Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 331 - Chương 331: Chỉ ‘Phúc’ Vi Hôn (1)

Chương 331: Chỉ ‘Phúc’ Vi Hôn (1) Chương 331: Chỉ ‘Phúc’ Vi Hôn (1)

- Ngươi chính là Lý Hạo Nhiên?

Thiếu nữ nhíu mày nhìn Lý Hạo Nhiên, bình tĩnh mà xem xét, dáng dấp Lý Hạo Nhiên tuấn tú lịch sự, được cho là anh tuấn, bất quá thiếu nữ hiện tại thấy hắn thế nào cũng không vừa mắt.

- Ngươi là ai?

Lý Hạo Nhiên nói chuyện với thiếu nữ cũng không có ngữ khí tốt.

Lý phụ Lý mẫu sợ kích thích mâu thuẫn, vội vàng giới thiệu nói:

- Nàng là Tần Nghiên Nghiên, đây là mẫu thân nàng Tô Y Nhân, cũng chính là cao nhân trước đây cứu chúng ta.

Bên trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử khẽ di một tiếng:

- Tô Y Nhân này có chút bản sự, là tu sĩ Hợp Thể kỳ.

Trung Ương đại lục có không ít năng nhân dị sĩ, rất nhiều tu sĩ Hợp Thể kỳ đến cả Lục Dương đều chưa nghe nói qua.

Đừng nói Lục Dương, cả Mạnh Cảnh Chu sinh ra ở trong Mạnh gia đều không thể nhận hết tất cả tu sĩ Hợp Thể kỳ.

- Hợp Thể kỳ?

Lục Dương giật mình, Lý sư đệ đáng tiền như thế sao, tu sĩ Hợp Thể kỳ không chỉ có cứu Lý phụ Lý mẫu, còn chỉ phúc vi hôn.

Lục Dương cũng không nhìn ra Lý Hạo Nhiên ngoại trừ hỏa linh căn ra, có chỗ gì đặc biệt đáng để người ta chú ý.

Đã không có đột nhiên biến thành phế nhân, cũng sẽ không làm cử động kỳ quái nói lời kịch kỳ quái.

Bất Hủ tiên tử trêu chọc nói:

- Ngươi cũng rất đáng tiềa, Vân Chi tiểu nha đầu kia tự mình kéo hôn ước cho ngươi với Lan Đình, nếu thật thành công, phía sau lưng ngươi cũng có thể một đám Hợp Thể kỳ đang đứng.

Lục Dương liếc mắt, không có để ý đến lời của Bất Hủ tiên tử.

Tần Nghiên Nghiên dò xét Lý Hạo Nhiên:

- Nghe nói ngươi là đệ tử của Vấn Đạo tông, còn là thực lực xếp hạng thứ năm trong một lần các ngươi tham gia khảo nghiệm nhập môn, quá mất mặt, đường đường là hỏa linh căn chỉ có thể xếp ở vị trí thứ năm.

Lý Hạo Nhiên nghĩ nghĩ vị trí thứ tư, một kiếm linh căn được đại sư tỷ tự mình dạy bảo, thiên phú pháp thuật sánh vai đại sư tỷ, một độc thân linh căn xuất thân từ thế gia lớn nhất - Mạnh gia, một Vũ Hóa tiên thể càng hiếm có hơn đơn linh căn, một hậu duệ cuối cùng của Thượng Cổ Man tộc tập hợp khí vận của cả Man tộc, mình xếp ở hạng thứ năm giống như không quá mất mặt nha.

Man Cốt là vị Thượng Cổ Man tộc cuối cùng, có truyền thuyết kể rằng một người cuối cùng của một chủng tộc sẽ ngưng tụ toàn bộ khí vận của chủng tộc này.

Chẳng bằng nói mình có thể so sánh qua được bốn người phía trước mới kỳ quái.

- Khuyên ngươi một câu, hôn ước hết hiệu lực, mọi người bình an vô sự, ngày sau ra giang hồ còn dễ gặp nhau, nếu ngươi từ chối...

Nói đến đây, Tần Nghiên Nghiên lộ ra một nụ cười lạnh, kết cục của từ chối thì không cần nói cũng biết.

