Dải lụa đỏ vụt một tiếng bay ra, cuốn lấy con yêu thú Lộc Thục đang chuẩn bị tấn công, con yêu thú Lộc Thục vùng vẫy, giằng xé, cũng không thể thoát khỏi sự ràng buộc.
Bất Hủ Tiên Tử nắm chặt đầu kia của dải lụa đỏ, hung hăng ném Lộc Thục xuống đất, lực va chạm cực lớn khiến mặt đất hơi rung chuyển.
Những Kim Đan kỳ khác hoặc lơ lửng trên không, hoặc ẩn mình dưới đất, hoặc từ bốn phương tám hướng tấn công, mục tiêu rõ ràng, tiêu diệt phân thân này của Lục Dương.
Bất Hủ Tiên Tử dùng dải lụa đỏ quấn lấy Lộc Thục, coi dải lụa đỏ như chùy lưu tinh, sau khi quay với tốc độ cao, dùng sức đập vào đám Kim Đan kỳ.
Ầm —— Ầm.
Mỗi đòn đánh của Bất Hủ Tiên Tử đều giống như đạn pháo, phàm là bị trúng đòn này, dù không chết cũng bị thương nặng, tứ chi đứt lìa, Mục Thiên Thảo muốn khống chế chúng đứng dậy đều khó khăn.
Nhưng theo số lượng Kim Đan kỳ vây công ngày càng đông, hoạt động của dải lụa đỏ bị hạn chế rất nhiều, không còn có thể vung vẩy tùy ý, thu hoạch kẻ thù.
Bất Hủ Tiên Tử lập tức thay đổi cách chiến đấu, buông con Lộc Thục đã bị đập thành thịt vụn, dùng dải lụa đỏ quấn quanh toàn thân.
Phân thân này không mạnh bằng bản thể của Lục Dương, không đủ để chống đỡ cho trận chiến gần có cường độ cao tiếp theo, cần phải dùng dải lụa đỏ bọc lại, bảo vệ toàn thân.
Một tu sĩ thể tu ở Kim Đan kỳ xông lên phía trước, Bất Hủ Tiên Tử nhíu mày, một chưởng vỗ vào mặt hắn.
- Ha!
Theo một tiếng quát to, lực đạo của một chưởng này tăng thêm, một đòn đánh xuống dưới, trực tiếp đè tên thể tu ở Kim Đan kỳ này xuống đất.
- Gầm lên.
Yêu thú và nhân tộc liên hợp tấn công, chân trái của Bất Hủ Tiên Tử bước về phía trước nửa bước, triển khai tư thế.
- Tiên tử quyền pháp!
Nắm đấm như mưa, trông có vẻ thanh tú, nhưng lực lượng lại lớn đến đáng sợ, dường như mang đến cho người ta một ảo giác, họ đang phải đối mặt không phải là nắm đấm, mà là dòng sông lớn từ trên trời giáng xuống, không thể địch nổi và cản trở.
Tiên tử quyền pháp nhanh đến mức tạo ra ảnh tàn, mỗi cú đấm đều đánh chính xác vào đan điền của Kim Đan kỳ, cắt đứt liên hệ giữa Mục Thiên Thảo và những Kim Đan kỳ này.
- Nếu đều là Kim Đan hậu kỳ, cơ thể này không thể ứng phó được, rất đáng tiếc, các ngươi không phải.
Những Kim Đan kỳ này, phần lớn đều là Kim Đan sơ kỳ, trung kỳ, Kim Đan hậu kỳ thuộc số ít.
Lục Dương bị quyền pháp của Bất Hủ Tiên Tử thu hút, đây là lần thứ hai hắn thấy Tiên Tử quyền pháp.
Lần trước thấy Tiên Tử quyền pháp khi Hoàng Đậu Đậu dùng nó đánh bại Bất Hủ Tiên Nhân, Bất Hủ Tiên Nhân là tam đương gia của Bất Hủ Mạch, trời sinh đã bị Bất Hủ Tiên Tử áp chế.
