Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1479 - Chương 1479 - Ứng Thiên Đại Ca

Chương 1479 - Ứng Thiên đại ca
Chương 1479 - Ứng Thiên đại ca

Lục Dương rút lui nửa bước, cảm thấy loại tình huống này, mình rời đi có vẻ như cũng không kịp, lại bước trở về.

- Ngươi là người phương nào!

Thiên Công đạo nhân thấy Lục Dương có thể thành lập thông đạo không gian ổn định, thần sắc đại biến, người này nên là cường giả cấp bậc gì?

- Hắn, hắn là Lục Dương!

Lục Dương thanh danh truyền xa, chân dung cũng truyền đến Yêu vực bên này.

Thiên Công đạo nhân bị phong ấn một trăm năm, tự nhiên không nhận biết Lục Dương, nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến sự sợ hãi của hắn.

- Các ngươi đi nhanh đi, nơi này giao cho ta xử lý.

Lục Dương đuổi đám tiểu yêu đi.

Hắn chú ý thấy ánh mắt đám tiểu yêu một mực đặt ở phía Ngao Linh cùng Khương Liên Y bên này, chỉ nói:

- Nàng còn có thể cứu, ta có thể cứu nàng, các ngươi đi nhanh đi.

Đám tiểu yêu lúc này mới vội vàng rời đi cổ mộ.

- Hai vị tiền bối, đừng khóc, cũng đừng ngủ nữa, đứng lên đi.

Lục Dương bất đắc dĩ nói.

Nếu hắn sớm biết bên này đã xảy ra chuyện gì, nói cái gì đều sẽ tới chậm thêm một đoạn thời gian. Bây giờ nói gì cũng đã chậm.

Lục Dương ngôn xuất pháp tùy, phục sinh Ngao Linh, Ngao Linh lưu loát bò dậy từ dưới đất:

- Sư huynh, sao ngươi lại tới đây?

Khương Liên Y cũng không khóc, cũng không tận lực tiết lộ khí tức Phượng tộc.

- Tìm tới người quen, hi vọng gặp mặt các ngươi một lần.

Lục Dương đưa tay lộ ra nhẫn cổ đen nhánh:

- Ngay ở chỗ này.

- Là người quen nào?

Hai nữ đều rất hiếu kì, gặp gỡ người quen ở thời đại này cũng không dễ dàng.

- Là Ứng Thiên Tiên.

Lục Dương không có thừa nước đục thả câu, nói thẳng.

- Là Ứng Thiên đại ca? !

Hai nữ giật mình, mặt lộ vẻ vui mừng, các nàng còn tưởng rằng Lục Dương nhiều lắm tìm tới người quen như tiểu Cùng Kỳ, không nghĩ tới tìm tới chính là Ứng Thiên Tiên có quan hệ cực tốt với phu quân.

Bất quá trước có nên giải quyết đại ngô công Kim Đan kỳ này không?

Anh mắt Lục Dương rơi vào trên người Thiên Công đạo nhân.

- Con ngô công này phạm phải chuyện gì à?

- Chúng ta ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây, thăm dò được con ngô công này làm nhiều việc ác, bị phong ấn ở nơi này, cho nên muốn thuận tay giải quyết.

Trong lòng Lục Dương tự nhủ các ngươi còn thuận tay chiêu mộ một đám tiểu yêu tô đậm hào khí nữa, bất quá xem ở tình cảm hai người là sư muội, cho nên không vạch trần.

Thiên Công đạo nhân run rẩy, mặc dù hắn không biết thân phận chân thực của ba người Lục Dương, lại cảm nhận được uy áp trên người bọn họ.

Hắn hơn trăm năm trước có tiếp xúc qua lão yêu Nguyên Anh trung kỳ, cũng không có kinh khủng bằng một sợi uy áp của ba người bọn họ. Mà hắn mới vừa rồi không phải nhắc tới Ứng Thiên Tiên?

Đối phương là ai, là vị Thượng Cổ đại tiên kia đang dạo chơi nhân gian sao?

