Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1429 - Chương 1429: Tội Nhân Điện (1)

Chương 1429: Tội Nhân điện (1) Chương 1429: Tội Nhân điện (1)Chương 1429: Tội Nhân điện (1)

Lan Đình càng ngày càng cảm thấy Lục Dương thật lợi hại, đến Tiên cung một lần đã giải quyết vấn đề khó làm Tiên cung các nàng bối rối mười vạn năm qua.

Nếu mình ở cùng với Lục Dương, chắc hẳn sư phụ không những không ngăn cản, sẽ còn chúc phúc cho bọn hắn từ đáy lòng.

Đến khi màn đêm buông xuống, Lan Đình cáo biệt Lục Dương đi tu luyện, Bạch Dạ tối hôm qua lại tìm tới Lục Dương, trong tay còn mang theo cái ghế ngồi nhỏ.

- Lục Dương sư huynh, ta tới nghe chuyện xưa.

Lục Dương bật cười:

- Ngươi lại không tu luyện vụng trộm chạy đến, hôm qua kể đến đâu rồi?

- Giảng đến ba người các ngươi lẻn vào tổng bộ Bất Hủ giáo, sau đó báo cáo vị trí tổng bộ, Vấn Đạo tông cùng triều đình liên thủ tiêu diệt Bất Hủ giáo.

Bạch Dạ ngồi trên băng ghế nhỏ, nói về chuyện xưa lại hai mắt tỏa sáng.

Hai người ngồi trong đình viện bên dưới cây nguyệt quế, một người kể, một người nghe, một buổi tối như thế lại trôi qua.

Lúc sắp chia tay ước định cẩn thận ngày mai còn tới, Bạch Dạ cười hì hì đưa cho Lục Dương một cái túi giấy.

Thấy Bạch Dạ ra hiệu, Lục Dương mở túi giấy ra, phát hiện bên trong là rất nhiều cánh hoa.

- Đây là?

- Đây là cánh hoa cây nguyệt quế, ăn rất ngon, Lục Dương sư huynh ngươi có rảnh thì làm đồ ăn vặt ăn chơi.

Cây nguyệt quế còn có cánh hoa?

Lục Dương lần đầu tiên nghe nói.

Hắn bốc lên một đóa bỏ vào trong miệng, hoa quế thơm ngọt nở rộ trong miệng, bên trong thơm ngọt còn kèm theo một chút xíu linh khí, không cần luyện hóa, trực tiếp biến thành linh lực của mình.

- Khó trách ngươi dám vụng trộm chạy đến đây mà không tu luyện.

Ăn cánh hoa nguyệt quế cũng coi như tu luyện, rất dễ dàng.

Gặp Lục Dương thích ăn, Bạch Dạ nhe răng cười hì hì nói:

- Cánh hoa của hoa Nguyệt quế ở chỗ ta cũng không nhiều, nếu sư huynh ngươi thích ăn, sau này ta sẽ chừa một chút cho ngươi.

- Cứ quyết định như vậy đi.

Trước kia chưa ăn qua, Lục Dương không nghĩ tới cánh hoa nguyệt quế ăn ngon như vậy, càng ăn càng nghiện. Nghe giọng điệu của Bạch Dạ, chắc không phải là thứ trân quý gì. Nếu quá trân quý, mình cũng không tiện xin thêm.

Bên trong khong gian tinh thần, Bất HU tiên tử dùng đống tuyết đắp thành một hoàng vị, nàng ngồi ở phía trên, nhìn chằm chằm thân ảnh của Bạch Dạ, thấp giọng thì thào.

- Tiểu nha đầu này là cây à, luôn cảm giác không quá giống.

- Tiểu Dương Tử đần độn, cái gì cũng không nhìn ra, nhưng đây chính là người ngốc có ngốc phúc đi. ...

Bất Hủ tiên tử quan sát Bạch Dạ hai buổi tối, có thể khẳng định tiểu nha đầu này có quan hệ với cây nguyệt quế tổ, chắc là ý thức của cây nguyệt quế tổ, loại này.

