Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1646 - Chương 1646: Song Tổ Hợp Thể! 1

Chương 1646: Song tổ hợp thể! 1 Chương 1646: Song tổ hợp thể! 1Chương 1646: Song tổ hợp thể! 1

- Quy Nguyên sư tổ?

Hãn Hải Đạo Quân kinh ngạc khi nhìn thấy Quy Nguyên Thiên Tôn, sau đó nhìn sang Lục Dương vả Mạnh Cảnh Chu, đoán chắc là có liên quan đến hai người bọn họ.

- Văn bối Phương Vô Nhai, bái kiến Quy Nguyên sư tổ. - Ngươi chính là Hãn Hải Đạo Quân, người được Tiểu Lục nhắc đến là người vực dậy Vấn Đạo tông sao? - Vâng. - Tốt, tốt lắm! Không ngờ Vấn Đạo tông chúng ta lại có đến ba vị Bán Tiên, đúng là thời kỷ hưng thịnh! Xem ra ở Đại Hạ nảy, ngoài Khương Bình An và Mạnh Quân Tử ra thì Vấn Đạo tông chúng ta là mạnh nhất!

- Ba vị Bán Tiên? Hãn Hải Đạo Quân lần đầu tiên nghe thấy cách nói này. Hiện tại, Vấn Đạo tông chỉ có hắn và Quy Nguyên sư tổ là Bán Tiên mà thôi.

- Đúng vậy, ngươi, ta và nàng. Quy Nguyên Thiên Tôn chỉ vào Vân Mộng Mộng.

Vân Mộng Mộng giơ tay lên tiếng: - Tiền bối, người nhầm rồi, ta tuy nghe lời nhị đương gia, nhưng ta không phải người của Vấn Đạo tông.

- Vậy ngươi là... Đến lượt Quy Nguyên Thiên Tôn nøơ ngác.

- Ta đến thăm người thân. - Thăm người thân, Tiểu Lục? Quy Nguyên Thiên Tôn nghe Vân Mộng Mộng kể về việc Vân Chi đi cùng, lại nghe đến câu - há miệng ngậm miệng đều là nhị đương gia- , phản ứng đầu tiên chính là Vân Mộng Mộng đến Vấn Đạo tông để tìm Lục Dương.

- Không phải, là tiểu Chi, à, tên đây đủ là Vân Chị, là hảo tỷ muội của ta, cũng chính là đại sư tỷ của nhị đương øia, lợi hại lắm.

- Lợi hại lắm? Lợi hại hơn cả ngươi? Quy Nguyên Thiên Tôn ngạc nhiên. Đại sư tỷ của Lục Dương? Hình như còn chưa phải là trưởng lão của Vấn Đạo tông, sao có thể xứng với hai chữ - lợi hại- được?

- Lợi hại hơn cả ta.

- Hả? Lợi hại đến mức nào? Quy Nguyên Thiên Tôn không phục.

Hắn luôn cho rằng, mạnh yếu không liên quan øì đến cảnh giới, phải đánh nhau mới biết được. Mười vạn năm trước, hắn khiêu chiến người đã thành Tiên như Khương Bình An cũng là vì lý do này.VipTruyenGG. net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Không cần biết thắng thua, quan trọng nhất là phải kiên trì lý tưởng của mình. Mười vạn năm trước, hắn còn muốn khiêu chiến cả người cũng đã thành tiên là Mạnh Quân Tử. Đáng tiếc là Mạnh Quân Tử không thèm chấp nhận lời thách đấu của hẳn.

Tuy nhiên, lúc đó Mạnh Quân Tử một mực khẳng định mình chưa thành tiên, vẫn là Bán Tiên, là do thất bại dưới tay Khương Bình An nên mới nản lòng thoái chí, không muốn ra tay nữa. Quy Nguyên Thiên Tôn nào có tin lời Mạnh Quân Tử nói.

Ngươi nản lòng thoái chí thì phải ra ngoài giả heo ăn thịt hổ để tìm lại tự tin chứ, sao suốt ngày ru rú trong nhà là thế nào? Ngươi là loại người như vậy sao?

Chắc chắn Mạnh Quân Tử đã thành tiên rôi, đang giở trò øì đó đây mà.

Nghĩ thông suốt điểm này, Quy Nguyên Thiên Tôn cũng không thèm để ý đến Mạnh Quân Tử nữa.

