Ngoài sơn môn Vấn Đạo tông, tám tên hán tử ăn mặc mộc mạc tập hợp một chỗ, thảo luận chuyện.
- Đám Ngũ Hành tông xa hoa đó, quả thực linh thạch nhiều đến mức không biết tiêu vào đâu, tạo ra phi thuyền to như thế còn có thêm cả một đống thiết kế vô dụng! Nếu chúng ta có nhiều linh thạch như vậy, rất nhiều kế hoạch đều có thể thực hiện.
Một vị cao tầng Bất Hủ giáo trong đó nhìn phi thuyền dừng ở trước sơn môn Vấn Đạo tông mà thèm chảy nước dãi, bắt đầu sinh ra suy nghĩ ăn cắp.
Lưu phó giáo chủ quát lớn đối phương không có kiến thức:
- Tỉnh táo! Nhìn dáng vẻ chưa từng thấy qua việc đời của ngươi, nếu chuyến này chúng ta thuận lợi, để Vấn Đạo tông rơi vào trạng thái ngủ say, trắng trợn vơ vét một phen, còn sợ mua không nổi loại phi thuyền này?
Một vị cao tầng Bất Hủ giáo khác lại hơi lo lắng về tương lai:
- Nhưng kế hoạch lúc này của chúng ta có thể thành công sao, đây còn chưa nói đến chuyện tiến vào Vấn Đạo tông.
Đối với bọn hắn mà nói, Vấn Đạo tông không khác nào đầm rồng hang hổ.
- Xin chư vị đại nhân an tâm, nội ứng của chúng ta ở Vấn Đạo tông đã đưa địa đồ khu vực khai chiến và quá trình hoạt động của Vấn Đạo tông, lần này chắc chắn sẽ an toàn.
Đường Vân Sinh lên tiếng nói, hắn thân là Tuần Sát sứ, Đà chủ nhìn thấy hắn đều phải hành lễ, nhưng ở nơi này, hắn chỉ là một tên có chức vị và cảnh giới thấp nhất.
- Ừm, Tiểu Đường nói rất đúng.
Một vị Phó giáo chủ khác nói chuyện, hắn gọi là Cao Chính, tu vi Hợp Thể sơ kỳ.
- Còn nữa, chúng ta đều là tín đồ của Bất Hủ tiên nhân, Bất Hủ tiên nhân đại biểu cho trí tuệ, lực lượng cùng vận khí, chuyến này có Bất Hủ tiên nhân phù hộ, tất nhiên có thể thành công.
- Bất Hủ tiên nhân phù hộ.
- Bất Hủ tiên nhân phù hộ.
Tám người nhỏ giọng hô hào, sợ bị người nghe thấy.
- Mấy vị đợi lâu.
Lục Dương đến đây nghênh đón thuộc hạ, hiện tại thân phận bên ngoài của hắn là đại diện tông chủ Vấn Đạo tông, lại lén lút đi làm Đà chủ Bất Hủ giáo, đen trắng ăn sạch.
- Giới thiệu một chút, vị này chính là tín đồ ưu tú thành công đánh vào Vấn Đạo tông, Lục Dương Đà chủ.
Đường Vân Sinh giới thiệu nói, sau đó nhỏ giọng hỏi.
- Hai người kia đâu?.
Lãnh đạo đến, sao có thể chỉ có một người nghênh đón?
Lục Dương giải thích:
- Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt đang gấp gáp xâu nướng, không thể phân thân.
Đường Vân Sinh lại tập trung giới thiệu bảy vị cao tầng Bất Hủ giáo, bao gồm cả Lưu, Cao hai vị phó giáo chủ, cùng năm vị trưởng lão khách khanh.
Đường Vân Sinh phụ trách xử lý công việc, lần này tiến vào Vấn Đạo tông không có hắn, lấy tu vi Nguyên Anh kỳ của hắn, ngay cả một chút sóng cũng không làm nổi lên được, mang theo cũng chả làm được gì.
Lục Dương căn dặn bảy tên thuộc hạ:
- Vấn Đạo tông chính là đầm rồng hang ổ với Bất Hủ giáo chúng ta, vô cùng nguy hiểm, xin bảy vị đại nhân phải tuyệt đối nghe theo chỉ thị của ta, nếu xuất hiện sai lầm, mấy người chúng ta sẽ chết không có chỗ chôn.
Bảy người nhíu mày, nghe theo mệnh lệnh của một tên Trúc Cơ kỳ ít nhiều khiến bọn hắn cảm thấy khó chịu, nhưng cân nhắc đến việc đang ở bệnh viện tâm thần, người tham quan đều muốn nghe theo dẫn dắt viên, để tránh bị người bệnh tâm thần công kích, cũng bình thường trở lại.
- Dẫn đường.
Đệ tử thủ vệ nhìn thấy đại diện tông chủ mang người tiến vào tông môn, không hề ngăn cản, trực tiếp cho đi.
Lưu phó giáo chủ rất kinh ngạc, dễ dàng như vậy liền tiến vào Vấn Đạo tông rồi?
Lục Dương cười giải thích nói:
- Đệ tử Vấn Đạo tông thường xuyên đến chỗ chúng ta ăn xâu nướng, một tới hai đi cũng liền quen thuộc, ta có chuyện, bình thường sẽ không làm khó ta.
Lưu phó giáo chủ vỗ vỗ bả vai Lục Dương:
- Nghĩ không ra ngươi có thể hòa mình vào người Vấn Đạo tông, đây là chuyện mà biết bao tu sĩ đều không làm được, làm rất khá. Đáng tiếc bây giờ cảnh giới ngươi quá thấp, nếu không ta cũng muốn đề bạt ngươi.
Trong lòng Lục Dương tự nhủ ta còn cần người đề bạt sao, ta còn là Giáo Tổ kia kìa.
- Ừm? Đợi đã, Giáo Tổ là gì nhỉ? Không phải là tổ tiên của một giáo sao? Ta đã giúp Bất Hủ tiên tử sống lại, để Bất Hủ giáo có tín ngưỡng, chính là chuyện Giáo tổ nên làm.
Lục Dương cảm thấy mình làm Giáo Tổ hợp tình hợp lý, danh chính ngôn thuận, hơn nữa lại không cần đoạt vị trí của ngụy Giáo chủ Bất Hủ giáo.
Bây giờ các giai cấp của Bất Hủ giáo đã trật tự đã sáng tỏ, tầng cao nhất là Bất Hủ tiên tử, tiếp theo là Giáo Tổ Lục Dương, sau đó mới là Giáo chủ, Phó giáo chủ cùng các tiểu nhân vật.
Suy suy nghĩ chuyện Bất Hủ tiên tử đã là khách khanh kiêm đại diện tông chủ lâm thời ba ngày của Vấn Đạo tông, Bất Hủ giáo kia cũng coi như là một nhánh của Vấn Đạo tông.
Đám người Lưu phó giáo chủ đi tới nội bộ Vấn Đạo tông, rất hiếu kì, nhưng bọn hắn không dám phóng ra thần thức, chỉ dám dùng con mắt quan sát.
Trên đường đi bọn hắn kinh hồn táng đảm, sợ bị người Vấn Đạo tông phát hiện mánh khóe, may mắn, chuyện làm cho người ta lo lắng đã xảy ra, bây giờ lo lắng cũng đã chậm.
Bên trên quảng trường diễn võ, bắt đầu trận đấu của Kim Đan, đại biểu Vấn Đạo tông ra sân chính là La Hải sư huynh từng bị Bất Hủ tiên tử vượt cấp khiêu chiến.