Chương 1447: Không hiểu pháp không phải là lý do để phạm pháp (1)
Chương 1447: Không hiểu pháp không phải là lý do để phạm pháp (1)Chương 1447: Không hiểu pháp không phải là lý do để phạm pháp (1)
- Trên bản chất của cỗ phân thân này chính là cây nguyệt quế, cho nên ta nghĩ có thể nghiên cứu ra một phương thuốc có thể để cây nguyệt quế nhanh chóng sinh trưởng hay không.
- Sau đó ta bắt đầu cầm mấy loại thảo dược từ bên trong kho thuốc, chế biến ra các loại thuốc không cùng tỉ lệ, rót vào cây nguyệt quế, nhìn xem phối trộn nào có thể tăng nhanh tốc độ cây nguyệt quế sinh trưởng.
- Ta nghĩ khắp nơi trên Đại Tuyết Sơn này đều là cây nguyệt quế, ta chọn vài cây làm thí nghiệm cũng không có gì, ai có thể nghĩ tới các người vừa hái cánh hoa đi làm nhân bánh, lại vừa đốn cây làm củi nướng đồ ăn.
Truy Nguyệt chân nhân cũng không có ý muốn gặp người, thí nghiệm để cây nguyệt quế dài cao hơn này tự nhiên là có thể ẩn tàng thì ẩn tàng.
Nhưng không chịu nổi vận khí, cái đồ chơi này thực sự khó mà nói.
Lục Dương lẳng lặng nghe xong mọi chuyện, có thể hiểu được ý nghĩ của Truy Nguyệt chân nhân, mấy ngày nay hắn thu nhỏ, không phải vẫn đang muốn biến lớn sao.
- Kể xong chưa? Kể xong thì theo ta trở về nhận tội đi thôi. Bất Hủ tiên tử không có bị hoa ngôn xảo ngữ của Truy Nguyệt chân nhân dẫn lệch, từ đầu đến cuối nhớ kỹ mình đến bắt phạm nhân. ....
- Quái, Lục Dương tiểu tử này đi đâu rồi?
Lạc Hồng Hà tự lẩm bẩm, cuối cùng gặp gỡ Lục Dương nghe ra tung tích của hắn từ mấy đệ tử Tiên cung đang tắm suối nước nóng.
Theo các nàng kể, lúc ấy Lục Dương chân đạp ván trượt tuyết, cõng một giỏ linh quả, trên mặt tràn đầy ý cười hưng phấn, sau đó không có người nào thấy tung tích của Lục Dương nữa.
Còn có người gọi Bạch Dạ kia, cũng từ đầu đến cuối tìm không thấy bóng dáng.
- Lạc cung chủ, mở cửa ra.
Lạc Hồng Hà nghe được giọng nói của Lục Dương, mở cửa xem xét, trông thấy Lục Dương cười hì hì nắm tay Bạch Dạ, sợ nàng chạy trốn.
- Lạc cung chủ, bắt được phạm nhân!
Bất Hủ tiên tử nâng cánh tay lên, giao Bạch Dạ cho Lạc Hồng Hà.
- Ngươi đây là làm sao bắt?
Lạc Hồng Hà giật mình, nàng đều đuổi không kịp Bạch Dạ, Lục Dương làm thế nào giải quyết.
- Cái này có cái gì, nàng còn thành thật khai báo quá trình gây án đây.
Giờ khắc này Bất Hủ tiên tử có loại cảm giác đại công cáo thành, công thành lui thân. - Nói một chút là chuyện gì xảy ra?
Lạc Hồng Hà liền vội vàng hỏi.
- Là chuyện như vậy...
Bất Hủ tiên tử lặp lại một lần chuyện Truy Nguyệt chân nhân kể, Lạc Hồng Hà nghe được thần sắc ngốc trệ.
- Dù sao cũng phải nói, chính là tổ sư Truy Nguyệt chân nhân của các ngươi vì dài cao hơn một chút, trộm lấy dược liệu, ta lại không quá quen về mức hình phạt, Tiên cung các ngươi lại rõ ràng về hình pháp, tội này thì cần giam bao nhiêu năm?...
