Chương 1487 - Làm sao đen như vậy? (2)
- Tốt.
Lục Dương cười nói, đột phá đến Hóa Thần trung kỳ, xác thực đáng để chúc mừng. Sau khi Lục Dương đi xa, hai nữ bắt đầu ván cờ thứ hai.
- Mà sao Mộng Mộng ngươi lại một mực gọi tiểu sư đệ là 'Nhị đương gia'?
Cam Điềm không hiểu, tiểu sư đệ và Mộng Mộng bái qua kết nghĩa?
Vân Mộng Mộng cười thần bí: - Bí mật.
Lục Dương tìm tới động phủ của Mạnh Cảnh Chu, rất đáng tiếc hắn đang bế quan.
Man Cốt thì được mời đến một cuộc tranh tài Nguyên Anh cấp do châu nào đó tổ chức để làm ban giám khảo, thân phận Hóa Thần kỳ của Vấn Đạo tông khi ra ngoài có phân lượng rất nặng, cơ hồ có thể coi là tu sĩ cấp cao.
- Lý sư đệ, có bận gì không... Tô tiền bối cũng ở đây à, chào Tô tiền bối.
Lục Dương không nghĩ tới Tô Y Nhân cũng ở đây.
- Ừm, ta tính thấy Hạo Nhiên hẳn là đột phá Hóa Thần trung kỳ, ta đến làm hộ pháp cho hắn.
Tô Y Nhân ngòn ngọt cười nói, gọt trái táo cho Lý Hạo Nhiên, quả táo bị cắt thành từng khối nhỏ, dễ dàng đưa vào trong miệng.
- Đột phá Hóa Thần trung kỳ đâu cần hộ pháp.
Lý Hạo Nhiên cúi đầu lẩm bẩm, đột phá vốn là chuyện nước chảy thành sông, dùng không đến nửa ngày, Tô Y Nhân chạy tới, để hắn có chút xấu hổ, nhất là còn nói ra lời này ngay trước mặt bằng hữu, để hắn càng thêm không biết phải làm sao.
Khác với tu sĩ Hóa Thần bình thường cần chuẩn bị đủ loại trước khi đột phát, hắn bây giờ đang sắp đột phá, vẫn như cũ có tâm thần đi thiết kế pháp bảo luyện khí, căn bản không cần chuẩn bị cái gì.
Hoặc là nói đã chuẩn bị xong nhất tâm cảnh quan trọng.
Bản vẽ của Lý Hạo Nhiên phủ kín toàn bộ động phủ, dưới chân, trên đầu đều là bản vẽ, đây là một kiện pháp bảo.
Lục Dương không hiểu nhiều về luyện khí, nghiêng đầu nghiên cứu nửa ngày bản vẽ của Lý Hạo Nhiên, cũng không hiểu Lý Hạo Nhiên muốn luyện chế thứ gì, chỉ có thể nhìn ra bản vẽ có kiếm trận.
- Ngươi vẽ cái gì thế?
- Nồi tự động xào rau, đây là thủy cầu trận, đây là kiếm trận, đây là Vô Căn Hỏa trận, chỉ cần chuẩn bị kỹ càng nguyên vật liệu, món pháp bảo này sẽ có thể tự động rửa rau, thái thịt, xào rau, hương vị hẳn là không sai biệt lắm với món mà linh trù sơ cấp làm ra.
- Đồ tốt!
Lục Dương đối với cái này lớn thêm tán thưởng, loại pháp bảo này nếu là luyện chế ra đến, lại đổi mới thay đổi triều đại thăng thăng cấp, chẳng phải là liền có thể phá hỏng Bất Hủ tiên tử đường.
- Pháp bảo gì cũng không thay thế được trù nghệ của bản tiên.
Bất Hủ tiên tử chẳng thèm ngó tới pháp bảo của Lý Hạo Nhiên.
- Thất sự, Lục sư huynh ngươi cũng thấy được đây là đồ tốt.
