Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 393 - Chương 393: Đào Thiên Diệp Đáng Tin Cậy (1)

Chương 393: Đào Thiên Diệp đáng tin cậy (1) Chương 393: Đào Thiên Diệp đáng tin cậy (1)

- Súc Địa!

Lục Dương thi triển Súc Địa Thành Thốn, làm bộ muốn chạy.

- Hắn thi triển Thổ Độn Thuật!

Trong đám người có tinh thông đạo pháp của Thổ thuộc tính, há to miệng nói toạc ra kỹ năng của Lục Dương.

Người khác không nói hai lời, công kích dưới mặt đất, trực tiếp đánh nổ Lục Dương ra.

Lục Dương chật vật ứng đối địch nhân từ bốn phương tám hướng xung quanh, trong lúc vô tình thoáng nhìn Đào Yêu Diệp cùng Man Cốt đứng ở bên hồ, giống như thấy được cứu tinh.

- Man Sư đệ, mau tới cứu ta!

Lục Dương lớn tiếng la lên.

- Đào sư muội, ngươi đứng bên bờ hỗ trợ!

Man Cốt thấy thế, nhảy vào vũng bùn, giải cứu Lục Dương.

Mạnh Cảnh Chu cũng đột phá chướng ngại trùng điệp, đi vào bên người Lục Dương.

Giờ khắc này, tổ ba người Bất Hủ giáo một lần nữa tập hợp một chỗ, bắn ra chiến lực vô tận.

- Đều biết rõ nên làm như thế nào rồi chứ?

Lục Dương như lâm đại địch, Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt gật gật đầu, giống như lòng có linh tê.

- Hợp thể!

Ba người đồng thời hô, tái hiện chiến pháp hợp thể.

Chỉ bất quá lần này là lấy Lục Dương làm chủ thể, hắn mang theo Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt.

Mọi người thấy một màn này, chần chờ một lát.

Chưa thấy qua loại đấu pháp này nha.

Đào Yêu Diệp đứng bên bờ dừng lại một lát.

Nàng cũng chưa từng thấy qua loại tư thế này.

Mà Lục sư huynh bảo mình đứng bên bờ hỗ trợ, là để cho mình làm gì?

Lục Dương hừ lạnh một tiếng, một cỗ kiếm khí quán thâu đến bên ngoài thân Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt, hai người lập tức trở nên dị thường sắc bén, giống như hai thanh lợi kiếm.

- Để bọn hắn kiến thức một chút sự lợi hại của chúng ta!

Lục Dương hét lớn.

Lục Dương thân là kiếm linh căn, trước đây một mực không dùng kiếm, là lo lắng Thanh Phong kiếm quá mạnh, đánh chết người, hiện tại trên tay có Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt thì không sợ.

Hai người này gần như vũ khí cùn, chỉ bất quá tăng thêm một tầng kiếm khí, không đến mức đánh chết người.

Lục Dương khổ luyện mấy tháng kiếm pháp ở hai tay có đất dụng võ, hắn quơ Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt, giống như con quay nhỏ, xoay quanh ở bên trong vũng bùn.

Phàm là người bị quét trúng, trực tiếp bay tứ tung ra ngoài, cả Kim Đan kỳ giấu ở trong đó cũng không ngoại lệ.

Sau khi Bất Hủ giáo bị hủy diệt, ba người trở lại Vấn Đạo tông, luyện tập qua như thế nào xoay quanh, thời gian lần này xoay quanh dài hơn rất nhiều so với lúc ở Bất Hủ giáo.

- Cách bọn hắn xa một chút, một chiêu này duy trì không được bao lâu!

Thiên Vấn đao Đoạn Hồng Trần có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, liếc mắt một cái đã nhìn ra điểm thiếu hụt của chiêu này.

Quả thật, ba người trải qua khắc khổ luyện tập, nhưng xoay quanh một lúc sau, tóm lại vẫn chống đỡ không nổi.

- Lục sư huynh, ta sắp nôn.

Man Cốt truyền âm cho Lục Dương.

- Ta cũng thế.

Mạnh Cảnh Chu nói.

