Tô Y Nhân giẫm một cước lên phía sau lưng Phượng Hoàng, Phượng Hoàng ầm vang rơi xuống, nhưng hỏa diễm không có mảy may yếu bớt.
Phượng Hoàng chân viêm có thể tan rã vạn vật, bùn đất cũng không ngoại lệ, dưới mặt đất chỗ này trống rỗng chính là chân viêm đốt ra, nếu tùy ý để chân viêm lan tràn, toàn bộ quận Lạc Phượng đều sẽ lâm vào một vùng biển lửa mênh mông.
Phượng Hoàng chân viêm, Kim Long chân viêm, đây là hỏa diễm nổi danh cùng Tam Muội Chân Hỏa, thanh danh hiển hách.
- Phượng Hoàng chân viêm trước giờ vẫn luôn khó đối phó như thế.
Bất Hủ tiên tử ở trong không gian tinh thần xem chiến, nhớ tới thiên kiêu Phượng tộc nàng dạy bảo.
Thiên kiêu Long Phượng hai tộc tự nhiên nắm giữ bản lĩnh giữ nhà của chủng tộc mình, một tay hỏa diễm dùng lô hỏa thuần thanh, phi thường thích hợp để nấu nướng.
- Có phương pháp gì khắc chế không?
Lục Dương vội vàng hỏi, nếu không có biện pháp, hắn cũng chỉ có thể triệu hoán đại sư tỷ.
- Ở giữa cổ của Phượng Hoàng có một huyệt vị đặc biệt, đó là đầu nguồn chân viêm của Phượng Hoàng, đánh trúng chỗ huyệt vị kia thì sẽ nhả không ra hỏa diễm nữa.
Bất Hủ tiên tử không có như xe bị tuột xích, cho ra biện pháp giải quyết ngay thời khắc mấu chốt.
Lục Dương nghe vậy, vội vàng truyền âm cho Tô Y Nhân, Tô Y Nhân kinh ngạc quay đầu nhìn Lục Dương một chút, cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ coi là đệ tử Vấn Đạo tông kiến thức rộng rãi, khi nghe sư môn giảng bài có nói qua.
Dù sao sư phụ của hắn cũng là tông chủ Vấn Đạo tông.
Tô Y Nhân nhắm chuẩn vị trí Lục Dương nói vọt tới, Phượng Hoàng chân viêm giống như nổi điên tuôn đến nàng, năm ngón tay nàng khép lại, tay phải nắm chặt, đặt bên hông, bỗng nhiên phát lực, đánh ra một quyền, hoàn toàn méo mó không gian trước mặt, Phượng Hoàng chân viêm không cách nào lại tới gần nàng.
- Chết!
Tô Y Nhân lại đánh ra một quyền, phát ra tiếng vang như sấm rền, nện vào trên cổ Phượng Hoàng già, Phượng Hoàng chân viêm giống như mất đi đầu nguồn, dần dần biến mất.
- Đây là có chuyện gì?!
Giáo đồ Cửu U Giáo quá sợ hãi, Phượng Hoàng chân viêm nổi danh tan rã vạn vật, không thể dập tắt, sao lại biến mất?
Bất Hủ tiên tử nói cho Lục Dương chính là tân bí của Phượng tộc, cả người trong Phượng tộc biết đến chuyện này cũng không nhiều, hì càng đừng bảo là giáo đồ Cửu U Giáo.
Đã mất đi Phượng Hoàng chân viêm, lão Phượng Hoàng không còn là uy hiếp, giáo đồ Cửu U Giáo còn muốn dùng khí thế liều mạng giết ra một đường máu, bị Tô Y Nhân đánh đến động đều không thể động.
Trong lòng Tô Y Nhân cũng là nén giận, giả trang được thục nữ van nhã mấy ngày, cuối cùng có thể lưu lại cho Lý Hạo Nhiên ấn tượng tốt, cứ như vậy bị ngươi làm hỏng.
