- Nếu để thúc bá ra tay, vậy thì công lao này phải tính toán thế nào. Tống Hoa đại ca cứ yên tâm, chúng ta thật sự có khả năng hái được Mục Thiên Thảo.
- Nói thế nào?
- Số yêu thú mà Mục Thiên Thảo có thể điều khiển nhiều nhất là mười con, năm con này đều là Kim Đan Kỳ, điều đó có nghĩa nó nhiều nhất chỉ có thể điều khiển yêu thú Kim Đan Kỳ, tức là dưới trướng của nó chỉ còn lại năm con yêu thú Kim Đan Kỳ.
- Chỉ cần có Mạnh thiếu gia giúp đỡ, năm con yêu thú Kim Đan Kỳ này không đáng ngại.
Tống Hoa suy nghĩ một chút, đúng là như vậy.
Tu sĩ của Mạnh gia và Vấn Đạo tông đều có một đặc điểm, đó chính là không dùng đan dược để trực tiếp nâng cao cảnh giới.
Vì vậy, dù là Mạnh gia hay Vấn Đạo tông, đều sẽ không tranh giành Mục Thiên Thảo với mình.
- Chuyện là như vậy, sau khi ta có được Mục Thiên Thảo, nhất định sẽ báo cáo với gia tộc, dùng lễ trọng hậu tạ bốn vị.
Gia tộc họ Tống coi trọng lời hứa, sẽ không thất hứa.
Tống Hoa không che giấu, nói thẳng ra suy nghĩ thực sự của mình.
Nếu bây giờ che giấu, sau này bị Mạnh Cảnh Chu phát hiện, ngược lại sẽ phá hỏng mối quan hệ giữa Mạnh gia và Tống gia, mất nhiều hơn được.
Mạnh Cảnh Chu đại diện cho mọi người đồng ý, vốn dĩ họ đã định tiêu diệt Mục Thiên Thảo, mối đe dọa của Mục Thiên Thảo quá lớn, nếu để mặc cho nó săn bắt để lấy thức ăn, không biết sẽ có bao nhiêu người gặp nạn.
- Chúng ta bị yêu thú tấn công ở hướng này, rất có thể Mục Thiên Thảo ở bên này!
Tống Vô Quả nhớ lại tuyến đường chạy trốn, hắn là người bình tĩnh nhất, lúc chạy trốn vẫn nhớ tuyến đường.
- Xuất phát!
Mọi người nghỉ ngơi xong, tiến vào sâu trong khu rừng rậm.
Mười bóng người di chuyển trong khu rừng rậm, thay phiên nhau mở thần thức, tìm kiếm manh mối của Mục Thiên Thảo.
- Sách cổ có nói Mục Thiên Thảo thích môi trường ẩm ướt râm mát, mong mọi người chú ý khi tìm kiếm.
Tống Vô Quả lớn tiếng nhắc nhở.
- Biết rồi.
- Tìm thấy rồi, ở giữa vùng đất ngập nước kia!
Tống Hoa hét lớn, giọng nói lộ ra một tia hưng phấm.
- Đừng lơ là cảnh giác! Biết đâu yêu thú do Mục Thiên Thảo điều khiển đang ở gần đó!
Lục Dương dùng thần thức nhắc nhở mọi người.
Lục Dương vừa dứt lời, mọi người đã nghe thấy tiếng gầm của yêu thú truyền đến từ trên đầu.
- Gầm gừ.
Năm con yêu thú oai phong lẫm liệt xuất hiện trên đầu mọi người.
- Theo kế hoạch trước đó, hai người một nhóm, Vấn Đạo tông ta chủ chiến, người nhà họ Tống yểm trợ, hai vị bảo tiêu thì đối đầu một con.
- Được!
Keng.
Mọi người lập tức phản ứng, Lục Dương tìm một con yêu thú, Tống Vô Quả yểm trợ cho Lục Dương, Tống Hoa yểm trợ cho Mạnh Cảnh Chu.
Kiếm Thanh Phong xuất ra khỏi võ, một tia sáng bạc lóe lên, giống như trăng bạc trên bầu trời đêm, sáng ngời và không thể xâm phạm.
Kiếm quang hóa thành sát khí sắc bén, đối đầu với một con yêu thú.
Đào Yêu Diệp dùng ánh mắt liếc nhìn Mục Thiên Thảo ở giữa vùng đất ngập nước, cảm giác bất an khó hiểu lởn vởn trong lòng.
Nàng luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng lại không nói được là không ổn ở đâu.
Năm con yêu thú khác do Mục Thiên Thảo khống chế đều rất phi thường, tuy nói không đạt đến trình độ của Cửu Anh, nhưng cũng được coi là kẻ kiệt xuất trong số yêu thú Kim Đan hậu kỳ.
Kể cả là tu sĩ cùng cấp bậc, đối mặt với năm con yêu thú này đều cảm thấy vô cùng khó khăn.
Đáng tiếc là đối thủ của năm con yêu thú này lại là đệ tử của Vấn Đạo tông, những người xuất sắc nhất của Trúc Cơ kỳ.
Trước kia, Đào Yêu Diệp và Man Cốt đối phó với yêu thú Kim Đan hậu kỳ còn rất khó khăn, nhưng sau khi trải qua không ngừng tôi luyện, thực lực của hai người đã không còn như xưa.
Dùng lời của Lục Dương mà nói, gọi là Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong.
Đào Yêu Diệp và Man Cốt đã như vậy, Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đi trước một bước thì càng không cần phải nói, bọn họ đã không thể dùng Trúc Cơ kỳ để đánh giá.
Năm con yêu thú Kim Đan hậu kỳ này không tạo thành mối đe dọa.
Đối thủ của Lục Dương là một con tinh tinh màu đen bốn tay, ngay cả con ngươi cũng là màu đen.
Theo một tiếng kiếm minh vang lên, tinh tinh bốn tay bị đứt một cánh tay, nó bị chọc giận, gào lên.
Gào.
- Gào cái gì, La Hán quyền!
Lục Dương một tay đánh ra La Hán quyền, uy lực tuy có giảm sút, nhưng hiệu quả rụng tóc thì không hề giảm.
Tinh tinh cảm thấy đỉnh đầu mát lạnh, nó đưa tay sờ, phát hiện đỉnh đầu trọc lốc, chẳng có gì cả.
Tên nhân tộc này đã làm gì?!
- Một con tinh tinh trọc đầu, là yêu thú chưa từng thấy!
Lục Dương như lâm đại địch, tu sĩ sợ nhất là điều chưa biết, con tinh tinh đen thui này không được thế gian ghi chép lại, chắc chắn là chiến lực khủng khiếp.
- Cái gì?! Thì ra là tinh tinh trọc đầu trong truyền thuyết!
Mạnh Cảnh Chu đang chiến đấu cũng chú ý tới đối thủ của Lục Dương, sắc mặt đại biến.
- Truyền thuyết rằng cảnh giới của tinh tinh trọc đầu có thể được đánh giá dựa trên số lượng lông trên đỉnh đầu, có một sợi lông là Luyện Khí kỳ, còn gọi là cảnh giới Một lông, hai sợi lông là Trúc Cơ kỳ, còn gọi là cảnh giới Hai lông, ba sợi lông là Kim Đan kỳ, còn gọi là cảnh giới Ba lông.
- Con tinh tinh này là cảnh giới gì vậy?!