Chương 1422: Địa Tâm Chi Hỏa
Chương 1422: Địa Tâm Chi HỏaChương 1422: Địa Tâm Chi Hỏa
Lục Dương trải qua vô số kể sóng to gió lớn, sống tạm từ bên trong Tiên Nhân chiến đều không phải lần một lần hai, nhưng hắn xác thực không có gặp qua cảnh bị một đám nữ tu vây quanh.
Lục Dương được hoan nghênh như thế, có một nửa nguyên nhân ở chỗ những chuyện mà hắn trải qua hoàn toàn chính xác rất truyền kỳ, tu sĩ cả một đời hoàn thành một chuyện đều là hiếm thấy, càng đừng nói trải qua nhiều chuyện như vậy.
Mà đổi thành một nửa nguyên nhân, thì ở chỗ Bất Ngữ đạo nhân tận tâm tận lực tuyên truyên, lợi dụng Xuân Thu bút pháp hoặc tạo ra sự thật, tạo Lục Dương thành hình tượng cực kỳ hoàn mỹ.
Mặc dù biết Bất Ngữ đạo nhân không thể tin, nhưng « Vấn Đạo tông truyền kỳ - Lục Dương thiên » lặp đi lặp lại nhắc ở bên tai, tiềm thức liền gắn Lục Dương trong chuyện xưa cùng với Lục Dương trong hiện thực.
- Không biết làm sao bây giờ? Để bản tiên đến!
Bất Hủ tiên tử đảm nhiệm nhiều việc, rất có phong phạm đại tỷ.
Lục Dương đương nhiên sẽ không bị mặt ngoài Bất Hủ tiên tử lừa gạt, mà tỉnh táo hỏi:
- Tiên tử ngươi đụng phải loại cảnh tượng này?
- Đây là đương nhiên, cảnh tượng gì mà bản tiên chưa thấy qua? - Nhớ ngày đó sau khi bản tiên tạo ra Tử Mẫu Hà, cũng có thật nhiều nữ tu đến thăm viếng bản tiên, khẩn cầu nước sông, khẩn cầu bản tiên ban thưởng con, không sai biệt lắm tình huống hiện tại.
Kém xa được không!
Lục Dương may mắn mình không có võ đoán giao quyền khống chế thân thể cho tiên tử, bằng không thì không chừng sẽ ồn ào ra loạn gì lớn không thể vãn hồi, Lục Dương cảm thấy chưa chắc không thể lấy ra lưu ảnh cầu ghi chép lại một màn này, lão Mạnh không thể tới Nguyệt Quế Tiên Cung đúng là tiếc nuối, chờ trở về để hắn nhìn hình ảnh thu lại cũng coi như đền bù tiếc nuối.
Lục Dương cảm thấy hảo huynh đệ như mình làm việc quả thật chu toàn.
Mặc dù chính Lục Dương không đáng tin cậy, Bất Hủ tiên tử cũng không đáng tin cậy, nhưng Lan Đình lại rất đáng tin cậy.
- Tốt tốt, các ngươi đều yên tĩnh một chút, Lục Dương sư huynh sẽ ở lại Tiên cung một đoạn thời gian, ngày sau có nhiều thời gian cùng mọi người tiếp xúc, không cần thiết đều tập trung tới để Lục Dương sư huynh cảm thấy khó xử.
Lan Đình vừa lớn tiếng khuyên vài câu, các đệ tử Tiên cung mới liên tục rời đi.
Lục Dương mộng, không phải nói đến Tiên cung ở vài ngày sao, làm sao đột nhiên biến thành muốn ở lâu một đoạn thời gian? Lan Đình vội vàng võ tay xin lỗi:
- Xin lỗi, dưới tình thế cấp bách chỉ có thể nói như vậy, bằng không các nàng sẽ không rời đi.
Nàng ngẩng đầu vụng trộm quan sát thần sắc Lục Dương, có chút xấu hổ nói:
- Có thể phiền phức Lục Dương sư huynh ở lại Tiên cung thêm một đoạn thời gian, ta đều đã nói ngoài, nếu sư huynh ngươi dừng chân hai ngày liền đi, uy tín của ta...