- Sư tổ bình tĩnh, người thật sự không đánh lại đại sư tỷ đâu, Hãn Hải tổ sư cũng thua rồi.

Lục Dương vội vàng khuyên nhủ. Quy Nguyên sư tổ từ trong hộp ra đã đủ xui xẻo rồi, đừng để xảy ra chuyện øì ngoài ý muốn nữa.

- Ngươi ngưng kết Không Gian đạo quả sơ khai rồi mà cũng đánh không lại người tên là Vân Chi kia sao? Quy Nguyên Thiên Tôn quay sang hỏi Hãn Hải Đạo Quân.

- Đánh không lại.

Hãn Hải Đạo Quân thẳng thắn thừa nhận. Từ khi kết làm đạo lữ với Ngao Nhã, hắn đã nghĩ thông suốt rồi, đánh không lại Vân Chi cũng chẳng có gì mất mặt, không cần phải để bụng.

- Vân Chỉ đâu? Ta đi gặp nàng.

- Tiểu Chi ra ngoài rồi, nhưng chắc cũng sắp về. Vân Mộng Mộng thành thật trả lời. Lục Dương thâm kêu khổ trong lòng: - Mộng Mộng tỷ, tỷ đừng có đổ thêm dâu vào lửa nữa, sao lại nói với sư tổ là đại sư tỷ sắp về chứ?

- Sư tổ, chúng ta còn một nØười quen nữa chưa gặp. Lục Dương vội vàng chuyển chủ đề, thu hút sự chú ý của Quy Nguyên Thiên Tôn.

- Còn ai nữa?

- Thật ra, tông môn chúng ta có rất nhiều Bán Tiên, không chỉ có ba người đâu. Trong số đó có một người quen của ngØười.

- Thật sao? ĐI, đi xem thử. Quy Nguyên Thiên Tôn lập tức bị Lục Dương khơi dậy hứng thú.

Sau đó, hắn bị Lục Dương dẫn đi một mạch, đến một nơi rất quen thuộc - Tù Phong.

Cảm nhận được Lục Dương đến, sư công hài đồng mỉm cười đứng dậy nghênh đón: - Tiểu Lục, ngươi đến rồi, lần này ngươi bắt... Quy... Quy... Quy Nguyên sư tổ?

Đến cả sư tổ mà cũng bắt, không phải đang nghĩ đến ta đấy chứ?

Chưa bao giờ Tủ Phong lại đông khách như vậy: Vân Mộng Mộng, Đái Bất Phàm, Tiên Thiên Đạo Nhân, Mạnh Cảnh Chu, Hãn Hải Đạo Quần nối đuôi nhau đi vào.

Truy Nguyệt chân nhân không thể rời khỏi Đại Tuyết Sơn nên không đến được. Hãn Hải Đạo Quân đi cuối cùng, trong lòng không khỏi cảm thán. Hắn vất vả lắm mới thu nhận được Tiên Thiên Đạo Nhân làm đô đệ, giữ vững được vị trí của mình. Bây giờ Quy Nguyên Thiên Tôn trở về, hắn lại thành sư đệ rồi.

- Ta đường đường là người vực dậy tông môn mà sao lại khổ thế này?

- Quy Nguyên, ngươi còn sống?

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Quy Nguyên Thiên Tôn nhất thời không nhận ra là ai, bèn lần theo tiếng gọi, sau đó nhìn thấy một người khiến hắn vô cùng kinh ngạc.

- Hư Không?

Hư Không Chí Tôn, Bán Tiên thời kỳ cuối Đại Ngụu, một trong những bá chủ đại lục, bại dưới tay Khương Bình An và Mạnh Quân Tử.

Gặp lại Hư Không Chí Tôn, Quy Nguyên Thiên Tôn như đang nằm mơ. Đúng là người quen, nhưng vấn đề là, tám vạn năm trước, hắn muốn gặp cũng không gặp được, sao bây giờ lại bị nhốt trong Tù Phong thế này?

- Tư Lôi!

Tư Thần Thần Quân nhìn thấy Tư Lôi Thần Quân đang bị kéo lê như một con chó chết, cố gắng lên tiếng gọi, nhưng quy củ của Tủ Phong không cho phép hắn làm ồn.

Nghe thấy có người gọi mình, Tư Lôi Thần Quân mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy Tư Thân Thần Quân - người đã mất tích từ lâu.

Bình Luận (0)
Comment