Lý Hạo Nhiên rất tin tưởng ánh mắt của Lục Dương.
Nhìn Lý Hạo Nhiên đang sắp đột phá, Lục Dương không có tận lực khoe khoang tu vi, miễn cho tâm cảnh Lý Hạo Nhiên bị quấy khi đột phá.
- Đợi ngươi đột phá xong, ta mời ngươi ăn cơm.
Lục Dương cáo biệt Lý Hạo Nhiên cùng Tô Y Nhân.
Trên đường đi tìm Đào Yêu Diệp, Lục Dương còn đụng phải mấy tên đệ tử mới nhất vừa được tuyển vào tông môn, đều rất cung kính gọi hắn một tiếng sư huynh, những sư đệ này tham gia khảo nghiệm nhập môn cũng rất thuận lợi, khảo nghiệm nhập môn là Đái sư huynh chủ trì, cũng không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.
- Đáng tiếc, khi bọn hắn tham gia khảo nghiệm nhập môn thì ta và lão Mạnh đang ở Yêu quốc, chưa kịp chia sẻ áp lực giúp Đái sư huynh.
- Đào sư muội, có ở đây không?
Lục Dương phát động trận pháp trước cửa động của Đào Yêu Diệp, có thể thông báo chủ nhân của động phủ.
Đào Yêu Diệp chui ra một cái đầu, thấy chỉ có Lục Dương một người, cười hì hì kéo Lục Dương vào động phủ:
- Lục sư huynh, mời vào.
Tiến vào động phủ, Lục Dương nhìn thấy linh thạch xếp thành núi nhỏ, lại một viên linh thạch cấp thấp cũng không có, đều là linh thạch trung cấp, linh thạch cao cấp.
- Đây đều là của ngươi?
- Đây chỉ là lợi tức của ảo ảnh trong mơ bán ra quý này, vừa đưa tới, ta đang kiểm kê số lượng linh thạch.
Lục Dương âm thầm tắc lưỡi, số lượng linh thạch mà Đào sư muội bây giờ có được, chỉ sợ tu luyện tới Độ Kiếp kỳ đều dùng không hết.
- Đúng là có tiền, chờ ngày nào sư huynh không có tiền, sẽ cần Đào sư muội ngươi tiếp tế.
- Sư huynh nói gì vậy, nếu ngươi cần linh thạch, cho ngươi hết tất cả linh thạch cũng không sao.
- Như vậy sao được.
Lục Dương vội vàng khoát tay, hắn chỉ nói đùa một chút.
Nói chuyện phiếm một hồi với Đào Yêu Diệp, mắt thấy trời đã tối, Lục Dương dựa theo ước định đi tới Bách Hương lâu trên Thương phố, Vân Mộng Mộng cùng Cam Điềm đang ở trong phòng chờ hắn.
- Tới tới tới, chúc mừng Nhị đương gia thành công đột phá.
Vân Mộng Mộng nâng chén, trong chén là nước đào ép tươi. Trong chén của Cam Điềm là nước trong.
Còn trong chén của Lục Dương là trà hoa nguyệt quế.
Nói là chúc mừng cho Lục Dương, trên thực tế chính là Vân Mộng Mộng tham ăn, một người ăn không có ý nghĩa, muốn tìm hai người đến Bách Hương lâu ăn một bữa, càng nhiều người ăn cơm càng ngon.
Ba người ăn xong, Lục Dương cám ơn Vân Mộng Mộng mời khách, trở lại động phủ ngồi xếp bằng tu luyện, một đêm trôi qua.
- Rốt cục đến Hóa Thần trung kỳ.
Trong động phủ đen kịt một màu, theo một tiếng cảm thán của Lục Dương truyền đến, mang ý nghĩa bế quan kéo dài ba canh giờ đã kết thúc, rốt cục đột phá đến Hóa Thần trung kỳ.
- Chờ một chút, làm sao đen như vậy.. Hả, hình như ta đã nói qua lời này rồi phải không?