Chương 1444: Truy Nguyệt chân nhân (1)
Chương 1444: Truy Nguyệt chân nhân (1)Chương 1444: Truy Nguyệt chân nhân (1)
- ĐiI
Lạc Hồng Hà đằng không mà lên, phát hiện bên người ít đi hai người, cúi đầu xem xét, hai tiểu bất điểm đang liều mạng chạy về phía rừng cây nguyệt quế.
Lạc Hồng Hà rơi xuống đất một cái, một tay kẹp lấy một người, lại lần nữa phi nhanh bay về phía rừng cây nguyệt quế.
- ĐI
Lạc Hồng Hà mang theo hai tiểu bất điểm vướng víu, tốc độ không chậm hơn bình thường, còn rất biết điều mặc cho hai người một tầng hộ thuẫn trong suốt, miễn cho gió lạnh thổi mạnh, thổi hỏng thân thể.
Nàng bay trên không đến rừng cây nguyệt quế, quả thật phát hiện một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn đang đào bên cạnh một gốc cây nguyệt quế, trong miệng nói lẩm bẩm cái gì.
- Tặc tử, xem chiêu!
Lạc Hồng Hà ném hai tiểu bất điểm qua một bên, ngang nhiên xuất thủ.
Bởi vì hộ thuẫn nên hai người chỉ nẩy lên nẩy xuống trên mặt đất hai lần đã bình an rơi xuống đất, không bị kinh hãi. Bóng người nhỏ nhắn xinh xắn gặp Lạc Hồng Hà ra chiêu, nói thầm một tiếng không ổn, nàng say mê làm thí nghiệm cho cây nguyệt quế, nhất thời không quan sát không lưu ý Lạc Hồng Hà đến.
Bóng người nhỏ nhắn xinh xắn tựa hồ không có ý tranh đấu, quay đầu liền chạy, tốc độ nhanh đến tại chỗ còn lưu lại một hư ảnh, chân thân không biết thuấn gian di động đến nơi nào.
Cho dù lấy nhãn lực của Lạc Hồng Hà, đều đuổi không kịp bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn.
Lạc Hồng Hà mở ra thần thức tìm kiếm không thu hoạch được gì.
Nàng hồi tưởng lại gương mặt mà thân ảnh nhỏ bé lộ ra, cau mày.
- Chưa từng thấy qua khuôn mặt, chẳng lễ lại là người ngoại lai?
- Nguy hiểm thật nguy hiểm thật, kém chút bị Tiểu Lạc đuổi kịp.
Bóng người nhỏ nhắn xinh xắn vịn cây nguyệt quế tổ, bị dọa đến thở hồng hộc, từ đầu đến cuối không có nghĩ rõ ràng Lạc Hồng Hà thế nào phát hiện mình.
Giống như biết mình ở bên kia, mục tiêu tương đối minh xác.
- Hắc hắc, muốn chạy, chạy sao?
Tiếng cười non nớt vang lên từ đằng sau bóng người nhỏ nhắn xinh xắn, dọa đến bóng người nhỏ nhắn xinh xắn bỗng nhiên quay người.
- Người nào!
Nàng tin mình mở ra thần thức, có người tới gần mình nhất định có thể phát giác được mới đúng.
Mà lại đối phương thế nào biết mình ở chỗ này?
- Lục Dương?
Bóng người nhỏ nhắn xinh xắn kinh ngạc, thế nào lại là Lục Dương.
- Bạch Dạ nha đầu, ngoan ngoãn cùng ta trở về nhận lỗi đi.
Bất Hủ tiên tử dương dương đắc ý cười, tốc độ di chuyển của Bạch Dạ lại nhanh, còn có thể nhanh qua tiên thức cua nàng hay sao?
Người và tang vật đều lấy được, một cái công lớn a.
Bóng người nhỏ nhắn xinh xắn hừ lạnh một tiếng:
- Ta mới không phải Bạch Dạ, ta là Bạch Nhật.
