Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 249 - Chương 249: Để Đệ Tử Ưu Tú Nhất Của Vấn Đạo Tông Các Ngươi Ra Đây (1)

Chương 249: Để đệ tử ưu tú nhất của Vấn Đạo tông các ngươi ra đây (1) Chương 249: Để đệ tử ưu tú nhất của Vấn Đạo tông các ngươi ra đây (1)

- Khâu Tấn An cút trở về Ngũ Hành tông của ngươi đi, Vấn Đạo tông không chào đón ngươi, ngươi nhìn bộ dáng dối trá của ngươi đi, đã quên trước đây chín người Vấn Đạo tông ta đánh ngươi thế nào rồi sao?

- Chín người đánh một mình ta, Vấn Đạo tông ngay cả mặt mũi cũng không cần, ngươi cho rằng ta muốn đến Vấn Đạo tông các ngươi lắm sao, căn cứ của một đám yêu ma quỷ quái, ngươi cứ chờ ta hàng yêu trừ ma đi, truyền tin thức thắng lợi khắp Tu Tiên giới.

Trong hiện thực, hai người chân thành cười cười.

- Khâu tông chủ, chúng ta đi ăn cơm?

- Ha ha, đã nghe nói đồi ăn Vấn Đạo tông là ngon nhất, hôm nay nhất định phải mở mắt một chút.

Một đoàn người đi đến nhà ăn, trên đường đi, Khâu Tấn An thấy có đệ tử dùng bánh quẩy đập đinh, đinh bị đánh trúng rung không ngừng, tia lửa bắn tung tóe.

Nhìn thấy có đệ tử ném bánh rán đã bày tốt trên bàn lên trời, lập tức biến lớn, che khuất bầu trời.

Nhìn thấy có đệ tử làm canh trứng, nồi bàng bạc trong nháy mắt trở nên đen như mực, dần dần hòa tan, canh trứng trong quá trình này, ngưng tụ thành một giọt chất lỏng màu xanh biếc.

Từ một loại ý nghĩa nào đó nhìn, đúng là mở mang tầm mắt.

Vấn Đạo tông sẽ không phải cho ta ăn mấy thứ này đấy chứ?

Trong lòng Khâu Tấn An bồn chồn, cảm thấy mình đáng ra không nên đến tận đây.

Rốt cục, một đoàn người đi vào phòng ăn cực kỳ hào hoa, từ xa đã ngửi được hương thơm bay vào mũi, hiện ra trước mặt Khâu Tấn An là mỹ thực đủ loại hương vị.

- Xem ra mình trách oan Vấn Đạo tông.

Khâu Tấn An nhẹ nhàng thở ra.

Bất Hủ tiên tử mặc tạp dều màu trắng, đầu đội mũ cao, nhìn rất ấn tượng.

Nàng lần lượt giới thiệu những thức ăn này:

- Nhưỡng đậu hũ, được chọn từ thịt sống lưng Băng Nguyên Tượng tốt nhất, nước làm đậu hũ là những giọt sương ngưng tụ lại từ thảo dược trong dược viên sáng sớm nay, hai thứ đó được ta dùng bí pháp Thượng Cổ kếp hợp, tạo ra hiệu quả kinh người.

Bất Hủ tiên tử muốn nhìn một chút phản ứng của các thực khách:

- Nếm thử đi?

Khâu Tấn An xốc lên nắp đậy cái mâm, một tia quang mang kim sắc phóng thẳng lên tận trời, làm chói cả mắt Khâu Tấn An, bên tai hắn truyền đến tiếng nhạc, mãi không dứt.

Khâu Tấn An quay đầu, trông thấy bên cạnh có một đám người đang diễn tấu.

- Bọn họ đang làm gì vậy?

- Diễn tấu, có không khí.

Bất Hủ tiên tử giải thích nói.

