Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 231 - Chương 231: Chủng Thụ Quyết (2)

Chương 231: Chủng Thụ Quyết (2) Chương 231: Chủng Thụ Quyết (2)

Ở khu vực xung quanh Lục trưởng lão hình thành chân không lĩnh vực, chỉ có thể dùng thần thức giao lưu.

Lục Dương đáp ứng.

- Nhưng thủ đoạn công kích của ta ỷ vào năng lực của Tiên thể, không có thuật pháp thích hợp cho ngươi.

Lục trưởng lão trầm tư, hẳn nên cho Lục Dương một quyển thuật pháp gì mới tốt.

- Đúng rồi, cho ngươi một quyển « Chủng Thụ Quyết » đi.

- « Chủng Thụ Quyết »?.

Thần sắc Lục Dương cổ quái, cái tên này nghe cực kỳ tầm thường, sau khi học thành thì làm được cái gì, ở Hoang Sơn đủ loại cây cối, xúc tiến Tu Tiên giới tạo ra một thế giới màu xanh đầy mát mẻ?

Hay là để trồng cây, đại sư tỷ có thể ban cho mình bông hoa hồng, trao tặng danh hiệu “tiểu vệ sĩ bảo vệ môi trường”?.

Lục trưởng lão làm sao không hiểu Lục Dương đang suy nghĩ gì:

- Ngươi chớ cảm thấy cái tên thuật pháp này tầm thường, đây là thuật pháp mà vô số tu sĩ sở hữu linh thực khác truy cầu, nếu tu luyện có thành tựu thì có thể thúc đẩy quả trình sinh trưởng của linh thực, đại tông môn cũng muốn thu nạp ngươi.

- Ngươi nhìn nhị sư huynh, vì sao hắn có thể canh giữ dược viên, cũng là bởi vì hắn là người tu luyện « Chủng Thụ Quyết » tốt nhất tông ta.

Lục Dương tưởng tượng, cảm thấy quả là chuyện như thế, nếu học tốt thuật pháp này, cả một đời không lo ăn uống, đại tông môn nào cũng đều có vườn dược, ai ai cũng muốn đoạt ngươi.

Lục trưởng lão lại nói:

- Lúc rảnh rỗi, cũng có thể tu luyện thuật pháp này, có thể bình phục tâm tình, tu thân dưỡng tính.

- Đứa nhỏ Yêu Diệp học « Chủng Thụ Quyết » không tệ, nếu ngươi có chỗ nào không hiểu, cứ đi hỏi nàng.

Lục Dương tiếp nhận công pháp, cám ơn Lục trưởng lão, cùng Đào Yêu Diệp rời khỏi động phủ của Lục trưởng lão.

Sau khi rời đi, hai người khôi phục hô hấp.

- Sắc trời còn sớm, học tập ở chỗ ta đi, ta cũng có thể dạy ngươi.

Đào Yêu Diệp đề nghị.

Lục Dương cảm thấy có thể.

« Chủng Thụ Quyết », một loại thuật pháp Mộc hệ cao cấp lấy linh lực của bản thân thúc đẩy sự sinh trưởng của linh thực, nhập môn khó khăn, tiểu thành khó khăn, đại thành càng thêm khó.

Muốn nhập môn Chủng Thụ Quyết, đầu tiên tâm phải như giếng cổ, tiến vào một trạng thái giống tiên nhân hợp nhất đi cảm ngộ linh thực, lý giải linh thực, thuận theo quy luật sinh trưởng của linh thực, khiến cho nó nhanh chóng trưởng thành.

- Lần đầu tu luyện, dùng hạt giống phàm trần là thích hợp nhất, linh thực chúng ta có thể dễ dàng sinh trưởng thành cây cối, thiên tài tu luyện trong truyền thuyết thậm chí ngay từ lầu đầu tiên tu luyện đã khiến cây sinh trưởng nở hoa kết trái, toàn bộ quá trình một mạch mà thành.

