Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 227 - Chương 227: Ứng Thiên Tiên Tên Cháu Trai Này (1)

Chương 227: Ứng Thiên Tiên tên cháu trai này (1) Chương 227: Ứng Thiên Tiên tên cháu trai này (1)

- Không đúng, ngươi căn bản không phải Độ Kiếp trung kỳ, Độ Kiếp hậu kỳ cũng không có thủ đoạn như ngươi, ngươi là Độ Kiếp đỉnh phong, thậm chí càng...

- Ngươi biết quá nhiều.

Vân Chi lạnh lùng đáp lại, hai tay hợp lại vặn một cái, hut linh hồn Huyết Ma tôn giả đi ra.

Nhục thân của Độ Kiếp kỳ là vật liệu luyện khí tốt nhất, không thể tuỳ tiện đánh nát.

Vân Chi lấy ra Ngọc Tịnh bình, chứa linh hồn của Huyết Ma tôn giả vào trong, chuẩn bị trở về tông môn, chậm rãi tra tấn.

Toàn bộ quá trình thư giãn thích ý, phong khinh vân đạm, tựa như cái gì cũng không có xảy ra ở bên trong động thiên.

Sư Tử và Linh Dương cùng nhau nhảy múa, quan hệ hòa hợp, cố gắng chứng minh bọn chúng là yêu thú tốt, voi lớn nằm trên mặt đất, bốn chân hướng lên trời giả chết.

- Xem ra Độ Kiếp kỳ cổ đại có khả năng ẩn tàng trong động thiên.

Vân Chi như có điều suy nghĩ, đây là chuyện trước đó không nghĩ tới, sau khi rời khỏi động thiên cần nói chuyện này cho mặt bốn Tiên Môn khác cùng Đại Hạ vương triều.

- Đi thôi.

Vân Chi lưu lại một câu nhẹ nhành, mở ra bước chân nhẹ nhàng, tới điểm kết thúc.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu liếc nhau, một đường chạy nhanh, đi theo.

Dọc theo con đường này cũng không có bất kỳ nguy hiểm nào —— tối thiểu nhất là theo ý nghĩ của Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu thì như thế.

Nhưng ở trong mắt đám yêu thú chính là một cảnh tượng khác —— Đại Ma Vương kinh khủng tản ra khí tức lạnh băng làm người ta sợ hãi, nàng dẫn hai người hầu tùy ý đi lại ở trong động thiên, cực kỳ nguy hiểm.

Ba người đến điểm cuối, điểm cuối cùng đặt một bảo rương màu vàng to lớn cùng linh thạch thành đống, số lượng linh thạch cực phẩm còn nhiều hơn linh thạch cao cấp, làm cho người ta thèm nhỏ dãi.

Nơi này không chỉ có bảo tàng của Tam Lập chân nhân, còn có một bộ phận vật liệu của Huyết Ma tôn giả.

Vân Chi mở ra bảo rương màu vàng kim, bên trong có các loại thiên tài địa bảo, công pháp bí tịch, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu nhìn mà hoa cả mắt, lấy kiến thức của Mạnh Cảnh Chu, nhất thời đều khó mà phân biệt ra được căn nguyên của những thiên tài địa bảo này.

Vân Chi có thể tuỳ tiện phân biệt ra được tên và tác dụng của những vật liệu này:

- Hóa Long thảo, Giao Long nuốt vào luyện hóa, có thể tăng lên ba thành tỉ lệ hóa Long.

Hóa Long là mộng tưởng của tất cả Giao Long, không cần nghĩ cũng biết rõ vật liệu này có bao nhiêu đáng tiền.

- Bồ Đề quả, ăn vào có thể tăng lên tuệ căn, cái giá là vĩnh viễn mất đi tóc.

- Xích Dương Kim Cương sa, vật liệu thiết yếu dùng để luyện chế pháp bảo hỏa thuộc tính cao cấp.

- Lưu Ly Thiên Tịnh Thủy, bôi lên toàn thân có thể bảo vệ nhục thân mười vạn năm Bất Hủ.

