Chương 1591: Đảo Phản Thiên Cương
Chương 1591: Đảo Phản Thiên CươngChương 1591: Đảo Phản Thiên Cương
Minh Ngữ đại sư nhìn thấy cảnh tượng này liền ngây người như phông. Yêu cầu của cửa ải này là các tăng nhân phải im lặng chịu đựng trong suốt quá trình bị đánh mới được coi như là vượt qua.
Đương nhiên, bí cảnh sẽ không để cho tên giám sát đánh mãi, đánh đến một lúc nào đó, tượng thần sẽ rơi xuống một khổi đá, đập chết tên giám sát.
Tên giám sát kia tác oai tác quái, bị đá rơi trúng đầu mà chết, hoàn toàn phù hợp với lý niệm "thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo " của Phật môn. Minh Ngữ đại sư chủ trì Tây Thiên bí cảnh hơn ngàn lần, chứng kiến vô số lựa chọn của các tăng nhân trong bí cảnh. Độ khó lớn nhất của cửa ải này chính là chịu đựng thống khổ, chín. phần mười tăng nhân đều không thể kiên trì đến lúc tên giám sát bị báo ứng, còn những người kiên trì được đều cắn răng chịu đựng, chính vì vậy nên hắn mới đánh giá cao Tâm Chân, người đã tiến vào trạng thái vật ngã lưỡng vong.
Phật môn để xướng dùng phương thức "niệm" để cảm nhận thống khổ, từ đó đạt đến cảnh giới siêu việt thống khổ.
Nhưng hành động trực tiếp ra tay đánh người như Tâm Định thật sự là lần đầu tiên hắn gặp, hơn nữa nhìn tiếng kêu thảm thiết của tên giám sát kia, có thể thấy Tâm Định ra tay không hề nương tay chút nào. "Khoan đã, tại sao ngươi lại đánh người?" Minh Ngữ đại sư thấy vậy, không nhịn được hiện thân. Ø một mức độ nào đó, hắn có thể điều khiển Tây Thiên bí cảnh, lát nữa Tâm Định sẽ quên mất việc hắn từng xuất hiện. "Hắn muốn đánh ta." Tâm Định thản nhiên nói, trên thực tế, lúc nãy đánh người, vẻ mặt hắn cũng không hề biến sắc. Trong Tây Thiên bí cảnh, các tăng nhân đều sẽ thể hiện phản ứng bản năng nhât, không thể che giâu. "Ngươi không biết Phật môn chúng ta để xướng nhân nhịn trước thông khổ, xem nhẹ thống khổ sao?"
"Biết chứ, nhưng lỗi tại hắn, tại sao ta phải chịu trận? Lúc nãy đám giám sát kia bắt chúng ta khuân vác quá sức, ta kiệt sức rồi, cho nên mới làm rơi đá, tại sao hăn lại đánh ta?" Tâm Định lý lẽ hùng hổn nói, cho dù là trụ trì cũng phải giảng đạo lý chứ.
"Vậy ngươi có biết Phật môn chúng ta quan niệm thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo, tên giám sát kia tùy ý đánh người khác, ắt sẽ gặp báo ứng?" "Bây giờ hắn đang bị ta đánh, không phải chính là báo ứng sao?"
"Ta..." Minh Ngữ đại sư nghẹn họng, nhất thời không biết phản bác thể nào. Khảo nghiệm của cửa ải này là "nhẫn nại", không kêu đau là có thể vượt qua. Tâm Định từ đầu đến cuối không hề kêu một tiếng nào, thuận lợi vượt ải.
Nhờ thần thức của tiên tử, Lục Dương tận mắt nhìn thấy biểu hiện của tất cả tăng nhân trong ảo cảnh, trong đó Tâm Định là xuất sắc nhất.
"Hạt giống tốt." Lục Dương âm thầm tán thưởng Tâm Định, chỉ với biểu hiện này, vượt qua khảo nghiệm của Vấn Đạo tông không thành vấn đề. Xem xong cửa ải thứ nhất, Lục Dương đột nhiên nhớ ra một vấn để, liền hỏi Bất Hủ tiên tử, một trong năm người sáng lập Phật môn: "Nhưng mà tiên tử, Phật môn có để xướng bị đánh sao?"
"À, là thế này, lúc trước ta vô tình phát hiện Kỳ Lân Tiên mỗi lần bị Tiểu Linh và Liên Y đánh đều giả vờ rất đau khổ, nhưng thực chất lại đang cười thầm. Ta liền hỏi hắn tại sao, hắn nói đó là phương pháp tu hành của Phật môn, thể nghiệm thống khổ, cảm ngộ thống khổ, siêu việt thống khổ." "Lúc đó ta liền hỏi, tại sao ta không nhớ trong những câu chuyện Phật môn mà chúng ta viết có đạo lý này, hắn nói bây giờ đã có rồi. "
Lục Dương nghe xong vội vàng phủi sạch quan hệ: "Ách... chuyện này ta không nghe thấy gì hết. "
Sao mình lại tò mò như vậy chứ? Lại còn biết thêm một bí mật Thượng Cổ nữa.
"Ngươi không nghe thấy gì sao? Vậy để bản tiên kể lại lần nữa... " "Không cần, không cần." Lục Dương nào dám nghe lần thứ hai, lỡ đâu Bất Hủ tiên tử lại nhớ ra chuyện gì khác, tiết lộ thêm bí mật Thượng Cổ nào đó thì sao?
"Đúng rồi, ảo cảnh ở đây có phải được tạo ra từ một đoạn ký ức nào đó của thời đại Đại Càn hay không?" Lục Dương chuyển chủ đề.
Mọi ảo cảnh đều phải dựa trên thực tế, tu sĩ không thể nào tưởng tượng ra những thứ mà mình chưa từng thấy, người tạo ra ảo cảnh này chắc chắn là một phật tu thời Đại Càn. Khung cảnh trong ảo cảnh là vô số nô lệ đang gánh đá xây dựng tượng thần, hề ai làm việc không tốt sẽ bị giám sát đánh đập dã man.
Tượng thần đã được xây dựng hơn phân nửa, Lục Dương vừa hay nhận ra nguyên mâu của bức tượng. Đó chính là hai vị Thần Quân chuyên hàng yêu phục ma, từng bị hắn đánh lén cướp mất Nguyệt Quế Tiên Cung. Vào thời kỳ đầu của vương triều Đại Càn, khắp nơi đều rầm rộ xây dựng tượng thần, truyền bá tín ngưỡng, thu nạp hương hỏa.
"Xem ra người tạo ra phật khí này là một phật tu thời Đại Càn, hơn nữa còn là một phật tu rất lợi hại, bằng không thì bí cảnh này sao có thể chứa đựng nhiều phật khí như vậy?" Bất Hủ tiên tử phân tích.
"Bên trong bí cảnh này, sao ta lại cảm nhận được khí tức của Ứng Thiên Tiên và Tuế Nguyệt Tiên? Chẳng lẽ hai người bọn họ đã cùng nhau luyện chế ra một món Tiên Khí nào đó?" Bất Hủ tiên tử cảm nhận được điều gì đó, vẻ mặt có chút nghỉ hoặc. Nàng luôn cảm thấy món Tiên Khí kia rất quen, nhưng nhất thời không nhớ ra. Khảo nghiệm do Minh Ngữ đại sư chủ trì kết thúc, lần này vẫn như cũ, chín phần mười tăng nhân bị loại, chỉ có một phần mười vượt qua được.
Ngoại trừ Tâm Định với cách thức vượt ải có chút đặc biệt.