Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 289 - Chương 289: Nhân Vật Nổi Tiếng (1)

Chương 289: Nhân vật nổi tiếng (1) Chương 289: Nhân vật nổi tiếng (1)

Người kia cũng không quay đầu trở về nói:

- Diễn tập mà, khẳng định là càng thật càng tốt, đây đều là chuyện có khả năng phát sinh.

- Bắt kẻ trộm!

Bất Hủ giáo loạn cả một đoàn, hiệu quả diễn tập rất chân thật.

Ba người Lục Dương theo giáo chúng cùng nhau rời đi, tiến về một lối ra.

Rời đi lối ra, không biết vượt qua cự ly bao xa, đi vào một địa phương hoàn toàn xa lạ.

Người đoạn hậu của đầu thông đạo an toàn này là Kim phó giáo chủ, hắn phá hư mất lối ra, tiêu trừ nhân quả, để chính đạo không cách nào tìm tới bọn hắn, động tác một mạch mà thành, vừa nhìn đã biết chính là thường xuyên luyện tập.

Bọn giáo chúng nhao nhao vỗ tay, là cảm thấy cao hứng sau một lần diễn kịch thành công kết thúc.

Chỉ có Man Cốt đưa ra nghi vấn:

- Chúng ta nên làm sao để trở về?

Toàn trường lập tức yên lặng lại.

Đúng nha, trước đó diễn tập đều là không ngừng khai thông đường ra, lúc này làm sao chặn mất đường lui rồi?

Thông đạo bị cắt ra, nhân quả bị tiêu trừ, muốn theo đường cũ trở về? Không có cửa đâu.

Kim phó giáo chủ có chút xấu hổ, hắn là diễn tập diễn đến nhập tâm, quá đắm chìm, quả thật là nghĩ chính đạo sắp tiến đánh cho nên mới làm ra hành đồng như thế.

Bất quá làm Phó giáo chủ, hắn rất nhanh đã tìm tới phương pháp bổ cứu.

- Mọi người đừng hốt hoảng, trong nhẫn chứa đồ của ta có một phi thuyền, có thể chở được tất cả mọi người, chúng ta bay trở về.

Bên trong tổng bộ, cao thủ nhiều như mây, ngoại trừ Lục Dương và một số ít người, tất cả mọi người đều biết bay.

Chỉ bất quá một đám tu sĩ bay trên trời, rất dễ dàng làm cho Đại Hạ vương triều chú ý, đến thời điểm đó, Đại Hạ đưa ta mấy bộ khoái đến tra một cái, bảo dừng lại, đưa ra giấy chứng nhận, sau đó thì xong rồi, gần như tất cả bọn họ đều là đại nhân vật trong lệnh truy nã, thấp nhất đều bị tội ở tù chung thân.

Vậy coi như làm trò cười.

Còn không bằng cưỡi phi thuyền, ngụy trang thành tu sĩ cấp thấp thuê thuyền du lịch, loại tình huống này rất phổ biến, sẽ không bị tra được.

Kim phó giáo chủ lấy ra một chiếc phi thuyền có chút cũ kỹ từ trong nhẫn chứa đồ, đây là hắn cố ý, loại kiểu dáng này sẽ không khiến cho người ta quá mức chú ý.

Tất cả mọi người đều là kẻ già đời, hiểu rõ ý nghĩ của Kim phó giáo chủ, đều ngồi lên trên phi thuyền, đè thấp tu vi, biểu hiện ra ngoài đều là Luyện Khí kỳ, ba người Lục Dương Trúc Cơ kỳ ngược lại thành tu vi cao nhất.

Kim phó giáo chủ ở trên phi thuyền trấn an đám người:

- Thật ra vấn đề không lớn, dựa theo tốc độ của phi thuyền, chờ đến lúc chúng ta trở về, các thiên tài Trúc Cơ, Luyện Khí trong những phân đà đều đã tới không sai biệt lắm, thời gian vừa đúng.

...

Phi thuyền không nhanh không chậm bay trên không trung, hoàn toàn không biết nguy hiểm đang đến gần.

Cách phi thuyền không xa có ba người thần bí mặc áo bào xám đang lơ lửng.

- Phi thuyền này thế nào?

- Không phải thương hội Lạc Địa Kim Tiền thì cũng là phi thuyền của các đại thương hội khác, nhìn rất cổ xưa, chắc là mướn.

- Không ít người, tu vi không ra thế nào, chỉ có ba Trúc Cơ kỳ, làm thịt một mẻ, nói không chừng cất giấu rất nhiều đồ tốt..

- Làm một mẻ?

- Làm!

Ba người mặc áo bào màu tro hóa thành lưu quang, cấp tốc tới gần phi thuyền, tạo thành trận pháp, vây khốn phi thuyền.

- Không được nhúc nhích, ăn cướp đây!

Một người lộ vẻ mặt đầy hung hăng, trên mặt có hai vết sẹo rất đáng sợ, vừa nhìn đã biết là kẻ liều mạng.

- Ta nghĩ các ngươi cũng nghe nói hung danh của Hồ thị ba huynh đệ chúng ta, chỉ cần ngoan ngoãn giao ra tiền tài, cam đoan không giết!

Một người khác duỗi ra lưỡi dài, liếm láp đao nhọn, có chút biến thái.

- Nếu không giao, cũng đừng trách chúng ta ra tay độc ác!

Người thứ ba phát ra từng tiếng quát to quái dị, giống như quỷ hồn thút thít, quả thạt làm cho người ta sợ hãi.

- Đừng tưởng rằng chúng ta không dám giết người, người chúng ta giết còn nhiều hơn xa so với gười các ngươi gặp trong đời!

Bọn hắn phóng thích khí tức doạ người, chấn nhiếp đám người.

Ba người này rõ ràng là tu vi Nguyên Anh sơ kỳ.

Nói như vậy, chỉ cần bọn hắn phóng thích khí tức, đối phương sẽ từ bỏ phản kháng, giao ra tiền tài, cầu bọn hắn lưu mình một mạng.

Về phần lưu hay không lưu, lại nhìn tâm tình của bọn hắn.

Nhưng ngay hiện tại, ba huynh đệ Hồ thị chỉ thấy thuyền khách trên phi thuyền trên không có chút dáng vẻ sợ hãi, ngược lại tập thể lộ ra nụ cười quỷ dị.

Sau đó các thuyền khách bắt đầu phóng thích khí tức: Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ, Luyện Hư kỳ...

Hồ thị ba huynh đệ cảm thụ được khí tức vượt qua nhận biết, dùng sức nuốt nước miếng.

Xong, hình như lật xe.

Kim phó giáo chủ đứng dậy, chậm rãi hỏi:

- Nghe nói, số người các ngươi giết còn nhiều hơn số người chúng ta gặp mặt trong đời?

- Các ngươi muốn làm gì?

Ba huynh đệ Hồ thị run rẩy, run vẫn cố gắng mạnh miệng hỏi lại.

Kim phó giáo chủ lộ ra một nụ cười lạnh đầy tiêu chuẩn: - Biết rõ chúng ta là ai chăng?

- Không, không biết rõ.

- Ngay cả chúng ta đều không biết rõ, ngươi đáng chết!

Ba huynh đệ Hồ thị vội vàng nói:

- Không không không, chúng ta biết rõ các ngươi là ai.

- Đã biết rõ thân phận của chúng ta, vậy không giữ lại được các ngươi.

Bình Luận (0)
Comment