- Cây liễu thông nhân tính, thích hợp dùng để tu luyện Chủng Thụ Quyết nhất, đây là một hạt giống cây liễu, Lục sư huynh ngươi lấy đi, nhắm mắt, nhìn có thể cộng minh với hạt giống cây liễu hay không.

Đào Yêu Diệp đưa cho Lục Dương một cây tơ liễu.

Lục Dương dựa theo phương pháp ghi trên Chủng Thụ Quyết, kết hợp với tâm đắc tu hành của Đào Yêu Diệp, dụng tâm cảm ngộ.

Gió nhẹ quất vào mặt, thổi qua mặt cỏ, ánh sáng mặt trời cũng không mãnh liệt, cho người ta một loại cảm giác vô cùng thoải mái.

Lục Dương dần dần buông bỏ của mình, hắn cảm giác mình bồng bềnh ở giữa thiên địa, loáng thoáng nắm được sinh mệnh của tơ liễu.

Đào Yêu Diệp cảm nhận được biến đổi của Lục Dương, thần sắc kinh ngạc, trước đây mình làm đến một bước này phải dùng đến ba ngày, sư phụ cũng khen năng lực cảm ngộ của mình cũng thuộc hàng đầu trong lịch sử.

Mà Lục sư huynh chỉ dùng nửa canh giờ đã làm được.

- Đã sớm nghe nói thiên phú đạo pháp của Lục sư huynh có thể xưng nhất tuyệt, thậm chí còn cao hơn cả kiếm pháp.

Nhưng Đào Yêu Diệp không ngờ rằng thiên phú đạo pháp của Lục Dương lại cao đến trình độ này.

- Khó trách đại sư tỷ tự mình dạy bảo, loại thiên phú này, đổi thành người khác chỉ sợ cũng không dạy được.

Bất Hủ tiên tử nghe được lời Đào Yêu Diệp tự nói, rất tán thành, còn không phải sao, bản tiên còn không dạy nổi hắn.

Lúc này Lục Dương có cảm ngộ mới đối với Chủng Thụ Quyết, hắn đặt tơ liễu xuống dưới đất, điểm một chỉ lên tơ liễu, lấy linh lực bản thân làm động lực sinh trưởng của tơ liễu.

- Dài!

Lục Dương quát to.

Nửa ngày đi qua, không hề có gì xảy ra.

Đào Yêu Diệp ở một bên nhẹ nhàng nhắc nhở:

- Chuyện này, Lục sư huynh, mọi người trồng cây đều vùi hạt giống vào trong lòng đất.

- Có đạo lý.

Lục Dương nhặt hạt giống cây liễu lên, vận chuyển thuật pháp Súc địa, sưu một cái rút vào trong đất.

Đào Yêu Diệp trừng lớn đôi mắt đẹp, không ngờ Lục sư huynh còn biết Thổ Độn pháp trong Ngũ Hành Độn Pháp.

Thổ Độn pháp là phương pháp thuận tiện nhất trong Ngũ Hành Độn Pháp, bất kể là tấn công, chạy trốn, ẩn tàng, đều là lựa chọn tốt nhất.

Đào Yêu Diệp muốn học tập Thổ Độn pháp, nhưng độ khó quá lớn, từ đầu đến cuối vẫn học không được, cũng không giải quyết được gì.

- Nhưng sao cảm giác Thổ Độn pháp Lục sư huynh học không giống của ta?

Lúc Đào Yêu Diệp tự lầm bầm, chỉ thấy một gốc cây liễu đột ngột mọc lên từ mặt đất.

- Duy nhất một lần đã thành công? !

Đào Yêu Diệp kinh hô, lúc nàng tu luyện phải hư bốn cây mới thành công.

- Hử?

Đào Yêu Diệp dụi dụi con mắt, còn tưởng rằng mình nhìn lầm.

Cây liễu đột ngột mọc lên từ mặt đất, trên cây treo hai Lục sư huynh.

Bình Luận (0)
Comment