Cây nguyệt quế bị nghi do Ứng Thiên Tiên trồng, bốn mươi vạn năm trôi qua, đủ sinh ra linh trí.

Ti như khi Tuế Nguyệt Tiên còn không thành tiên, thường xuyên phân ra một bộ phân thân hành động, đều là nguyên lý tương tự.

Nhưng Bạch Dạ tuyệt không chỉ đơn giản là cây nguyệt quế tổ, chỉ bất quá Bất Hủ tiên tử còn không có phân tích ra được tình huống trước mắt như thế nào.

- Tiểu Dương Tử không đủ thông minh, còn cần bản tiên quan tâm.

Bất Hủ tiên tử cao hứng lắc đầu, Lục Dương quả thật không thể rời đi túi khôn là mình này. -Bat quá nói đi cũng phải nói lại, tiểu nha đâu này cũng không có ý đồ xấu gì với Tiểu Dương Tử, không cần bản tiên quan tâm, vậy mình có nên quản tình huống của Bạch Dạ như thế nào hay không?

Bất Hủ tiên tử tựa ở trên ngai vàng do băng tuyết đúc thành suy tư một hồi, rất nhanh liền ngủ thiếp đi, nguyên nhân là lao động trí óc tiêu hao quá lớn.

Lục Dương cảm thấy đã đi tham quan Nguyệt Quế Tiên Cung không sai biệt lắm, luôn cảm thấy ít đi địa phương nào, kém chút ý tứ, trong lòng trống rỗng.

- Đúng rồi Lan sư muội, các ngươi bên này có địa phương cùng loại như Tù Phong không?

Lục Dương nhớ lại, còn không có tham quan Tù Phong của Nguyệt Quế Tiên Cung.

- Hả?

- Sư huynh ngươi muốn đi Tội Nhân điện à?

Nguyệt Quế Tiên Cung có quyền chấp pháp, tự nhiên cũng có tôn tại cùng loại như Tù Phong, gọi là Tội Nhân điện.

Lan Đình không nghĩ tới Lục Dương sư huynh cảm thấy hứng thú về Tội Nhân điện, nàng còn cảm thấy loại địa phương kia không thích hợp với Lục Dương, cố ý không dẫn äi.

- Đi để thêm kiến thức. Lục Dương cười ha hả nói, hắn muốn biết Tù Phong của những tiên môn khác có dáng dấp ra Sao.

Tội Nhân điện cũng không phải cấm địa gì, đệ tử Tiên cung có thể tùy ý ra vào.

Lan Đình mang theo Lục Dương đi vào một chỗ cung điện tương đối thấp bé, nhỏ đến không giống như địa phương giam giữ người.

Đi vào cung điện, hai bên ngọn nến cảm ứng được có người tiến đến, hô một tiếng cháy lên, chiếu sáng đến cuối thông đạo.

- Các phạm nhân đều ở phía dưới.

Lan Đình chỉ vào thông đạo thông xuống mặt đất nói.

Thông đạo yên tĩnh chỉ có tiếng bước chân của hai người quanh quẩn, theo tiếng bước chân vang lên, ngọn nến hai bên thông đạo dưới lòng đất cũng phát sáng lên.

Thấy Lục Dương rất chú ý ngọn nến, Lan Đình cười giải thích:

- Là như vậy, trước kia ngọn nến trong Tội Nhân điện một mực cháy, ta cảm giác tương đối phí nến, cho nên thiết kế ra một bộ trận pháp, bình thường thì ngọn nến sẽ dập tắt, chỉ cần cảm ứng được âm thanh, trận pháp sẽ thôi động ngọn nến sáng lên, phi thường thuận tiện.

- Bởi vì giúp tông môn tiết kiệm ngọn nến, ta còn bởi vậy đạt được một ngàn điểm cống hiến.
Bình Luận (0)
Comment