- Nội đan yêu thú Hợp Thể kỳ...

- Gân rồng Hợp Thể kỳ...

- Hợp Hoan tán...

Bảo vật có chữ Hợp tương đối nhiều.

Đáng tiếc là, có bộ phận thiên tài địa bảo bởi vì phương pháp đảm bảo thiếu thỏa đáng, đã mất đi dược tính, biến thành phàm phẩm, có bộ phận thiên tài địa bảo bởi vì thời đại biến hóa, giá trị không lớn bằng trước.

Tỷ như Hợp Hoan tán, đã qua thời kỳ, tỷ như Hóa Long thảo, ở hai ngàn năm trước thì Long tộc đã phát hiện biện pháp bồi dưỡng ổn định, giá cả của Hóa Long thảo đã giảm mạnh.

- Có giá trị khảo cổ cùng ý nghĩa kỷ niệm, có thể bán cho Nhà bảo tàng của Long tộc.

Vân Chi nói nhỏ, Hóa Long thảo hoang dại được bảo tồn hoàn hảo là rất hiếm thấy, nàng đi qua Nhà bảo tàng của Long tộc, bên trong cũng không có Hóa Long thảo hoang dại.

- Chỉ những thứ đồ chơi rách rưới này, khi ta còn sống, những vật liệu này rơi trên mặt đất ta đều không thèm nhặt!

Hoàng Đậu Đậu một mặt coi nhẹ, nói với Lục Dương.

- Chờ ngươi tìm tới chỗ cất giấu bảo địa của ta, để ngươi kiến thức một chút cái gì mới gọi là bảo vật chân chính.

Lục Dương liếc mắt, xem như không nghe Bất Hủ tiên tử đang nói gì, tiếp tục cùng đại sư tỷ lật bảo bối.

Bất Hủ tiên tử tức đến dậm chân, tại thời đại Thượng Cổ, có bao nhiêu tu sĩ táng gia bại sản chỉ vì gặp được bản tiên một lần, nghe bản tiên nói hai câu.

Bản tiên nói thế nhưng là tiên đạo, có thể được lợi cả đời.

Tiểu tử này thật không biết tốt xấu, không để ý tới hắn!

Bỗng nhiên, Lục Dương lật đến một quyển sách dày, sách dày có tính chất mềm mại, xem ra cũng không phải là vật phàm.

Có lẽ là bản sách dày này thật bất phàm, Huyết Ma tôn giả còn ghi lại lai lịch sách dày ở một bên.

Lục Dương thì thầm:

- Bản tiên pháp này chính là ta đoạt được từ một hàng vỉa hè ở chợ Đen, theo ông chủ bán hàng nói, không biết lai lịch về vật này, không biết chất liệu, không biết nội dung, nhưng có thể xác định là, vật này có lịch sử lâu đời, lại bị trận pháp cường đại phong ấn, chính là vật từ thời đại Thượng Cổ.

- Ta cười ông chủ kia không biết hàng, có bảo vật mà không biết, ta dùng hết sức mở ra thiên nhãn, nhìn thấy phía dưới phong ấn, chỗ vị trí kí tên có một chữ Tiên, nào chỉ là đồ vật từ thời Thượng Cổ, đây là vật của Thượng Cổ Tứ Tiên, sách của tiên nhân, có thể là tiên pháp trong truyền thuyết.

- Đáng tiếc đáng tiếc, phong ấn Thượng Cổ quá cường đại, ta cố gắng cả đời cũng không cách nào mở ra.

- Tiên pháp!

Lục Dương sợ hãi thán phục, trái tim phanh phanh phanh đập mạnh, nghĩ không ra nơi này có giấu tiên pháp trong truyền thuyết, cơ duyên lớn.

Mà một quyển sách dày như vậy, không phải ghi lại tiên pháp quá phức tạp, chính là ghi chép nhiều loại tiên pháp, bất kể là loại khả năng nào, đều phi thường trân quý.

Bình Luận (0)
Comment