng người không hề đáng sợ, tràn ngập tính toán giống như bà ngoại đã nói, còn nói nàng đi ra bên ngoài, nhất định phải điệu thấp làm việc, đè thấp tu vi, trước khi gặp gỡ tiểu Chi thì không thể bại lộ tu vi.
- Ngươi ở chỗ này rèn kiếm?
Lục Dương chú ý tới búa lớn Minh Đài vừa buông xuống.
- Đây là truyền thống đời thứ nhất lâu chủ lưu lại, hắn cho rằng kiếm tu thông qua rèn kiếm, có trợ giúp đề cao năng lực phân tích kiếm đạo.
- Từ đó về sau, mỗi một vị đệ tử Kiếm Lâu đều muốn học tập thuật Đoán tạo.
Lâu chủ đời thứ nhất chính là Kiếm Lâu chí tôn, thiên kiêu một đời, một đường hát vang tiến mạnh, dừng bước tại Bán Tiên, vẫn lạc dưới thành tiên kiếp.
Dưới tình huống bình thường, Minh Đài xưng hô Kiếm Lâu chí tôn là 'Chủ nhân, chỉ bất quá chuyện hắn là kiếm linh của Kiếm Lâu chí tôn chính là cơ mật, chỉ có mấy cao tầng Kiếm Lâu biết được chuyện này, ở bên ngoài là hoàn toàn bảo mật, không thể gọi như vậy ngay trước mặt Lục Dương.
Lục Dương biết lai lịch của Minh Đài, là Bất Hủ tiên tử nói cho hắn biết.
- Nguyên lai là như thế.
- Lục Dương sư huynh tới nơi này mua sắm bội kiếm à, bội kiếm nơi này đều là đệ tử Kiếm Lâu chúng ta chế tạo, hẳn là không lọt vào được ánh mắt của Lục Dương sư huynh.
- Cũng không đến mức. .
Ngay ở trước mặt Minh Đài, Lục Dương không có ý nói cấp bậc những thanh kiếm này của các ngươi quá thấp, không xứng với ta.
- Lục Dương sư huynh không ngại đến Vấn Kiếm đại điển thử thời vận, nếu có kiếm sinh ra cộng minh với ngươi, tự nhiên sẽ đi theo ngươi đi.
- Trong Vấn Kiếm đại điển còn có chuyện này?
Mặc dù Lục Dương là kiếm tu, mặc dù Vấn Kiếm đại điển là hoạt động quan trọng nhất dành cho tất cả kiếm tu, nhưng Lục Dương xác thực không có quá chú ý chuyện Vấn Kiếm đại điển, chỉ biết đây là truyền thống do Kiếm Lâu chí tôn lưu lại, tăm năm tổ chức một lần.
- Kiếm Lâu chúng ta không phải thường xuyên rèn đúc kiếm, lịch đại lâu chủ, trưởng lão, chắc chắn sẽ có mấy gười thích rèn đúc linh kiếm, ngẫu nhiên có thể rèn đúc ra có được thanh kiếm có linh tính.
- Sau khi lịch đại lâu chủ, trưởng lão hao hết thọ nguyên, những kiếm này cũng sẽ thành vật vô chủ, nếu cưỡng ép cho kiếm tu không hợp duyên phận sử dụng, ngược lại sẽ dẫn tới những thanh kiếm này bất mãn.
- Nhưng nếu một mực phủ bụi, linh kiếm bị long đong, linh tính cuối cùng sẽ biến mất.
- Kiếm Lâu chúng ta không muốn nhìn thấy chuyện linh kiếm bị long đong, liền mở ra kho kiếm, nếu ai có thể sinh ra cộng minh với một thanh linh kiếm nào đó, liền có thể lấy linh kiếm đó đi, để linh kiếm rực rỡ hào quang trong tay kiếm tu thích hợp, nhưng chỉ giới hạn cho kiếm tu sử dụng, không thể đổi bán, chuyển tặng, nếu kiếm tu kia chết đi, còn phải trả lại linh kiếm cho Kiếm Lâu chúng ta.
- Quý tông thật hào phóng!
Lục Dương nói từ tận đáy lòng, kiếm có được linh tính trân quý cỡ nào là không cần nhiều lời, Kiếm Lâu thế mà nguyện ý để người ngoài sử dụng những thanh kiếm này, phần hào phóng này để Lục Dương khâm phục, Kiếm Lâu không hổ là thánh địa của kiếm tu.
- Bất quá là không muốn nhìn linh kiếm bị long đong thôi.
Minh Đài làm kiếm linh, cảm xúc sâu nhất về điểm này.
- Hay là để Kiếm Lâu cân nhắc hợp tác với Vấn Đạo tông chúng ta?
Bất Hủ tiên tử ở bên trong không gian tinh thần đề nghị. - Hợp tác?
- Ngươi nhìn, Kiếm Lâu không nguyện ý để kiếm biến mất linh tính, Vấn Đạo tông chúng ta có bản lĩnh này.
- Ngũ trưởng lão lợi hại như vậy?
- Không phải tiểu tử kia. Muốn để kiếm một mực tồn tại linh tính, hoặc tìm tới chủ nhân, hoặc cỗ linh tính này tấn thăng làm kiếm linh, ngươi nhìn hà linh trong tông môn chúng ta không phải là biện pháp sau à.
Nghe đến đó, Lục Dương đại khái hiểu biện pháp của Bất Hủ tiên tử, khóe mắt run rẩy:
- Cho nên ý của tiên tử ngươi là đều luyện hóa các phạm nhân trong Tù Phong thành kiếm linh, dung hợp với kiếm của Kiếm Lâu?
- Đúng thế, đây là biện pháp tốt.
- Không được.
Lục Dương bác bỏ đề nghị của Bất Hủ tiên tử, đây không phải chuyện do danh môn chính phái làm.