Khi đó, bất kể Hoàng Đậu Đậu sử dụng chiêu thức gì, đều có thể áp chế Bất Hủ Tiên Nhân, không thể hiện được sự huyền diệu của Tiên Tử quyền pháp.
Nhưng lần này khác, lần này Bất Hủ Tiên Tử phải đối mặt với đối thủ cao hơn một cảnh giới, trong tình huống này, Lục Dương chỉ cần liếc mắt đã có thể nhận ra rằng Tiên Tử quyền pháp của này tuyệt đối là quyền pháp nhất đẳng trên thế gian, vô cùng bí ẩn.
Với khả năng hiện tại của hắn, ngay cả việc lĩnh hội được da lông của bộ quyền pháp này cũng rất khó khăn.
Nhưng điều này không ngăn cản Lục Dương lĩnh hội.
- Thì ra là vậy, khi chiến đấu phải chú ý phân phối lực lượng, cũng như nhịp độ chiến đấu, không phải nắm đấm càng nặng thì càng tốt......
Lục Dương xem kỹ, nhìn ra một số manh mối.
- Lục Dương cẩn thận, có một số Kim Đan kỳ đã lao qua!
- Thấy rồi!
Lục Dương đã sớm lường trước điều này, hơn bảy mươi Kim Đan kỳ không thể đồng thời ra tay tấn công Bất Hủ Tiên Tử, như vậy, chưa tấn công đến Bất Hủ Tiên Tử, công kích của bọn họ đã va chạm vào nhau trước.
Hơn nữa, Mục Thiên Thảo cũng không thể đồng thời điều khiển nhiều tu sĩ như vậy, nó vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn, giới hạn của nó là kiểm soát mười Kim Đan kỳ, nếu đều là Kim Đan hậu kỳ, số lượng có thể kiểm soát giảm xuống còn tám người.
Tình hình hiện tại là, có bốn đến sáu Kim Đan kỳ đang đồng thời tấn công Bất Hủ Tiên Tử, những Kim Đan kỳ khác là quân thay thế, ai bị Bất Hủ Tiên Tử giết hoặc đánh bay sẽ có Kim Đan kỳ mới vổ sung.
Mục tiêu của Mục Thiên Thảo rất rõ ràng, bỏ qua Bất Hủ Tiên Tử, vây công Lục Dương.
Sau biến cố vừa rồi, Lục Dương đã khôi phục được chút lực lượng, hoàn toàn không sợ những Kim Đan kỳ này.
Lục Dương rót kiếm khí vào Thanh Phong Kiếm, nội liễm lại, không còn rực rỡ như vừa rồi.
- Đến!
Mục Thiên Thảo điều khiển những Kim Đan kỳ coi chừng, vừa liếc mắt đã nhận ra Lục Dương và vừa rồi hoàn toàn khác biệt.
Nhìn như bên trong Thanh Phong kiếm không có kiếm khí, thực tế, mỗi khi Thanh Phong Kiếm và Kim Đan kỳ va chạm vào nhau, kiếm khí đều sẽ tăng vọt, đánh cho Mục Thiên Thảo trở tay không kịp, mà khi Mục Thiên Thảo làm tốt chuẩn bị cứng đối cứng tiếp đón kiếm khí, kiếm khí lại biến mất, khiến nó tốn công vô ích.
Hắn thế mà đã học được cách khống chết lực lượng ở trong thời gian rất ngắn
Sự kiểm soát vẫn chưa thành thạo, nhưng chắc chắn là một cấp độ kiểm soát khác.
Không thể tiếp tục nữa, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, chậm thì sinh biến.
Lục Dương không biết rõ Mục Thiên thảo đã hạ quyết định, hắn lại lần nữa trở lại loại trạng thái vừa rồi kia —— trước mặt có một đoàn sương mù, đối diện mê vụ là vầng sáng thấy không rõ hình dạng.
- Ừm?
Bất Hủ Tiên Tử nhận ra sự thay đổi của Lục Dương, chớp chớp mắt.