Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Lần Trước Ngũ Hành Tông Thua Như Thế Nào? (2)

Chương 239: Lần Trước Ngũ Hành Tông Thua Như Thế Nào? (2) Chương 239: Lần Trước Ngũ Hành Tông Thua Như Thế Nào? (2)

- Có gì mà không biết, nếu không có bản tiên, ngươi có thể trải nghiệm một ngày làm Tông chủ Vấn Đạo tông không? Đây là bản tiên đại phát từ bi, thưởng cho ngươi cơ duyên, không, là tiên duyên.

Bất Hủ tiên tử cảm thấy Lục Dương quá không biết tốt xấu.

- Ở thời kỳ thượng cổ mọi người đều muốn làm thủ lĩnh, mỗi người Ứng Thiên Tiên ít nhất cũng nắm giữ mấy vạn khỏa sinh mệnh tinh thần, đó còn chưa tính quáng tinh, trọng lực tinh, tử tinh các loại có các tác dụng khác nhau đấy! Bọn hắn vì chiếm lĩnh càng nhiều tinh thần mà ra tay đánh nhau, ta còn phải ra hòa giải mấy lần.

- Vậy ngươi nắm giữ bao nhiêu khỏa sinh mệnh tinh thần?

- Một viên.

- ... Vì sao ngươi lại nắm giữ ít như vậy?

- Ta vốn không am hiểu quản người, nếu không phải đám Ứng Thiên Tiên nói Tiên nhân không thể không có lãnh địa, nói quá mất mặt, cố gắng nhét cho ta một viên, ta mới cố lấy nó.

- Nhưng sau khi cho ta, ta lại tìm một tu sĩ có năng lực quản lý mạnh mẽ, để hắn quản lý viên tinh thần kia, ta thỉnh thoảng đi vào thế gian nhìn quản lý thế nào.

- Vậy ngươi thành tiên về sau đều làm gì?

- Mua vật liệu, mở cửa, nấu cơm, đi ngủ.

- Ngươi đến cùng là Nhân tộc hay là cá ướp muối thành tinh?

Bất Hủ tiên tử không vui:

- Ngươi đã từng gặp qua cá ướp muối tinh nào đẹp như vậy chưa?

- Bây giờ mới gặp.

- Ta còn thường xuyên âm thầm theo dõi bốn người bọn họ, quan sát động tĩnh cùng phạm vi hoạt động của bọn họ.

Trong lòng Lục Dương tự nhủ rốt cục cũng có chút vẻ giống người thượng cổ, đây là muốn đánh lén bọn hắn, giảm bớt số lượng Tiên nhân?

- Để làm gì?

- Phòng ngừa cùng chạm mặt bọn hắn, tỉ như ta tham gia đấu giá hội, có tên mù nào đó khoe khoang thân phận, nói hắn là con trai trưởng bộ lạc gì đó, còn nói gì mà cạnh tranh với hắn là không nể mặt bộ lạc, lúc đó ta đứng ra, lộ ra thân phận Tiên nhân, dọa bọn hắn run rẩy sợ hãi.

- Bằng không thì lúc hai bộ lạc xung đột, ta đứng ra ngăn cản, hai bên không nhận ra ta.

Chỉ vào người của ta khinh thường nói ngươi là cái thá gì, lúc này ta thả ra khí tức Tiên nhân, hiệu quả sẽ rất tốt, hai phe đều mời ta đi làm khách ở bộ lạc bọn hắn.

- Còn có thể là có người chọc tới ta, ta một chưởng đánh bay, hắn tìm đến núi dựa của hắn, chỗ dựa nhờ lão tổ tông vây bắt, lúc này lão tổ tông bọn hắn nhận ra ta, ngạc nhiên nói:

- ‘Ngài, ngài là Bất Hủ tiên tử’ rồi phịch một tiếng quỳ xuống đất, khẩn cầu sự tha thứ của ta.

