Đám người phát hiện trên tay mình xuất hiện một ấn ký, ở giữa ấn ký viết một chữ ‘Nhất’, không biết rõ là dùng để làm gì.
- Lần này khảo nghiệm sẽ cho các ngươi nhưng tùy ý chém giết, giết chết một người, ngươi sẽ thu hoạch được số lượng ấn ký của đối phương.
- Người có số lượng ấn ký nhiều nhất, là bên thắng cuối cùng nhất, người thắng sau cùng có cơ hội được Bất Hủ tiên nhân chúc phúc.
Đám người lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt, ngoại trừ ba tín đồ giả Lục Dương, những người khác là người tín ngưỡng Bất Hủ tiên nhân chân chính, thu hoạch được Bất Hủ tiên nhân chúc phúc, đây là ban thưởng chí cao vô thượng của Bất Hủ giáo.
- Trúc Cơ kỳ một tổ, Luyện Khí kỳ một tổ, hai tổ đều sẽ có một người chiến thắng, kỳ hạn của khảo nghiệm là hai ngày.
Trong lòng Lục Dương tự nhủ không hổ là Ma giáo, khảo nghiệm chính là giết người, cũng không sợ giết sạch người, không người kế tục.
Giáo chủ quơ quơ ống tay áo, đám người không thể phản kháng, biến mất tại chỗ, xuất hiện bên trong một chỗ rừng rậm.
- Nơi đây chính là một cánh rừng ở thời kỳ Đại Ngu, có giấu các loại thiên tài địa bảo, các ngươi đã có thể chém giết, cũng có thể tìm kiếm cơ duyên, nhờ vào đó đột phá.
- Nhớ kỹ, Bất Hủ tiên nhân đang nhìn chăm chú các ngươi.
Giáo chủ nhắc nhở đám người một câu, mà hàm nghĩa chân thực thì chỉ có Lục Dương hiểu rõ.
- Tranh tài hiện tại bắt đầu.
Sau khi tuyên bố tranh tài bắt đầu, Giáo chủ rất cung kính hỏi thăm Bất Hủ tiên nhân, vì sao muốn dùng loại phương thức này lựa chọn người bị đoạt xá? Trực tiếp căn cứ tư chất lựa chọn không phải dễ dàng hơn?
Bất Hủ tiên nhân hiền hòa cười nói:
- Hài tử, ngươi cho rằng có thể trở thành chí cường giả, dựa vào cái gì, là đơn linh căn? Là Tiên thể? Những đều này không quan trọng.
- Cho dù phế thể, chỉ cần bản tiên nguyện ý, cũng có thể đoạt xá xong rồi tu luyện tới Độ Kiếp kỳ, Tiên nhân. -
- Quan trọng nhất chính là độ phù hợp với bản tiên.
- Bên trong khảo nghiệm giữa sinh và tử, có thể nhất thể hiện ra tiềm lực của một người, bản tiên cần, là để bọn hắn tận khả năng biểu hiện ra chính mình, bản tiên thông qua quan sát, chọn trúng ai mới là người may mắn có độ phù hợp cao nhất với bản tiên.
Giáo chủ lại hỏi: - Độ phù hợp cao nhất có đặc thù gì không?
- Để bản tiên nhìn thuận mắt.
- Vậy ngài nhìn ta có thuận mắt?
- Bản tiên nhìn ngươi không vừa mắt nhất..
- Ta thế nhưng là tín đồ thành tín nhất của ngài nha!
Giáo chủ ủy khuất.
…
Có thể thấy được chém giết kịch liệt đang diễn ra khắp nơi bên trong rừng rậm, từng tràng, lần lượt, để cho người ta nhìn mà sợ hãi.
Ma đạo làm chuyện luôn tàn nhẫn, âm mưu quỷ kế tầng tầng lớp lớp, tất cả mọi người biểu hiện ra tất cả, ở chỗ này thỏa thích phóng thích thiên phú và bản tính của mình.
Tửu nhục hòa thượng, Đao Ma Cổ Trát, Yên Phi ba người không cần nhiều lời, là tuyển thủ hạt giống đứng đầu, trừ ba người này ra, còn có rất nhiều người, ngày bình thường không hiển sơn không lộ thủy, lại tạo ra chấn động trong lần khảo nghiệm này.
Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt biểu hiện tương đương dễ thấy, đã có mấy người mất mạng trong tay hai người bọn họ, hoặc bị thiết quyền xuyên thủng, hoặc bị chùy lớn đập nát.
Thanh danh hai người dần dần lên cao, có càng ngày càng nhiều tuyển thủ biết rõ hai ngoan nhân này, không nguyện ý đụng chạm bọn hắn.
Quyền cùng chùy của hai người đều mang máu, toàn thân trên dưới tản ra sát khí, ánh mắt đỏ bừng, vừa nhìn qua đã biết rõ là loại người hung ác giết người không chớp mắt, giết đến điên rồi.
Huyết thống Thượng Cổ Man tộc của Man Cốt tiến một bước được kích thích, thời kỳ Thượng Cổ không ngừng chiến loạn, Thượng Cổ Man tộc làm lúc ấy là một trong những chủng tộc mạnh mẽ nhất, không thể thiếu thảo phạt địch nhân, thực ra bên trong Thượng Cổ Man tộc có chảy xuôi dòng máu huyết chiến cùng bất khuất... Giống như những gì Hoàng Đậu Đậu đã nói trước đó.
- Trước đây chưa từng nghe nói qua hai người này, là từ đâu xuất hiện? Nhìn bọn thực lực hắn, đủ để so sánh với tửu nhục hòa thượng, ngươi nhìn tửu nhục hòa thượng, cũng không nguyện ý đối đầu bọn hắn, một mực hoạt động ở khu vực khác.
- Chắc là thu được truyền thừa từ chỗ nào đó, bằng không chính là hạt giống do các vị trưởng lão âm thầm bồi dưỡng.
- Chỉ là không biết rõ hai người bọn họ so sánh ra thì ai càng hơn một bậc.
Mọi người bên ngoài sân cũng đang thảo luận chuyện giữa Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt.
Mạnh Cảnh Chu thiết quyền vô địch, một quyền đã đánh nổ một vị Trúc Cơ trung kỳ, đối phương còn là một vị tuyển thủ hơi có chút danh tiếng.
Hắn hiện tại ở vào Trúc Cơ trung kỳ. Thân là đệ tử Vấn Đạo tông, còn là dòng chính Mạnh gia, hắn rời khỏi Vấn Đạo tông, chính là vô địch cùng giai.
Bên người Man Cốt lúc nào cũng vang lên tiếng tụng đọc « Thánh Nhân Ngôn », một chùy một tên, con mắt đều không nháy mắt, cảm giác quỷ dị không hài hòa khiến cho nhìn hắn giống như người bị bệnh thần kinh.
Rốt cục, hai người chạm mặt, bên trong ánh mắt mang theo kiệt ngạo bất tuần, không ai phục ai.
Man Cốt giơ lên đại chùy, rống o hỏi: - Xưng tên ra!
- Mạnh Cảnh Chu! Ngươi là người phương nào?
- Man Cốt.
Hai người đều là hạng người tích chữ như vàng, không có quá nhiều trò chuyện, trực tiếp đánh lên.
Hai người này đều là người nổi bật bên trong Trúc Cơ kỳ, là tuyển thủ hạt giống đứng đầu nhất, một khi giao thủ, chính là long trời lở đất, cây cối bị dư ba chiến đấu tác động đến, chặn ngang bẻ gãy, tồi khô lạp hủ.