Cân nhắc đến thực lực và tính cách của Bất Hủ tiên tử, Lục Dương tạm thời không có nhận biết chính xác về Ứng Thiên Tiên.
- Ứng Thiên Tiên đang ở Đông Hải? Đi đi đi, mang bản tiên đi tìm hắn, bản tiên ra mặt, chắc hẳn lấy danh hào của bản tiên, cam đoan ngươi ăn ngon uống say, muốn cái gì có cái đó.
Bên trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử hưng phấn nói, vẽ cho Lục Dương bánh nướng.
Lục Dương nhắc nhở:
- Ngươi đừng quên ngươi chết như thế nào, cho tới bây giờ còn không biết ngươi là do ai giết chết, ngoại trừ ngươi, bên ngoài có bốn vị Tiên nhân, khẳng định là một trong bốn người đó gây nên, ngươi không sợ đó là Ứng Thiên Tiên sao?
Bất Hủ tiên tử bị Lục Dương giội cho một chậu nước lạnh, tỉnh táo lại, lắp bắp nói:
- Có lẽ, có lẽ không phải, Ứng Thiên Tiên rất tốt, không giống như là người có ý đồ xấu...
- Vậy ngươi cảm thấy trong bốn Tiên nhân kia, ai có khả năng giết ngươi nhất?
Bất Hủ tiên tử trầm mặc, nàng cảm thấy ai cũng sẽ không giết mình, mọi người ngày bình thường đều vui vẻ hòa hợp, cũng rất khách khí với mình.
Nhưng nàng nhất định phải thừa nhận, chuyện nàng chết tất nhiên có liên quan đến một trong bốn người này.
- Vậy ngươi cảm thấy ai có thể luyện hóa sao đầy trời thành đại lục?
Lục Dương hỏi, cảm thấy đây là một manh mối, có thể khoanh vùng phạm vi người Thượng Cổ.
Bất Hủ tiên tử không hiểu rõ ý của Lục Dương:
- Năm người chúng ta đều có thể làm được.
Lục Dương: - ... Mẹ nó?
Tiên tử ngươi thì ra lợi hại như vậy sao, thái độ trước đó của ta đối với ngươi có phải quá hời hợt rồi không?
Lục Dương rốt cục cũng nhận ra, Tiên nhân không đơn thuần là một cảnh giới, Tiên nhân đại biểu cho mục tiêu theo đuổi cả đời của tu sĩ, mang ý nghĩa đã đến cực hạn tu luyện, nắm giữ lực lượng to lớn vô tận, một tay che trời, luyện hóa trời sao cũng chỉ là chuyện bình thường.
Bất Hủ tiên tử vẫn không hề có cơ hội biểu hiện ra lực lượng, là bởi vì nàng còn đang trong quá trình khôi phục.
Lúc này Vân Chi nói với Lục Dương:
- Thượng Cổ Tiên nhân theo thứ tự là Ứng Thiên Tiên, Kỳ Lân Tiên, Tuế Nguyệt Tiên cùng Cửu Trọng Tiên.
Đối với thế nhân mà nói, Tiên nhân cao cao tại thượng, không thể phỏng đoán, thậm chí không xác định có tồn tại hay không, ví dụ như Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, phải thông qua Bất Hủ nói mới biết có Bất Hủ tiên nhân.
Nhưng đứng ở vị trí Vân Chi, chuyện biết được nhiều hơn xa so với thế nhân, danh hào bốn tiên nhân đối với nàng mà nói cũng không phải là bí mật gì.
- Vị trí cụ thể của bốn vị tiên nhân ta không biết, nhưng có thể xác định là, Ứng Thiên Tiên ở đại dương mênh mông Đông Hải, Kỳ Lân Tiên ở Nam Bộ Yêu Vực, Tuế Nguyệt Tiên cùng Cửu Trọng Tiên không rõ tung tích.
Lục Dương để ý thấy danh hào của một tiên nhân làm hắn giật cả mình:
- Kỳ Lân?.
Hắn nhớ tới nhóm Tiểu Dược Vương trong dược viên, trong đó có một gốc Kỳ Lân Bất Hủ dược.
Trong truyền thuyết Kỳ Lân không tồn tại, cổ nhân nhìn thấy Kỳ Lân thật ra đều là Kỳ Lân Bất Hủ dược.
Nếu đối phương đã gọi “Kỳ Lân Tiên”, nghĩa là bản thể đối phương là Kỳ Lân?
Bất Hủ tiên tử thấy Lục Dương cảm thấy hứng thú, liền giải thích một câu:
- Kỳ Lân Tiên tên thật là Thích Ha.
- Bản thể của hắn đúng là Kỳ Lân, theo lời hắn nói, hắn là sự tồn tại độc nhất vô nhị trong thế gian, là tập hợp
Trên thực tế trước khi Bất Hủ tiên tử xuất hiện, Vân Chi vẫn cho rằng Thượng Cổ chỉ có bốn vị Tiên nhân, chính xác mà nói, tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.
Tù Phong giam giữ Hợp Thể kỳ, người già nhất có thể ngược dòng tìm hiểu đến thời Đại Càn, cách nay hơn hai mươi vạn năm, theo như lời hắn nói, Thượng Cổ chỉ có bốn vị Tiên nhân.
Không chỉ là tù phạm ở Tù Phong, cổ tịch cũng ghi lại như thế, Thượng Cổ có bốn tiên, theo thứ tự là Ứng Thiên Tiên, Kỳ Lân Tiên, Tuế Nguyệt Tiên cùng Cửu Trọng Tiên.
Trước kia khi Bất Hủ giáo chưa xuất hiện, trong lịch sử căn bản không hề có ghi chép liên quan đến “Bất Hủ tiên tử”!.
Sau khi Bất Hủ giáo xuất hiện, có tu sĩ cho rằng đây là Tiên nhân được tạo ra từ thời kỳ trống, thời kỳ Thượng Cổ cũng không tồn tại.
- Bản tiên ở Thượng Cổ đã tiếng tăm lừng lẫy, Độ Kiếp kỳ nhìn thấy bản tiên đều bị dọa đến run rẩy, sao lại không có ghi chép của bản tiên?
Bất Hủ tiên tử khi biết được tin tức này đã vô cùng tức giận.
Người giết nàng rất quen thuộc với đặc tính đạo quả của nàng, không những thế còn loại bỏ sự tồn tại của nàng trong lịch sử.
- Không đúng, dựa theo cách gọi bốn tiên nhân thời Thượng Cổ, tiên tử ngươi phải gọi Bất Hủ Tiên mới đúng.
Lục Dương nói.
- Đều là do cái tên Ứng Thiên Tiên kia nói, nói ba chữ có khí thế, nên danh hào của mọi người mới có ba chữ, còn đề nghị kêu ta là Bất Hủ Tiên.
- Ta mới không thèm gọi Bất Hủ Tiên, quá khó nghe, hơn nữa không phân biệt được nam nữ, khiến ta rất giống nam, nào có êm tai bằng Bất Hủ tiên tử?