- Bất quá sư huynh ngươi yên tâm, Tiên cung chúng ta không thiếu tài nguyên tu luyện, ngươi tu luyện cần øì, ta.. Chúng ta đều cung cấp.
Nói đến nước này, Lục Dương cũng chỉ có thể đáp ứng.
Dù sao hắn ở đâu tu luyện đều được, không chọn địa phương.
- Ta trước dẫn ngươi đi đến chỗ ở đi.
Lan Đình gặp mưu kế đạt được, vội vàng nói.
Rất nhanh Lan Đình dẫn theo Lục Dương đi vào một trạch viện liên khối, đây là phòng khách Nguyệt Quế Tiên Cung chiêu đãi khách nhân, mỗi một viện trong trạch viện đều trồng một gốc cây nguyệt quế, khách nhân đẩy cửa phòng ra, đẩy ra cửa sổ đều có thể nhìn thấy cây nguyệt quế như tiên trân.
Lúc này cũng không có khách nhân, Lan Đình an bài Lục Dương vào ở trạch viện thứ nhất. Trạch viện cổ hương cổ sắc, trong sân, bên trên mảnh ngói tích lũy một tầng tuyết thật dày, có một phen mỹ cảm đặc biệt.
Trong phòng còn có Tụ Linh Trận, cho dù tu sĩ Hợp Thể kỳ tu luyện đều đủ. Duy nhất không được hoàn mỹ là trong phòng trưng bày gương đồng, son phấn những vật này, không hợp giới tính Lục Dương... Đây là một phòng khách chiêu đãi nữ tu.
Nguyệt Quế Tiên Cung căn bản không có cân nhắc qua vấn đề chiêu đãi nam tu.
- Ta lập tức thu thập một chút!
Lan Đình quẫn bách nói, nàng chỉ nghĩ tới để Lục Dương đến Tiên cung, nhưng không có nghĩ tới Tiên cung không có phòng khách thích hợp Lục Dương.
- Không sao đâu không sao đâu, ở ngay chỗ này đi.
Lục Dương không có ý làm phiền Lan Đình, gương đồng, son phấn các loại bày ở trên bàn trang điểm liền bày thôi, dù sao hắn lại không dùng, đặt vào cũng không có gì đáng ngại, không cần vừa đi vừa về giày vò.
Mình cũng không phải ngày đầu tiên ở lại địa phương cùng loại như khuê phòng, nhớ ngày đó Bất Hủ tiên tử chiếm lấy không gian tỉnh thần, trang trí thành phong cách phấn nộn, so với khuê phòng của Bất Hủ tiên tử, phòng khách Tiên cung đều coi là tốt. Cũng là hiện tại Bất Hu tiên tử muốn thành lập vương triều Đậu Nành, phát triển không gian tỉnh thần hướng theo cung điện, bằng không không gian tỉnh thần của hắn vẫn là phấn nộn.
Khi nói chuyện, Lục Dương phát hiện không gian tỉnh thần của mình có tuyết lông ngỗng, rất nhanh đã che giấu mặt đất, đến cả hoàng vị đều là tuyết.
- Ô hô, tuyết rơi dil
Bất Hủ tiên tử trực tiếp nhảy xuống từ trên hoàng vị, ghé vào trên mặt tuyết vừa đi vừa về lăn lộn, tiếng cười không ngừng.
Không cần hỏi cũng biết, lại là Bất Hủ tiên tử giở trò quỷ, muốn đổi hoàn cảnh.
- Tiểu Dương Tử cùng chơi đi.
Bất Hủ tiên tử nằm rạp trên mặt đất, hai cước hướng lên lay động, ngẩng lên đầu nhìn qua Lục Dương, mời.
Lục Dương không cần suy nghĩ liền từ chối:
- Không muốn, ta còn muốn tham quan Tiên cung.