- Nếu ta từ chối thì sao?

Tần Nghiên Nghiên tiếp tục cười lạnh, chưa nghĩ ra nếu như từ chối làm như thế nào uy hiếp Lý Hạo Nhiên.

- Nếu ngươi từ chối, ngươi hôm nay cũng đừng nghĩ đi ra khỏi cánh cửa này!

- Đây là nhà ta.

- Vậy ta sẽ vận dụng lực lượng sau lưng ta, để ngươi nửa bước khó đi!

- Ta là đệ tử Vấn Đạo tông.

- Vậy ta sẽ đi Vấn Đạo tông nói ngươi bức người lương thiện đi làm kỹ nữ!

- Tung tin đồn nhảm là phải ngồi tù.

- Vậy hai người ngươi hôm nay mang tới kia sẽ càng nguy hiểm!

- Xin cứ tự nhiên, bọn hắn một người là đệ tử thứ tư của tông chủ chúng ta, một người là trưởng tử Mạnh gia.

- Vậy ta liền...

Lý phụ Lý mẫu không nghĩ tới Tần Nghiên Nghiên sẽ phản kháng kịch liệt như vậy, không biết nên như thế nào cho phải, bọn mặc dù hắn là trưởng bối, nhưng tu vi là thấp nhất toàn trường. Tô Y Nhân từ phía sau ấn xuống bả vai Tần Nghiên Nghiên, thuyết phục nữ nhi:

- Nghiên Nghiên, ta biết rõ ngươi nhất thời khó mà tiếp nhận hôn ước này, ngươi vì cái gì không thử tiếp xúc Hạo Nhiên đây một chút, nói không chừng ngươi...

- Không có gì nói không chừng!

Tần Nghiên Nghiên hất tay Tô Y Nhân ta, phẫn nộ giống như là một đầu Sư Tử nhỏ.

- Mẹ, người định ra hôn ước, trải qua đồng ý của ta chưa?

- Lúc đó không phải ngươi còn chưa ra đời à.

- Vậy sau khi ta ra đời người cũng không có nói chuyện hôn ước, vài ngày trước mới nói cho ta!

Tần Nghiên Nghiên hồi tưởng lại mẫu thân trước mấy ngày ôn tồn lễ độ đột nhiên nói với mình hôn ước, quả thật như ngũ lôi oanh đỉnh. Sao người không nói sớm một chút chứ!

Bằng không thì cũng không đến mức đến cả làm sao uy hiếp đều chưa nghĩ ra.

Tô Y Nhân nghẹn lời, Tần Nghiên Nghiên thấy mẫu thân như thế, càng giận trong lòng:

- Tóm lại ta không đồng ý về hôn ước này.

Tần Nghiên Nghiên chỉ Lý Hạo Nhiên:

- Ta cho ngươi chừa chút mặt mũi, ngươi tranh thủ thời gian giải trừ, chuyện này coi như kết thúc!

Lý Hạo Nhiên cũng bị chọc giận, nếu như ôn tồn thương lượng, đối phương không nguyện ý thực hiện hôn ước, giải trừ cũng giải trừ thôi, ngươi lại tỏ ra thái độ ngang ngược như thế, còn vô pháp vô thiên:

- Ngươi nói giải trừ liền giải trừ?

Hắn gằn từng chữ nói:

- Ta cho ngươi biết, hôn ước này ta đời này cũng sẽ không giải trừ!

Tần Nghiên Nghiên nghe xong lời này, trực tiếp xù lông.

- Hôn ước hôm nay, ngươi giải trừ cũng phải giải trừ, không giải trừ cũng muốn giải trừ! Thiên quang phù!

Tần Nghiên Nghiên lấy ra một tấm phù lục, phù lục hóa thành một tia sáng trắng, bá một tiếng đánh về phía Lý Hạo Nhiên. Lý Hạo Nhiên đeo lên quyền sáo, một quyền đánh bay bạch quang.

- Đi đi, tránh xa một chút nhìn.

Lục Dương gọi đám người cách nơi này xa một chút.

Bình Luận (0)
Comment