Chương 1438: Giữ bí mật, nhưng không có hoàn toàn giữ bí mật (1)
Chương 1438: Giữ bí mật, nhưng không có hoàn toàn giữ bí mật (1)Chương 1438: Giữ bí mật, nhưng không có hoàn toàn giữ bí mật (1)
mật, nhưng không có hoàn toàn giữ bí mật (1)
- Thế tiểu Lan các nàng có chuyện gì không?
Lạc Hồng Hà quan tâm nhất chuyện này.
- Không có vấn đề gì lớn, chính là thân thể nhỏ đi mà thôi, mặc kệ mấy ngày cũng sẽ biến trở vê.
- Ta đoán, khi ta còn chưa nghiên cứu ra giải dược, các nàng đã đều khôi phục lại bình thường.
- Không có chuyện øì lớn thì tốt rồi.
- Cung chủ, hiện tại vấn đề không phải Lan sư điệt các nàng, mà là vấn đề của cây nguyệt quế.
Chu trưởng lão chỉ vào yêu thố chỉ còn lại khung xương, nghiêm túc nói:
- Đầu yêu thố này biến lớn, cũng là bởi vì ăn bánh Trung thu nhân hoa quế, sau đó điều tra ra gốc cây nguyệt quế kia có vấn đề, bên trong cây có công hiệu để người biến lớn.
- Hiện tại lại phát hiện một bụi cây nguyệt quế khác có công hiệu thu nhỏ.
- Đến tột cùng là ai động tay chân với cây nguyệt quế, lại có bao nhiêu cây nguyệt quế trúng chiêu?
Lạc Hồng Hà thần sắc ngưng trọng, đây đúng là vấn đề lớn. Tiên cung có trận pháp bảo hộ, người ngoài vào không được, đây là người bên trong Tiên cung gây nên!.
- Tiên tử, ngươi biết là ai làm không?
Bất Hủ tiên tử lắc đầu:
- Không biết.
Nàng há là loại người không biết nặng nhẹ, đâu thể dùng tiên thức quan sát hết thảy mọi người ở bên trong Tiên cung. 9FQ
Chuyện cay nguyệt quế rất quan trọng, nhưng không phải chuyện gấp gáp nhất.
Chuyện gấp gáp nhất là biến thành tiểu hài tử như thế này.
- Lục Dương, ngươi trước về phòng khách đi?
Lạc Hồng Hà đề nghị.
Hiện trường chỉ có Lục Dương là nam tu, Đệ tử Tiên cung biến thành trẻ em đều mặc không được quần áo, Lục Dương ở chỗ này các nàng đều nhăn nhăn nhó nhó không nguyện ý di động, lo lắng bị Lục Dương trông thấy chỗ nào không nên nhìn thấy.
- Được rồi.
Lục Dương cũng biết đạo lý nam nữ cách biệt.
Bất quá có chút người không rõ ràng loại đạo lý này, tỈ như Bất HU tiên tử.
Bên trong khong gian tinh thần, Bất HU tiên tử dựng cánh tay Tiểu Lục Dương lên, xoay quanh, một bên xoay quanh một bên phát ra tiếng a a trầm bồng du dương, bên trong không gian tỉnh thần tràn ngập tiếng ca vui vẻ của Bất Hủ tiên tử.
Mặt Lục Dương không biểu tình, dùng mắt cá chết nhìn Bất Hủ tiên tử, giống như là đồ chơi, bị Bất Hủ tiên tử tùy ý đùa bỡn.
- Tiên tử, nam nữ cách biệt, thụ thụ bất thân.
Lục Dương hảo tâm nhắc nhở, muốn cải thiện đãi ngộ của mình.
Bất Hủ tiên tử ngồi xuống, đâm cái trán Lục Dương, cảm thấy Lục Dương hiện tại đặc biệt chơi vui, cười hì hì nói:
- Tiểu bất điểm còn phân cái gì nam nữ. ....
Sau khi Lục Dương biến thành hài đồng, không chỉ hình thể thu nhỏ, thậm chí tu vi cũng bị phong ấn, trở nên không khác gì hài đồng phổ thông.
- Không có quần áo thích hợp.
Lục Dương sầu mi khổ kiểm, rất phát sầu, khoác lên quần áo đi quanh ở trong phòng, vạt áo lê dài trên đất, với hình tượng hiện tại, hắn cũng không dám đi vào trong viện.
Trước đó mặc y phục giống như quấn chặt chăn mền, mà hắn lại không có mang theo quần áo cho tiểu hài tử mặc, trong lúc nhất thời thế mà không có quần áo để mặc.
Có tu vi hay không cũng không quan trọng, dựa theo lời của Chu Ngọc Lộ trưởng lão, tu vi sẽ khôi phục, trước mắt vẫn nên tìm một bộ quần áo có thể mặc mới là quan trọng nhất.
- Từ chỗ nào tìm một bộ y phục, ai u..
Lục Dương đi quanh trong phòng, đi đi về về không cẩn thận dẫm lên vạt áo bị kéo trên mặt đất, trượt chân, lộc cộc lộc cộc lăn thành một chùm với quần áo.
Lục Dương cố sức vươn đầu từ trong đống quần áo, hai mắt vô thần.
Tốt, tu vi cũng rất quan trọng.
Các Đệ tử Tiên cung đều có buồn rầu tương tự như, ai không làm gì di dự trữ quần áo của tiểu hài tử.
Về phần làm quần áo. Rất tiếc, Tiên cung lớn như vậy lại tìm không thấy một người biết thêu thùa.
Vung mạnh lưỡi búa đốn cây ngược lại là có một bó lớn.
Theo lý thuyết, Vấn Đạo tông có chư vị trưởng lão, có Hãn Hải Đạo Quân, có Đại sư tỷ, tụ tập lực lượng của đám người khẳng định có biện pháp khôi phục mình thành bộ dáng lúc đầu. Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn dám về Vấn Đạo tông.
Đây là một đoạn lịch sử đen tối, lão Mạnh có thể dùng chuyện này cười mình cả đời.
Cũng may Đệ tử Tiên cung đều nhỏ đi, mọi người đều có thể ngầm hiểu lẫn nhau giữ bí mật về loại chuyện mất mặt này, sẽ không nói ra bên ngoài, không cần lo lắng vấn đề tiết lộ bí mật.
Cao tâng Tiên cung cũng cân nhắc đến mặt mũi, sẽ không để lộ bí mật.
Lục Dương đưa ánh mắt rơi vào trên người Bất Hủ tiên tử, ánh mắt nhu hòa dần dần trở nên hung lệ.
Đã như vậy, vậy chỉ còn lại một người có khả năng để lộ bí mật.
Vì đối phó Bất Hủ tiên tử, không thể thiếu việc dùng thủ đoạn không thể gặp người.
- Tiên tử, ngươi ngàn vạn lần không nói ra chuyện này, có được hay không?
Sau khi thân thể Lục Dương thu nhỏ, giọng nói cũng thay đổi trở nên non nớt, thấp kém cầu khẩn nghe nãi thanh nãi khí. Bất Hủ tiên tử cười hì hì bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Dương, thịt mêm mại, thật thoải mái, sau đó lại ôm Lục Dương đặt lên trên đùi, xoa xoa tóc của hắn.
- Đến đây, lại nói hai câu dễ nghe để bản tiên nghe một chút.
Lục Dương ngửa ra sau, nhìn qua gương mặt xinh đẹp của Bất Hủ tiên tử, cảm thấy sao mà đáng SỢ.