Chỉ tiếc đối thủ của Mã Thiên Dương là một vị tu sĩ nắm giữ lôi đình, tiếng sấm hiển hách, tốc độ nhanh đến cực hạn, mỗi một tia sét tinh chuẩn quấy nhiễu Mã Thiên Dương vẽ bùa, Mã Thiên Dương không phát huy ra ưu thế của Phù tu.
Đang lúc đối phương cảm thấy thắng bại đã định, thừa thắng truy kích, chỉ gặp hai chưởng Mã Thiên Dương bỗng nhiên đánh ra, vô số phù văn lấp lóe, xây dựng thành núi cao nguy nga, trấn áp đối phương.
Đối thủ bị núi cao đè ở phía dưới, nửa điểm linh lực đều không điều động được, bại không rõ ràng:
- Thiên Quân Sơn Nhạc phù! Loại bùa chú này không cách nào tồn trữ trên trang giấy, chỉ có vẽ ở hiện trường mới được, nhưng cho dù là ngươi, vẽ ở ngay hiện trường cũng cần năm phút, ngươi lấy ở đâu ra thời gian.
Mã Thiên Dương cười lạnh: - Ta vẫn luôn đang vẽ, chỉ bất quá ngươi không có trông thấy mà thôi.
- Làm sao có thể! Ngươi vẽ ở đâu!
Mã Thiên Dương chỉ chỉ thân thể: - Mạch máu.
- Lúc chiến đấu cùng ngươi, ta một mực điều chỉnh vị trí mạch máu của mình.
- Ta @# $%...
Trận pháp của quảng trường diễn võ phi thường toàn diện lại rất hiểu ý người, còn có trận pháp tự động che đậy tiếng mắng chửi thô tục, người ngoài nghe ra, tất cả đều là các loại tạp âm.
Đối thủ cứ nghĩ quan sát Vấn Đạo tông lâu như vậy, đã có thể nắm giữ ý nghĩ của Vấn Đạo tông, không nghĩ tới còn kém xa lắm.
Khóe mắt Lưu phó giáo chủ run rẩy, không nghĩ tới Mã Thiên Dương còn ẩn giấu một chiêu như thế, chủ quan, không nhìn ra.
Trong máu ẩn chứa linh lực, điều chỉnh vị trí mạch máu thành bộ dáng phù lục đúng là không có vấn đề, thậm chí có thể nói chuyện này còn muốn cao minh hơn cả vẽ bùa ra ngoài, không có hao tổn linh lực.
Nhưng vấn đề ở chỗ là, dùng mạch máu vẽ bùa là chuyện người thường có thể nghĩ tới sao?
Lưu phó giáo chủ thản nhiên nói, giáo dục Lục Dương:
- Không được học loại phương thức chiến đấu này, mạch máu thắt nút rất dễ dàng hình thành tắc động mạch.
Lục Dương cảm thấy Lưu phó giáo chủ quá lo lắng, hắn nghe nói Mã Thiên Dương sư huynh dù có thắt nút các mạch máu kết đều có thể mở ra.
Sau khi giao đấu đệ tử Nguyên Anh tổ kết thúc, chính là một nhóm cuối cùng, đệ tử Hóa Thần.
Đây là nhóm đệ tử có sức nặng nhất ở bên trong hoạt động giao lưu, nhìn một trận chiến đấu giữa các Hóa Thần kỳ, thu hoạch tuyệt đối phong phú.
Đại biểu Vấn Đạo tông xuất chiến chính là sư huynh của Đan Đỉnh phong, gọi Lư Vượng, Lục Dương trước đây chưa từng gặp qua.
Người bên ngoài xì xào bàn tán nói: - Lại là Lư sư huynh, rất lâu chưa thấy qua hắn.
- Nghe nói Lư sư huynh lúc Kết Đan, ba kết ba phế, phi thường không hài lòng đối với nhất phẩm Kim Đan của mình.
- Đây là vì sao?
- Hắn kiên trì cho rằng Kim Đan cũng là một loại đan dược, Kim Đan không có đan văn, đan hương chính là phế đan, cho nên hắn lặp đi lặp lại Kết Đan, muốn kết xuất Kim Đan có đan hương.
- Hắn thành công không?
- Thành công, Lư sư huynh thật kết ra Kim Đan có đan hương.
- Loại Kim Đan này có thần hiệu gì?
- Rất là thơm.
- ...
Lục Dương hỏi thăm: - Tiểu Lưu, ngươi đoán ai sẽ thắng?
- Ừm?
Lưu phó giáo chủ còn tưởng rằng mình nghe lầm, tiểu tử này gọi mình là cái gì?
Lục Dương bình tĩnh giải thích.
- Hình tượng của ngài ở bên ngoài là nhân viên ta mời lâm thời đến phụ giúp, ta là ông chủ của ngài, diễn trò làm cho nguyên bộ, ta quá cung kính với ngươi lộ ra quá giả, kế hoạch của chúng ta lập tức sắp áp dụng, cũng không thể lộ ra chân ngựa tại thời điểm này.
Lưu phó giáo chủ gật gật đầu, công nhận quan điểm của Lục Dương.
- Lư Vượng tiếng tăm lừng lẫy trong Hóa Thần kỳ, hiếm người nguyện ý làm đối thủ của hắn, hắn đan độc song tu, độc mạnh hơn đan, coi như vận khí của Lư Vượng không tốt, đụng phải đối thủ khắc chế hắn hoàn toàn.
- Ta có nghe về đối thủ của hắn, từ nhỏ sinh hoạt trong hố Ngũ Độc, sớm đã luyện thành thân thể vạn độc bất xâm, gặp được hắn, bản sự của Lư Vượng không phát huy ra được.
Bên trên quảng trường diễn võ, Lư Vượng cùng đệ tử Ngũ Hành tông giao thủ, Lư Vượng đầu tiên thăm dò tính thả ra khói độc thực cốt, đối phương giống như Lưu phó giáo chủ, không sợ chút nào, khói độc cũng không có một chút tác dụng đối với hắn.
- Khó đối phó.
Lư Vượng cảm thấy có chút khó giải quyết.
Đối thủ cười lạnh nói:
- Lư Vượng, nhận thua đi, ngươi đụng bất cứ người nào đều sẽ thắng, duy chỉ có gặp được ta, ngươi tất thua!
Chiến đấu ở cảnh giới Hóa Thần kỳ không còn cực hạn trên mặt đất, song phương khi thì phi thiên, khi thì độn địa, đều có thắng bại, lực khí của đối thủ càng lớn hơn Lư Vượng, Lư Vượng đang ở vào thế yếu.
Lư Vượng móc ra đan dược tăng trưởng lực lượng từ trong ngực, chuyện này là được cho phép ở trong trận đấu.
Lư Vượng vừa định phục dụng, liền bị đối thủ nhanh tay đoạt lấy, há to miệng nuốt vào.
Đối thủ cười lạnh nói:
- Muốn phục dụng đan dược? Vậy ngươi cũng phải có cái này cơ hội mới được.
Đan dược vào bụng, đối thủ cũng cảm giác lực lượng của mình đang nhanh chóng hạ xuống.
- Tình huống gì?!
Đối thủ giật mình, đây là chuyện không nên.
Lư Vượng ra một quyền đánh bay đối thủ:
- Thập Tượng lực lượng đan, có thể để cho người phục dụng đan dược có được lực lượng của mười đầu voi lớn.