Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1468 - Chương 1468: Tung Tin Đồn Nhảm Ở

Chương 1468: Tung tin đồn nhảm ở Chương 1468: Tung tin đồn nhảm ởChương 1468: Tung tin đồn nhảm ở

hậu thế, quả nhiên là ghê tởm (1)

- Nếu như không phải ta lo lắng vận dụng thiên kiếp càng mạnh sẽ khiến tiểu thế giới vỡ vụn, dẫn tới tịch diệt, chỉ là phân thân có Thôn Phệ đạo quả làm gì có thể nuốt được thiên kiếp của ta.

- Nhớ kỹ, đây là kiếp nạn cho sự cuồng vọng ngạo mạn của ngươi.

- Ngươi, ngươi không thể giết ta, giết ta chính là đối địch với Đại Càn chúng ta, chủ thượng sẽ không bỏ qua cho ngươi!

U Quỷ Quân luống cuống, ý thức được mình đã đánh giá thấp sự kinh khủng của Ứng Thiên Tiên.

Đây không phải là tôn tại mình có thể tính toán.

- Dông dài.

Tay phải Ứng Thiên Tiên dùng sức, lôi kiếp bị áp súc đến cực hạn xuất hiện trong lòng bàn tay, phân thân đế quân lập tức trở nên chia năm xẻ bảy, U Quỷ Quân đến cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.

- Quái, người thứ ba cầm trong tay một lệnh bài viết hai chữ 'Ứng Thiên', chuẩn bị công kích nha đầu Kinh Hồng, sau đó liền bị nhẫn cổ hút vào.

Lục Dương hơi động lòng:

- Chẳng lẽ bên trong nhẫn cổ có manh mối liên quan đến tiền bối Ứng Thiên Tiên? - Mà bên trong nhẫn cổ không phải có linh hôn của một vị tiền bối sao, vị tiền bối kia có thể bị nguy hiểm hay không?

- Tiểu Dương Tu đi qua nhìn một chút xem tình huống như thế nào.

Lục Dương vội vàng đi đến chỗ Kinh Hồng sư tỷ, Kinh Hồng sư tỷ nghe được sư phụ khuyên bảo, ý thức được bên trong nhẫn cổ đang triển khai một trận đại chiến, bị dọa đến kinh hồn thất thố, nói đều nói không rõ ràng.

Dù sao nàng không giống Lục Dương, không có tiếp xúc qua Tiên Chiến ở khoảng cách gần như vậy.

- Tiên tử, cái này...

- Đơn giản, bản tiên kéo hai người các ngươi đi vào.

Bất Hủ tiên tử không nói hai lời, trực tiếp cùng nhau kéo Lục Dương cùng Kinh Hồng vào tiểu thế giới trong nhẫn cổ.

Tiểu thế giới trong nhẫn cổ hoang tàn khắp nơi, vừa nhìn đã biết trải qua một trận đại chiến, Lục Dương cùng Bất Hủ tiên tử giống như cảm ứng được cái gì, đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Trên bầu trời, phân thân đế quân dần dần hóa thành bột mịn trong tay Ứng Thiên Tiên, theo gió tan biến.

- Ứng Thiên Tiên! Bất Hu tiên tử chỉ vào Ưng Thiên Tiên ngạc nhiên cười nói, cuối cùng thì cũng đụng phải sống được.

Lục Dương cũng không nghĩ tới Ứng Thiên Tiên ở ngay chỗ này, hắn còn tưởng rằng nơi này nhiều lắm chỉ có manh mối của Ứng Thiên Tiên.

- Còn có giúp d6l

Ứng Thiên Tiên cảm ứng được có người xâm nhập nhãn cổ, còn tưởng rằng là viện quân của Đại Càn vương triều.

Hắn cúi đầu nhìn thấy Bất Hủ tiên tử, đáy lòng trầm xuống, quả nhiên vẫn là đưa tới địch nhân không nên dẫn tới:

- Tịch Diệt Tiên!

Bất Hủ tiên tử hưng phấn bay đến không trung phất tay với Ứng Thiên Tiên:

- Cái gì Tịch Diệt Tiên, là ta đây, Bất Hủ.

Nào có thể đoán được Ứng Thiên Tiên hoàn toàn không tin, nghiêm nghị quát lớn:

- Cái gì mà Bất Hủ, Tịch Diệt ngươi không khỏi quá xem thường ta, lừa gạt ta một lần thì cũng thôi đi, còn có thể lừa gạt ta lần thứ hai sao!

Hắn một mực không dùng toàn lực chiến đấu, là sợ tiểu thế giới không chịu nổi, dẫn tới Tịch Diệt Tiên, đã Tịch Diệt Tiên đã tới, cũng không còn bận tâm.