- Phải tin tưởng Đào sư muội.

Lục Dương tỉnh táo đáp lại.

Đào Yêu Diệp thấy thế, hiểu rõ ý của Lục Dương.

Nàng mở ra dù giấy đỏ, hai ngón tay đặt dọc ở chỗ môi, nhẹ nhàng niệm một câu chú pháp, mở ra kết giới huyễn cảnh.

Huyễn cảnh ảnh hưởng đến nhận biết của người khác bao phủ vũng bùn này.

Nàng nhất am hiểu chính là huyễn cảnh.

Nhưng mục tiêu của nàng không phải địch nhân, mà là ba người Lục Dương.

Ba người lúc đầu đầu váng mắt hoa lập tức thân thể nhẹ bẫng, giống như cảm giác không còn cần quan tâm hoàn cảnh xung quanh, cũng không thấy choáng đầu nữa.

Lục Dương tận lực không thi triển công pháp « Minh Tâm Kiến Tính Quyết », để cho mình từ đầu đến cuối ở bên trong huyễn cảnh.

Trong hiện thực, ba người Lục Dương vẫn đang chiến đấu, chỉ bất quá bây giờ là thêm vào Đào Yêu Diệp lợi dụng huyễn cảnh khống chế ba thân thể người, ý thức của ba người ngăn cách với bên ngoài! Cảm giác không đến thân thể biến hóa.

Như thế sẽ không có vấn đề choáng đầu nữa.

Đến tận đây, chiến pháp hợp thể lại không còn lỗ thủng.

- Ồ, đây là một ý kiến hay!

Mạnh Cảnh Chu cười nói, thư giãn ra một hơi.

Dù sao thì bây giờ Đào Thiên Diệp đang khống chế cơ thể của ba người họ, ba người họ chẳng cần làm gì cả.

- Ta cũng chỉ nghĩ ra cách này tạm thời thôi, phải nói là Đào sư muội thông minh hơn người, ta chỉ nhìn nàng một cái là nàng hiểu ý ta rồi.

Lục Dương rất đắc ý vì mình nghĩ ra được cách này.

Lúc đầu, Man Cốt còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, muốn chống lại ảo cảnh, nhưng bị Lục Dương khuyên bảo nên dừng lại.

- Đây là ảo cảnh do Đào sư muội tạo ra, có thể khiến ba chúng ta không bị chóng mặt..

Trong thực tế, cách chiến đấu của ba người Lục Dương rất mạnh mẽ, có khí thế của một vị tướng thời xưa đang quét sạch ngàn quân.

Đào Thiên Diệp càng ngày càng thuần thục trong việc khống chế ba người, đánh cho mọi người tơi tả.

Ưng Sơn ngũ hiệp nhìn nhau, nhìn thấy sự kinh hãi trong mắt nhau.

Phải nói rằng không hổ danh là đệ tử của Vấn Đạo Tông, cách chiến đấu đều khác với những tu sĩ bình thường.

- Đây là chiến pháp gì vậy!?

Mọi người trong hố bùn đều kinh hãi.

Từ xưa đến nay, ba người cùng tấn công, đều vì ba người không đồng lòng, hoặc là ba người phối hợp không đủ, dẫn đến không thể phát huy hết sức mạnh.

Ví dụ như bọn họ, có bảy người vây công Lục Dương, thực tế sức mạnh phát huy ra cũng chỉ tương đương với ba bốn người.

Trái lại, ba người Lục Dương sau khi hợp thể, sức chiến đấu tăng lên gấp ba lần, phối hợp ăn ý, sức mạnh được phát huy hết.

- Đây chính là phương pháp chiến đấu của Phật môn sao.

Không thể trách mọi người đoán như vậy, người Phật môn vốn ít khi ra tay, Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu rõ ràng là đệ tử Phật môn, sau đó xuất hiện Man Cốt với vẻ mặt hung dữ, đoán rằng Phật môn coi hắn như một loại người hộ pháp để bồi dưỡng.

- Thật khó để thấy được phương pháp chiến đấu của Phật môn, hôm nay cuối cùng cũng được thấy.

Bình Luận (0)
Comment