Cửu U Giáo đáng chết!
Chết chết chết!
Nhìn quyền đầu lay trời động đất của Tô Y Nhân một quyền tiếp một quyền, khóe mắt Lý Hạo Nhiên nhịn không được nhảy lên.
Cái này nếu đánh ở trên người hắn, xem chừng đến linh hồn đều không còn sót lại chút nào.
Cuối cùng, Tô Y Nhân đánh ra một quyền chí cương chí mãnh, âm thanh xuyên qua thổ địa, toàn bộ quận Lạc Phượng đều có thể nghe thấy, đại biểu cho một trận chiến này kết thúc.
Nàng xé mở trên thi thể Phượng Hoàng ra một đường vết rách, xách ra giáo đồ Cửu U Giáo, trực tiếp lục soát thần hồn, lập tức nhíu mày.
Bên trong chiến đấu vừa rồi, tên giáo đồ vận này vận dụng thần thức quá tải, dẫn đến não hải hắn hiện tại rối bời, cái gì cũng không nhìn ra được.
Nói một cách khác, tên giáo đồ này đã điên mấtrồi.
- Xúi quẩy.
Tô Y Nhân cắt đứt cổ giáo đồ, tiễn hắn đi Cửu U.
Chiến đấu dưới dưới mặt đất trống rỗng có chút khó mà xử lý, Tô Y Nhân tạm thời vận dụng lực lượng quy tắc cố định không gian tầng trên, chuyện phía sau để Đại Hạ vương triều phái người đến xử lý.
Dù sao nàng không am hiểu chuyện phương diện này.
- Đa tạ tiền bối xuất thủ tương trợ, nếu không có tiền bối, chỉ sợ quận Lạc Phượng khó mà thoát khỏi kiếp nạn lần này.
Quận trưởng ôm quyền cảm tạ, phát ra từ phế phủ.
- Đừng vội tạ, khối Hoàng Huyết thạch này đến cùng là chuyện gì xảy ra, giải thích một cái đi.
- Tiền bối, khối Hoàng Huyết thạch này thật không có gì, ta chính là nhìn hiếm lạ...
Quận trưởng hiển nhiên không muốn nói thật cho đám người.
Lục Dương lấy ra lưu ảnh cầu:
- Trong đây có hình ảnh làm chứng quận trưởng đại nhân tự xông vào nhà dân, trộm cướp tài vật, tìm vào Cửu U Giáo nương tựa.
- Ngươi chờ chút, tự xông vào nhà dân cùng trộm cướp tài vật coi như xong, ta khi nào tìm Cửu U Giáo nương tựa rồi?
Lục Dương phát ra lưu ảnh cầu, bên trên lưu ảnh cầu, giáo đồ Cửu U Giáo leo tường mà vào, quận trưởng cùng gia chủ Mạc gia đi theo đằng sau giáo đồ Cửu U Giáo, cùng đi đến phòng khách của Mạnh Cảnh Chu.
Hình ảnh đến nơi đây dừng lại.
- Đằng sau đâu? Hai chúng ta đằng sau moi ra mục đích của Cửu U Giáo, chuẩn bị hình ảnh chiến đấu ở chỗ nào?-
Quận trưởng cùng Gia chủ Mạc gia gấp gáp.
Mặt Lục Dương không biểu lộ:
- Lưu ảnh cầu hỏng, phía sau không hiện.
- Nếu như quận trưởng đại nhân nguyện ý giải thích nguyên do cho chúng ta, nói không chừng ta có biện pháp sửa lại lưu ảnh cầu đây.
- Đệ tử Vấn Đạo tông quả nhiên danh bất hư truyền.
Quận trưởng nhìn Lục Dương lại càng nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể làm gì.
Trong lòng hắn thật không muốn lộ chuyện này, nhưng chuyện đến một bước này, hắn nói cũng muốn nói, không nói cũng muốn nói.