Tiểu thế giới tràn ngập thiên kiếp lực lượng, vô cùng vô tận thiên kiếp xuất hiện, kinh khủng đến cực điểm.

- Ngươi làm sao không tin ta chứ, à đúng rồi, để ta bạo cho ngươi một cái.

Bất Hủ tiên tử gặp Ứng Thiên Tiên không tin mình, nhanh trí nghĩ ra đối sách, không nói hai lời liền muốn tự bạo để chứng minh.

Ứng Thiên Tiên sắc mặt đột biến, tự bạo này không giống như là giả nha, vội vàng thu hồi lực lượng thiên kiếp nói:

- Chờ một chút, ta, ài không phải, ta tin...

Oanh!

Trên không tiểu thế giới trong nhẫn cổ phát sinh Tiên Hồn bạo tạc kinh khủng, mặc dù thanh thế to lớn, bất quá Bất Hủ tiên tử có ý khống chế, phạm vi nổ rất nhỏ, nhỏ đến chỉ có Ứng Thiên Tiên bị nổ, không có tác động đến Lục Dương cùng Kinh Hồng bên dưới.

- Khụ khu 一一 khụ khụ 一一

Ứng Thiên Tiên mãnh liệt ho khan, cảm thấy linh hồn mình đều sắp bay ra khỏi thân thể tiên kim.

Vừa rồi phân thân Trung Thiên Đế Quân thôn phệ linh hồn của hắn nửa ngày, cũng không có uy lực lớn như lần này.

Trong nháy mắt, linh hồn Bất Hủ tiên tử khôi phục như lúc ban đầu, hào hứng hỏi: - Thể nào, tin chưa, không tin ta bạo thêm hai lần.

Ứng Thiên Tiên bị linh hồn nổ tung lộ ra vẻ mặt hốt hoảng nghe được câu này, trong nháy mắt khôi phục ý thức, vội vàng khoát tay, sợ nói chậm lại ăn thêm tự bạo một lần:

- Đừng đừng đừng, ta tin ta tin.

Đây tuyệt đối không phải Tịch Diệt Tiên, loại phương thức tự bạo này thì coi như Tịch Diệt Tiên muốn bắt chước đều bắt chước không tới.

- Ngươi thật là Bất Hủ. .

Ứng Thiên Tiên theo bản năng hỏi, bỗng nhiên ý thức được nói như vậy có thể làm cho Bất Hủ tiên tử hiểu lầm, vội vàng đổi giọng.

- Bất Hủ ngươi nguyên lai là phục sinh tại thời gian này.

Thời kỳ Thượng Cổ thông qua thông đạo thời không gặp gỡ Bất Hủ trong tương lai, Ứng Thiên Tiên một mực không biết tương lai này đến tột cùng là khi nào, nguyên lai là ở bốn mươi vạn năm sau.

Bất Hủ tiên tử gặp gỡ hảo hữu đã lâu chưa gặp, cũng rất cao hứng:

- Bản tiên đều phục sinh nhiều năm, một mực tìm bốn người các ngươi lại không có tìm được, Tiểu Linh, Liên Y các nàng cũng không biết các ngươi đi đâu, lần này cuối cùng đụng phải một người, những năm nay các ngươi đi đâu? - Ai, việc này nói rất dài dòng.

- Nói đài dòng thì trước hết đừng nói, tới tới tới, ta dẫn ngươi đi gặp người đã phục sinh ta.

Kinh Hồng mặc dù không có bị Tiên Hồn bạo tạc làm bị thương, nhưng cũng coi như là bị nổ đến tỉnh, lấy lại tỉnh thần phát hiện mình thân ở tiểu thế giới trong nhẫn cổ, đứng bên cạnh chính là Lục Dương sư đệ, sư phụ đang trò chuyện với một vị tiên nữ trẻ tuổi trên không trung.

Kinh Hồng có chút mê mang:

- Làm sao cảm giác sư phụ phương thức nói chuyện cùng bình thường không giống nhau lắm, mà lại sư phụ làm sao hóa hình rồi?

- Hắn không vẫn luôn là người sao?

- Sư phụ thế nào lại là người, hắn nói hắn là Ứng Long Đại Tôn... Hả? Chờ một chút, Lục Dương sư đệ ngươi biết sư phụ?

Kinh Hồng theo bản năng giải thích, lập tức kịp phản ứng, nghe qua ngữ khí không chút rung động nào của Lục Dương sư đệ, giống như sớm đã nhận biết sư phụ.
Bình Luận (0)
Comment