- Khoan khoan khoan khoan, ngươi nói nàng là người sáng lập Tiên cung chúng ta - Truy Nguyệt chân nhân?
Lạc Hồng Hà ôm đầu, hấp thu một loạt tin tức tràn vào não.
- Đúng.
- Chính là nàng đánh cắp thảo dược?
- Đúng.
- Sau đó ngươi dùng một ngày thời gian, rốt cục bắt được nàng?
- Đúng.
Bất Hủ tiên tử dùng sức gật đầu, mắt to ngập nước ngẩng đầu nhìn Lạc Hồng Hà, con mắt lóe sáng giống như đang phát sáng.
- Cho nên Tiên cung các ngươi chuẩn bị phạt nàng mấy năm?
Đầu óc của Lạc Hồng Hà trong thời gian ngắn phản ứng không kịp, chuyện phát triển quá nhanh, chỉ mới đảo mắt, làm sao Truy Nguyệt chân nhân tổ sư gia nghe nói là đang bế tử quan liền thành phạm nhân, còn muốn chịu hình phạt?
Xoắn xuýt, nghi hoặc, không hiểu. . Đủ loại cảm thụ đều hiện lên trên mặt Lạc Hồng Hà.
Bất Hủ tiên tử gặp Lạc Hồng Hà hoang mang, tâm linh thông thấu như thế, lập tức nghĩ ra Lạc Hồng Hà bị vậy khốn ở nơi nào, khéo hiểu lòng người nói:
- Né tránh nguyên tắc nhỉ, cái này ta hiểu, nếu Lạc cung chủ cảm thấy khó xử, có thể nhốt nàng tại Vấn Đạo tông chúng ta.
Bên trong không gian tỉnh thân, Lục Dương đang xem náo nhiệt bỗng nhiên ho khan.
- Tiên tử không được không được.
Lục Dương vội vàng khuyên can.
- Có vấn đề gì không?
Bất Hủ tiên tử cảm thấy ý nghĩ cua mình không có vấn đề nha.
Tiên tử ngươi quên, Truy Nguyệt chân nhân không thể rời đi cỗ phân thân này, mà cỗ phân thân này lại không thể rời đi phạm vi lãnh địa của Bạch Dạ.
Bất Hủ tiên tử hiển nhiên sớm đã cân nhắc qua vấn đề này:
- Chuyện này à, bản tiên cứ nghĩ là chuyện gì, mang cả cây nguyệt quế tổ đến Vấn Đạo tông chúng ta không phải xong rồi, tông môn chúng ta có rất nhiều chỗ trống.
Nàng gặp Lục Dương còn muốn nói chuyện, sớm đoán được vấn đề của Lục Dương:
- A, ngươi muốn nói cây nguyệt quế rời đi Đại Tuyết Sơn liền sẽ chết chứ gì, cũng là vấn đề nhỏ, đời cả Đại Tuyết Sơn đến Vấn Đạo tông chúng ta không phải ổn rồi à, tông môn chúng ta có rất nhiều địa phương trống.
Chỉ trong nháy mắt, Bất Hủ tiên tử đã nhập Nguyệt Quế Tiên Cung vào Vấn Đạo tông.
-.. Ta cảm thấy đây không phải vấn đề tông môn chúng ta có chỗ trống hay không.
Lục Dương lo lắng cho trái tim Đái sư huynh, rồi sau khi mình trở ve có bị ăn đòn hay không.
Thiên địa chứng giám, cái này thật không có quan hệ øì với hắn, đều là Bất Hủ tiên tử làm.
- Muốn bắt ta sao?
Bạch Dạ hỏi.
Theo màn đêm buông xuống, Bạch Dạ thu được quyền khống chế thân thể, Truy Nguyệt chân nhân chỉ có thể xuất hiện vào ban ngày.
Trên thực tế, lúc đi vào động phủ của Lạc Hồng Hà, đều là Bạch Dạ mang theo Bất Hủ tiên tử bay tới.