Bên trong không gian tỉnh thần, Lục Dương mơ hồ nhớ rằng đã nghe qua cái tên này ở nơi nào, kinh hãi không thôi.
- Bạch Nhật... Ta nhớ là người sáng lập Tiên cung - Truy Nguyệt chân nhân có tên Bạch Nhật thì phải?
Truy Nguyệt chân nhân Bạch Nhật, người sáng lập Nguyệt Quế Tiên Cung, rất nổi dảnh từ thời kì cuối Đại Can đến gian đoạn đầu của Đại Hạ, nghe truyền phong thái yểu điệu, mỹ mạo thoát phàm, tựa như tiên nữ, lúc ấy không biết có bao nhiêu anh hùng thiên hạ hào kiệt trầm mê sỉ say.
Lục Dương kéo lực chú ý trở về từ trong trí nhớ, thông qua không gian tỉnh thần nhìn qua Bạch Dạ tiểu nha đầu tên là 'Bạch Nhật', dáng vẻ mười mấy tuổi, không cao hơn mình thu nhỏ bao nhiêu.
Đáng yêu thì đáng yêu, nhưng so với hình dung 'Phong thái yểu điệu' này quả thật chênh lệch có chút xa?
- Ngươi không phải cây nguyệt quế tổ sao, làm sao biến thành Truy Nguyệt chân nhân rồi?
Bất Hủ tiên tử buồn bực trước đó đã cảm thấy Bạch Dạ không đơn thuần là cây nguyệt quế tổ, hiện tại hỏi một chút quả nhiên có vấn đề.
Bạch Nhật sững sờ:
- Làm sao ngươi biết chuyện cây nguyệt quế tổ?
Nàng không có nói chuyện này cho bất kỳ kẻ nào mới đúng.
- Ngươi trước nói với ta cỗ thân thể này của ngươi là tình huống như thế nào đi.
Bất Hủ tiên tử không ngốc đến mức người khác hỏi cái gì nàng sẽ trả lời cái đó, cái này gọi trao đổi tin tức.
- Nếu ngươi có thể bắt lấy ta, ta sẽ nói cho ngươi biết. Bạch Nhật khe nhếch khóe miệng, tiểu tử gọi Lục Dương này quả thật có ý tứ, khó trách mỗi lúc trời tối Bạch Dạ đều tìm hắn nghe chuyện xưa.
Lời nói vừa dứt, Bạch Nhật trong nháy mắt đã biến mất bên trong mênh mông tuyết lớn, bóng dáng khó kiếm, bốn phía nhìn lại, chỉ có rừng cây nguyệt quế liên miên.
Bạch Nhật tu vi cực cao, chớ nói Lục Dương hiện tại vẫn là tiểu hài tử, coi như Lục Dương khôi phục thành thực lực lúc đầu, cũng từng mơ tưởng bắt được góc áo của nàng.
Rất đáng tiếc, hiện tại Lục Dương cũng không phải là Lục Dương.
- Đang ở dưới mí mắt ta mà còn muốn chạy!
Bất Hủ tiên tử bị kích thích, dưới suy luận tỉnh diệu của nàng, hung phạm đã lộ ra khuôn mặt thật, chỉ còn lại khâu bắt về quy án sau cùng.
Bất Hủ tiên tử vung hai cánh tay nhỏ liền chạy, ánh mắt kiên định, mục tiêu minh xác.
Hồng hộc —— hồng hộc.
Phương thức hô hấp của Bất Hủ tiên tử vô cùng có quy luật, giống như ẩn chứa lực lượng kỳ dị nào đó, để Lục Dương cảm thấy rất hiếu kỳ.
Truyền thuyết nói rằng ở thời đại cổ xưa nhất, Luyện Khí kỳ sớm nhất được xưng là luyện khí sĩ, bọn hắn nắm giữ phương pháp tu hành tên là hô hấp pháp, dùng phương thức hô hấp đặc biệt, liền có thể sinh ra đủ loại ảo diệu, quả nhiên không thể tưởng tượng nổi.