Hắn vi phạm thiên điều à, vừa xuất thế đã bị ba đại cao thủ bao vây chặn đánh. Ta là nửa bước Nguyên Anh, không phải Bán Tiên.

Sớm biết như thế, còn không bằng ngủ tiếp ở trong quan tài.

- Ba vị...

Lục Dương hút một nửa kiếm gãy ở dưới đất lên, rót vào một sợi kiếm khí, tiện tay quăng ra phía sau, xuyên thủng mi tâm Thiên Công đạo nhân, Thiên Công đạo nhân ách ách hai tiếng, ngã người vào trong quan tài, kín kẽ.

Hai nữ cùng Lục Dương tiến vào nhẫn cổ, chỉ thấy Ứng Thiên Tiên một tay chắp ra phía sau, một tay tự nhiên rủ xuống, đứng ở vách đá, bạch bào run run trong gió biển, vô cùng vô tận sóng biển đập bên bờ.

Ứng Thiên Tiên quay đầu, ánh mắt tang thương, một thoáng trôi qua đã ba mươi vạn năm:

- Hai vị đệ muội, đã lâu không gặp, từ biệt ba mươi vạn năm, hết thảy mạnh khỏe?

Nhìn điệu bộ này, không cần nhìn mặt hai nữ đều biết đây là Ứng Thiên Tiên, không khỏi mừng rỡ:

- Ứng Thiên đại ca!

Ba người xa cách hơn ba mươi vạn năm, bây giờ gặp nhau trong vùng thế giới nhỏ này, khó mà dùng lời nói để hình dung được tâm tình vui sướng hiện tại .

- Ứng Thiên đại ca, không nghĩ tới ngươi ở chỗ này.

- Hai người các ngươi ngược lại quan hệ thật tốt, tựa như tỷ muội ruột sau thượng cổ a.

- Ứng Thiên đại ca, năm đó đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, những năm qua ngươi đi đâu?

Ứng Thiên Tiên ngẩng đầu nhìn trời:

- Chuyện năm đó, nói ra rất phức tạp. Ngồi, tất cả ngồi xuống, ta chậm rãi nói cho nge.

Hắn khống chế tiểu thế giới, biến ra năm cái ghế, mời đám người ngồi xuống đón gió biển.

- Chuyện năm đó là như vậy…

Ứng Thiên Tiên êm tai nói, bất quá không có nói tỉ mỉ chuyện của Đậu Đậu Xám, chỉ nói đụng phải đại địch, mọi người đấu không lại, không thể không trốn đi.

Khương Liên Y không rõ ràng chuyện của Đậu Đậu Xám, nếu Ứng Thiên Tiên nói cho nàng, nàng cũng sẽ lọt vào danh sách truy sát.

- Nguyên lai đã phát sinh nhiều chuyện như vậy, xem ra Ứng Thiên đại ca ngươi trôi qua ba mươi vạn cũng rất vất vả.

Ứng Thiên Tiên trốn ở bên trong nhẫn cổ tiểu thế giới, tìm kiếm tu sĩ đáng tin cậy sưu tập tình báo, chờ Bất Hủ tiên tử phục sinh, quá trình ở trong đó tuyệt không nhẹ nhõm như hắn nói.

- Chuyện này nào có vất vả gì, mỗi ngày hiển thánh cho người ta thấy, không có gì khác biệt với cuộc sống khi xưa.

- Vậy, người bị đoạt xá...

Hai nữ do dự không dám nói hết lời, nếu Kỳ Lân Tiên bị đoạt xá, vậy phải làm thế nào cho phải?

Ứng Thiên Tiên trầm mặc, hắn cũng không thể vỗ bộ ngực cam đoan người bị đoạt xá không phải Kỳ Lân Tiên. Nếu thật là Kỳ Lân Tiên bị đoạt xá, hai nữ lại tín nhiệm Kỳ Lân Tiên, bởi vậy bị hại, thì nên làm như thế nào?
Bình Luận (0)
Comment