- Chú thích: Xin chớ ngâm bản tự thiếp vào trong nước, có thể nguy hiệm bị rò điện.
Man Cốt: - ...
Hiện tại luyện tập viết chữ đều nguy hiểm như vậy sao?
Man Cốt không tiếp tục mua đồ nữa, hắn muốn dùng điểm cống hiến còn lại đi Luyện Khí phong, cường hóa thiết chùy của hắn một cái.
Trong lúc chiến đấu tự động đọc diễn cảm « Thánh Nhân Ngôn » vẫn không thể hoàn toàn hiển lộ rõ thân phận nho tu của hắn, Man Cốt muốn khắc « Thánh Nhân Ngôn » lên trên thiết chùy, thuận tiện lại rèn thêm hai cái sừng, trong lúc chiến đấu bảo đảm một búa vung xuống một lỗ thủng hiện ra.
Hoàn mỹ.
...
Hoàng cung.
Tổng quản thái giám phục thị Hạ Đế đã hơn bốn mươi năm, hắn vốn cho rằng mình đã tương đối quen thuộc về vị chưởng khống giả của Đại Hạ vương triều này, nhưng một màn kế tiếp thật sự phá vỡ nhận biết của hắn.
Hạ Đế ngồi ngay ngắn ở trên đế tọa, nhìn thấy Vân Chi chậm rãi đi tới, chủ động đứng dậy đón tiếp, tươi cười đầy mặt.
- Vân Chi đạo hữu tới, mau mau mời ngồi.
Hạ Đế vậy mà chủ động dời một cái ghế dựa để cho Vân Chi ngồi, lập tức mình cũng ngồi ở một bên, không tiếp tục trở lại trên đế tọa.
- Có ai không, lấy tới hoa quả phương Nam vừa tiến cống cho Vân Chi đạo hữu nhấm nháp.
Rất nhanh đã có tiểu thái giám bưng mâm đựng trái cây, bên trong mâm đựng trái cây tràn đầy nhiều loại hoa quả, có lê, có táo có có chuối tiêu...
Vân Chi lấy ra một quả nhìn như lê, thịt quả có màu vàng kim, là thiên tài địa bảo nội hàm kinh người, chỉ cần ăn một quả này có thể để tu sĩ từ Luyện Khí hậu kỳ, nhảy vọt đến Trúc Cơ trung kỳ.
- Hương vị không tệ.
Vân Chi lễ phép nhấm nháp tán thưởng, để Hạ Đế mừng rỡ.
- Nhanh lấy một cái rương cho Vân Chi đạo hữu, để nàng mang đi!
Lấy bản lĩnh có mặt không đổi sắc của tổng quản thái giám, nhìn thấy một màn này cũng có chút trở mặt.
Hắn chưa bao giờ thấy qua bệ hạ tha thiết đối đãi một người như thế.
Vân Chi ngăn lại hành vi của Hạ Đế:
- Bệ hạ không cần như thế, có yêu cầu gì, ngươi nói đi.
Hạ Đế khoát tay để cung nhân người hầu lui ra, tổng quản thái giám cũng không ngoại lệ.
Hạ Đế xoa xoa tay, có chút hưng phấn:
- Ta nghe nói tu vi Vân Chi đạo hữu tựa hồ cao hơn cả so lão tổ tông nhà chúng ta?
Vân Chi chậm rãi lắc đầu:
- Bất quá chỉ là chênh lệch một chút, còn xin bệ hạ không nên khuếch đại.
- Là như vậy, lão tổ tông ngài gần nhất luôn cảm giác mình thiên hạ đệ nhất, ai cũng đánh không lại ngài ấy, loại tâm tính này bất lợi với tu hành, ta nghĩ tới việc có thể tìm một người đến thu thập ngài ấy để cắt đứt suy nghĩ không tốt này hay không, ta nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là Vân Chi đạo hữu thích hợp nhất.
Vân Chi: -... Bệ hạ và lão tổ tông nhà ngươi có thù gì à?
Trong ấn tượng của Vân Chi, Hạ Đế lão tổ tông không phải loại người này.
- Ha ha, Vân Chi đạo hữu ngươi thật biết nói đùa, ta được lão tổ tông đánh từ nhỏ tới lớn, tại sao có thể có thù chứ?
Vân Chi: - ...
- Tốt tốt, vừa rồi bất quá chỉ là ta đùa thôi, Vân Chi đạo hữu không cần coi là thật.
Hạ Đế thu liễm lại ý cười.
Vân Chi muốn nói dáng vẻ vừa rồi của bệ hạ ngươi cũng không giống như nói đùa, bất quá như thế thì quá phá hư quan hệ nhà người ta, vẫn không nên nói cho thỏa đáng.
Vân Chi vẫn hiểu đạo lí đối nhân xử thế đơn giản này.
- Vân Chi đạo hữu triệu tập Đại Hạ vương triều cùng tứ đại Tiên Môn, chắc là có phát hiện trọng đại bên trong quá trình diệt trừ Bất Hủ giáo?
- Vâng.
Vân Chi gật đầu, không nói gì nữa.
Hạ Đế gặp Vân Chi không nói thêm gì nữa, còn tưởng rằng nàng có chỗ bận tâm, liền nói:
- Vân Chi đạo hữu lo lắng nơi đây sẽ tiết lộ tình báo? Không cần phải lo lắng, nơi đây có trận pháp Tiên cấp gia trì do lão tổ tông bố trí, cho dù Tiên nhân, cũng đừng hòng âm thầm nghe lén.
- Hay là nói Vân Chi đạo hữu cảm thấy thiên cơ bất khả lộ, không thể nói ra lời, cần dùng động tác tiến hành ám chỉ?
Hạ Đế suy nghĩ Vân Chi là đang ám chỉ cái gì.
Là ám chỉ địch nhân ở khắp mọi nơi? Nói trầm mặc là biện pháp tốt nhất đối phó địch nhân? Hay là nói Bất Ngữ đạo nhân là mấu chốt để phá cục?
Vân Chi do dự một cái, mở miệng nói:
- Ta chỉ không muốn nói cùng bệ hạ một lần, sau đó lặp lại một lần với môn chủ của tứ đại Tiên Môn.
Hạ Đế: - ...
Môn chủ tứ đại Tiên Môn rất nhanh đi vào Hoàng cung, trong đó còn có tông chủ Khâu Tấn An của Ngũ Hành tông vừa phân biệt không lâu.
Khâu Tấn An không nghĩ tới Vấn Đạo tông làm ra động tác nhanh như vậy, thời gian không đến năm ngày, trực tiếp tận diệt Bất Hủ giáo, ngay cả trại chăn nuôi mà Giáo chủ mở đều bị niêm phong.
- Vân Chi đạo hữu, lại gặp mặt.
Khâu Tấn An chắp tay.
- Vấn Đạo tông làm thật gọn gàng, tứ đại Ma giáo trực tiếp thiếu một, không biết rõ ba Ma giáo còn lại nghe được tin tức này sẽ có phản ứng gì, chỉ sợ sẽ bị dọa đến chạy trối chết!
Tông chủ Trấn Ngục tông thoải mái cười to, không có tin tức nào làm cho hắn phấn chấn hơn chuyện này.