Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 424 - Chương 424: Kiêu Ngạo (2)

Chương 424: Kiêu ngạo (2) Chương 424: Kiêu ngạo (2)

Khi chiến đấu với Mục Thiên Thảo, Đại Hoàn Đan cứ như không cần tiền mà ăn, ăn đến mức chỉ còn lại vài viên Đại Hoàn Đan đáng thương, sau khi nghĩ lại thì thấy đau lòng.

- Tiếp theo là sự gia tăng về thể chất, sức mạnh, tốc độ, phản ứng, đều vượt xa Trúc Cơ hậu kỳ, bây giờ cho dù là cùng cấp bậc với thể tu thì ta cũng có thể đánh ngang tay!

Lục Dương cười nói, rất tự tin vào bản thân hiện tại.

Thể chất của hắn vẫn luôn là điểm yếu, không bằng Mạnh Cảnh Chu là thể tu, càng không bằng Man Cốt là nho tu.

Bây giờ hắn rốt cuộc cũng đã bù đắp được điểm yếu này.

Lục Dương vô cùng tự hào, đây chính là kim đan cùng loại với kim đan của tiên nhân, chỉ đứng sau Hậu Cung Kim Đan, xếp thứ hai trong số các Nhất Phẩm Kim Đan.

Hậu Cung Kim Đan chính là tập trung sức mạnh của hậu cung vào một người, thuộc về mượn sức, không tính là sức mạnh của một người.

Theo nghĩa nghiêm ngặt mà nói, sự mạnh mẽ của Hậu Cung Kim Đan là sự mạnh mẽ của một nhóm người, tách riêng ra thì uy lực không bằng Vô Địch Đan.

Vô Địch Đan của mình mới thực sự là Kim Đan đứng đầu.

Theo Bất Hủ tiên tử nói, nó còn mạnh hơn cả kim đan của Đại sư tỷ.

Lục Dương cảm thấy mình vô địch, ai cũng có thể đánh bại.

Nói một cách bình dân thì là kiêu ngạo.

- Cường độ thần thức cũng tăng lên.

Biểu hiện trực quan nhất chính là sự thay đổi của không gian tinh thần của Lục Dương, nếu như trước đây là phòng đơn trong khách sạn, thì bây giờ chính là căn hộ lớn hai phòng ngủ, hai phòng khách và hai phòng vệ sinh! Bất Hủ tiên tử là người đầu tiên phát hiện ra sự thay đổi của không gian tinh thần, đã thực hiện thay đổi —— mở rộng diện tích của giường gấp ba lần, sau đó ngủ một cách thoải mái.

Lục Dương thả thần thức ra, toàn bộ hình dạng của một chiếc phi thuyền đều nằm trong phạm vi thần thức, trước đây điều này là không thể.

Lục Dương nhìn thấy Huyền Phù trận pháp của phi thuyền gặp vấn đề, sư phụ tu sửa trận pháp trên thuyền đã sửa chữa nửa ngày, cuối cùng đã sửa hỏng hoàn toàn Huyền Phù trận pháp, sau đó sư phụ tu sửa trận pháp sợ bị người khác phát hiện, trừ tiền thưởng cuối năm, liền trực tiếp bay đến đáy phi thuyền, nâng phi thuyền bay lên.

-........ Có phải ta đã nhìn thấy cảnh tượng gì kinh khủng không?

- Khoảng cách điều khiển phân thân và số lượng điều khiển phân thân hẳn cũng tăng lên, chỉ không biết tăng lên bao nhiêu.

Không thể nào bê ra một chậu hoa, tạo ra một phân thân trên phi thuyền, ảnh hưởng không tốt.

- Đợi về thử nghiệm một chút.

- Chỉ không biết kim đan của ta còn có tác dụng gì nữa.

Lục Dương nghiên cứu nửa ngày cũng không nghiên cứu ra được điều gì.

- Thôi, đợi Tiên Tử tỉnh lại rồi hỏi thẳng.

Trên đường đi, phi thuyền bay rất suôn sẻ, đến trạm dừng chân tiếp theo, sư phụ tu sửa trận pháp tìm người cứu viện, cuối cùng đã sửa chữa trận pháp kịp thời trước khi phi thuyền cất cánh.

Sau khi dừng lại ở một vài thành thị lớn, phi thuyền hạ cánh trước cổng Vấn Đạo Tông, Lục Dương bước xuống phi thuyền.

Lục Dương đột nhiên phát hiện bên trong đan điền trống rỗng, không có dấu vết của kim đan, không biết đã mất tích từ lúc nào.

- Kim đan của ta đâu?

Hắn đang định đến không gian tinh thần hỏi Bất Hủ tiên tử là chuyện gì, thì thấy Bất Hủ tiên tử đang nằm trên giường, ôm Vô Địch Đan, ngủ rất ngon.

Lục Dương rất bất lực, đánh thức Bất Hủ tiên tử:

- Tiên Tử, người có thể đừng ôm kim đan của ta không? Khiến ta còn tưởng kim đan của ta bị mất.

Nàng rất nhanh đã nghĩ ra lời nói dối bằng kiến thức phong phú của thời cổ đại:

- Ngươi không hiểu rồi, ngươi có biết Cổ Võ Đạo không?

Bất Hủ tiên tử nhẹ nhàng đẩy Vô Địch Đan ra.

Lục Dương gật đầu:

- Ta nhớ đó là một loại võ đạo thời thượng cổ?

- Đúng vậy, loại võ đạo này không sử dụng linh khí, chỉ đơn thuần là rèn luyện thân thể, tu luyện đến cực hạn, thân thể có thể sánh ngang với Nguyên Anh kỳ!

- Cổ Võ có thể chia thành Minh Kình, Ám Kình, Hóa Kình, Bão Đan.

- Cho nên?

- Cho nên bây giờ ta đang ôm kim đan của ngươi, chính là để ngươi tiến vào cảnh giới Bão Đan.

Lục Dương: - …

Bất Hủ tiên tử và Lục Dương có thói quen giống nhau, thích ôm đồ ngủ, Vô Địch Đan lại là thứ rất lâu rồi mới gặp lại, nàng cảm thấy rất thân thiết, nhưng lời này nàng không thể nói được, có tổn hại đến tôn nghiêm của tiên nhân.

- Tiên Tử, người có phải cảm thấy trí thông minh của hai chúng ta ở cùng một cấp độ không?

- Ngươi thông minh bằng một phần mười của ta không?

- Tiên Tử, người đã ngủ hai ngày rồi.

Lục Dương ám chỉ Tiên Tử ngủ quá nhiều, mong nàng ngủ ít lại một chút.

- Ngươi hiểu cái gì, ta ngủ là để khôi phục lực lượng, không khôi phục lực lượng thì làm sao đánh bại được tiểu nha đầu Vân Chi kia?

- Nếu như ở thời thượng cổ, ta chết tại chỗ thì sống lại tại chỗ, sức mạnh tiêu tan sẽ lại được ta nắm giữ.

- Bây giờ ta đã chết hơn ba mươi vạn năm, sức mạnh trong cơ thể khi chết đã sớm biến mất không còn dấu vết, ta chỉ có thể dựa vào việc ngủ, từ từ khôi phục lực lượng.

- Vậy bây giờ người đã khôi phục được bao nhiêu rồi?

- Khoảng một hai phần mười, nếu không có cách nào khác để tăng tốc thì ngủ thêm khoảng trên dưới trăm năm nữa là có thể khôi phục hoàn toàn.

Bình Luận (0)
Comment