Khâu Tấn An không suy nghĩ nhiều, hắn cầm lấy đũa, kẹp một khối đậu hũ, vừa muốn bỏ vào trong miệng, chỉ thấy đầu đũa tiếp xúc với đậu hủ dần dần bốc khói, nhanh chóng hòa tan.

Xoạch một tiếng, đậu hũ rơi xuống.

Khâu Tấn An chớp chớp mắt, còn tưởng rằng xuất hiện ảo giác.

Bất Hủ tiên tử ở một bên nhắc nhở:

- Ngươi anh nhanh lên, nếu không một hồi nữa cái đĩa và cái bàn này sẽ bị nhưỡng đậu hủ đốt thủng.

Khâu Tấn An nhịn xuống xúc động muốn lật bàn, thử đồ ăn khác.

Hắn nâng cái bát trà nhỏ, trong chén trà là canh cá trắng sữa, phía trên canh cá là đồ ăn xanh lá đang tung bay, tạo ra cảm giác mỹ vị cho canh cá.

Bất Hủ tiên tử giới thiệu nói:

- Thái Hồ của bản tông có một loại cá, tên là Bích Thủy, là Thượng Cổ di chủng, loại cá này sau khi rời nước, nhất định phải lập tức nấu nướng, vượt qua ba canh giờ sẽ hư, hôm nay ngay khi vừa đến bình minh, ta đã vớt lên khỏi Thái Hồ, trải qua ta tỉ mỉ nấu nướng, trình độ lớn nhất giữ lại được thịt ta tươi ngon, ngươi nếm thử.

Sau đó Khâu Tấn An liền thấy một đầu cá con đang bơi qua bơi lại trong canh cá, thậm chí.

Còn nhảy ra trong canh, lại nhảy trở về, tạo ra gợn sóng trong canh, có một giọt canh cá còn bắn tung tóe lên mặt Khâu Tấn An.

-... Con cá này của ngươi có phải hơi sinh động rồi không?

Khâu Tấn An lần nữa nhịn xuống xúc động muốn lật bàn.

Bất Hủ tiên tử nói:

- Cá ngươi thấy cũng không phải là vật sống, là tay lấy khung xương Bích Thủy làm gốc, trải qua kỹ nghệ gia công Thượng Cổ tạo ra cá linh, ngươi dùng thìa đâm một cái, nó sẽ tự động tan ra.

Khâu Tấn An dùng thìa cẩn thận nghiêm túc chọc lấy một cái, con cá màu xanh lá quả nhiên tan ra, tan đến bên trong con cá, khiến độ ngon của canh cá màu trắng tăng lên một bậc.

Thì ra là do ta trách nhầm hắn, Khâu Tấn An nghĩ như vậy.

Hắn nhẹ nhàng nhấp đầy miệng, phun một ngụm phun ra:

- Sao lại mặn như thế, ngươi đã bỏ vào bao nhiêu muối? !

Bất Hủ tiên tử chăm chú nghĩ nghĩ:

- Hai mươi giây.

Khâu Tấn An đập vào bàn một tiếng, bỗng nhiên đứng dậy, gầm thét lên:

- Vấn Đạo tông các ngươi khinh người quá đáng!

Khâu Tấn An gào thét, tức giận hất bàn, đồ ăn rớt trên mặt đất, phát ra tiếng xì xì ăn mòn sàn nhà, người bên ngoài nhìn thấy, khóe mắt cũng giật giật.

Ở bên ngoài hình tượng của hắn vẫn luôn là một vị quân tử nhẹ nhàn phong độ, trò chuyện vui vẻ với cả người bình thường và tu sĩ, không hề có khoảng cách, trên thực tế hắn chính là dạng người này.

Khâu Tấn An cảm giác Vấn Đạo tông chính là thiên địch của mình, có thể dễ dàng khiến hắn thay đổi tâm tình.

Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, Vấn Đạo tông tiếp đại Khâu Tấn An cực cao, đủ để có thể so với bốn tiên Thượng Cổ.

Bình Luận (0)
Comment