- Dựa theo kinh nghiệm của ta, lúc này chỉ xuất hiện một Tiên nhân là ta sẽ có hiệu quả tốt nhất.

Khóe mắt Lục Dương giật giật, cuộc sống thành tiên của tiên tử sau này thật đúng là muôn màu muôn vẻ, không thể tính cá ướp muối tinh.

Khi hai người nói chuyện, tám vị trưởng lão liên tục ngo ngoe đi đến, Lục Dương tập trung nhìn thoáng qua Bát trưởng lão, đây lần đầu tiên hắn gặp Bát trưởng lão.

- Bái kiến đại tông chủ.

Tám vị trưởng lão khom người nói.

- Tới tới tới, để ta chủ trì hội nghị!

Bất Hủ tiên tử đẩy Lục Dương qua một bên, chiếm cứ thân thể.

Nàng làm tông chủ, bây giờ chưa đã nghiền.

- Chúng ái khanh bình thân.

Lục Dương che mặt, cảm thấy trước đây quả nhiên không nên gọi tên thật của Bất Hủ tiên tử.

Mới đầu hắn còn tưởng rằng Bất Hủ tiên tử là bàn tay vàng, bây giờ hắn phát hiện tác dụng của tiên tử chỉ giải lịch sử đen tối của Thượng Cổ và làm mình mất mặt mà thôi.

Tám vị trưởng lão không thích ứng được trạng thái của Lục Dương, nhưng vừa nghĩ tới Lục Dương là đệ tử của Bất Ngữ đạo nhân, mọi chuyện đều có thể hiểu.

- Đại tông chủ, ta rót nước cho ngài.

Âm thanh lãnh đạm mà quen thuộc từ sau lưng Lục Dương truyền đến, dọa đến mức Bất Hủ tiên tử phải đổ mồ hôi lạnh.

Đại sư tỷ bưng ấm trà, rót nước cho Bất Hủ tiên tử, thái độ hoàn mỹ, khiến người ta cảm thán Vân Chi mặc kệ là cái gì đều hoàn mỹ không tì vết.

Lúc Vân Chi xoay người đổ nước, lạnh lùng nhìn Bất Hủ tiên tử một chút, Bất Hủ tiên tử vội vàng gật đầu, biểu thị mình chắc chắn sẽ ngoan ngoãn, sẽ không làm ra chuyện kỳ lạ.

Hai người giao lưu không cần dùng đến thần thức, toàn bộ đều nhờ ánh mắt.

Bất Hủ tiên tử trung thực, hằn giọng một cái, nói:

- Chư vị nên biết rõ, sắp tới sẽ có người Ngũ Hành tông viếng thăm Vấn Đạo tông ta, triệu tập chư vị tới, chính là vì việc này, không biết chư vị có ý kiến gì không?

Đại trưởng lão trầm ổn:

- Kẻ đến không thiện.

- Vì sao nói như vậy?

- Ngũ Hành tông đã bái phỏng chúng ta một lần, dựa theo lệ cũ, lúc này nên là do chúng ta bái phỏng lại, Ngũ Hành tông trái với lệ cũ, lại lần nữa tìm tới cửa, chỉ có một giải thích, bọn hắn muốn rửa sạch nhục nhã ở sân khách đánh bại chúng ta.

Bất Hủ tiên tử không ngờ còn có một nguyên nhân này:

- Vậy chiếu theo ý của các vị, chúng ta phải làm gì?

Nhị trưởng lão khoa tay một cái nói:

- Trên đường cướp đường, mở đầu đánh một trận, để bọn hắn biết khó mà lui! Yên tâm, ta có kinh nghiệm, làm việc sạch sẽ, không có dấu vết, tra không ra được ta.

Các trưởng lão khác cũng nhao nhao gật đầu, tán đồng ý kiến của Nhị trưởng lão.

Bình Luận (0)
Comment