Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 43 - Chương 43: Học Để Sử Dụng (2)

Chương 43: Học để sử dụng (2) Chương 43: Học để sử dụng (2)

Chỉ là phương thức đi đường khó miêu tả, tốc độ cũng chậm.

Nhìn Lục Dương tùy ý biến to biến nhỏ, chui tới chui lui ở trong đất, chơi quên cả trời đất, Vân Chi thuận miệng hỏi:

- Tiểu sư đệ, nghe nói ngươi ở Nhiệm Vụ đại Điện rất khó tiếp nhận nhiệm vụ?

- Đúng vậy, phần lớn nhiệm vụ đều là Kim Đan kỳ trở lên mới có thể hoàn thành, có rất ít nhiệm vụ thích hợp với ta.

Lục Dương đang cân nhắc đi đến Nhiệm Vụ đại Điện ngồi xổm mấy ngày, xem có thể tìm được nhiệm vụ thích hợp cày điểm cống hiến hay không.

- Ngược lại trùng hợp, mấy ngày trước ta thương nghị với nhóm trưởng lão, có người nói ở phía dược viên xảy ra chút vấn đề, ban bố nhiệm vụ tại Nhiệm Vụ đại Điện nhưng không có người nhận, ta thấy ngươi là nhân tuyển thích hợp, nếu ngươi không ngại thì có thể đi dược viên nhìn xem.

Lục Dương biết rõ, từ sau khi sư phụ bế quan đều là đại sư tỷ thay mặt thay sư phụ chủ trì hội nghị.

- Nhiệm vụ gì?

Lục Dương kỳ quái, sở trường của hắn tại Vấn Đạo Tông cũng không xuất sắc, dạng nhiệm vụ gì cũng đều không thích hợp làm đừng nói là tới chỗ dược viên hoàn toàn không biết ngang dọc.

Hắn ngay cả tri thức phân biệt thảo dược cũng còn chưa học hết.

- Ngươi đi liền biết.

Vân Chi không trả lời.

...

Theo Lục Dương, bản thân Vấn Đạo Tông liền là một giới tu tiên thu nhỏ, không ra khỏi sơn môn liền có thể tìm người hỗ trợ luyện đan, luyện khí, bày trận... đại đa số thời điểm đều có thể tự cung tự cấp.

Luyện đan cần linh dược, mà Vấn Đạo Tông lại có nhu cầu rất lớn đối với luyện đan, cũng không thể luôn dựa vào việc mua nguyên liệu bên ngoài.

Vì giải quyết vấn đề linh dược, Vấn Đạo Tông đã mở một dược viên lớn trồng các loại thảo dược, Nhiệm Vụ đại Điện cũng tuyên bố nhiệm vụ đến dược viên hỗ trợ bồi dưỡng thảo dược.

Bồi dưỡng thảo dược cần kiến thức chuyên nghiệp, Lục Dương đối với chuyện này cái gì cũng không biết, hắn cho đến bây giờ ngay cả mỗi ngày mình ăn thảo dược cùng với linh thú gì cũng không rõ ràng, huống chi là bồi dưỡng thảo dược.

Lục Dương cách xa dược viên đã có thể ngửi thấy mùi thơm của cây cỏ, khác với mùi hương của Đan Đỉnh Phong có khả năng là thuốc độc, nơi này là mùi dược thảo tinh khiết nhất, phàm nhân ngửi lâu có thể kéo dài tuổi thọ, vô bệnh vô tai.

Ngồi tại lối vào dược viên là một ông lão, trên mặt che một chiếc quạt hương bồ, đang nhàn nhã ngủ gà ngủ gật trên chiếc ghế đung đưa.

- Đại gia, xin hỏi nơi này là dược viên sao?

Ông lão rũ mi mắt liếc nhìn Lục Dương:

- Ngươi là ai?

- Lục Dương.

- Ta không hỏi tên, ta hỏi thân phận của ngươi.

- Tứ đệ tử của tông chủ, tiểu sư đệ của Vân Chi đại sư tỷ.

Ông lão nghe được câu trước còn không cảm thấy có chuyện gì, lão gia hỏa tông chủ kia đều đã biến mất mười năm, ai quan tâm lão, nên về hưu liền về hưu đừng có chiếm vị trí cản trở Vân Chi làm việc, nhưng nghe được câu sau lão bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Đệ tử tông chủ mang ý nghĩa là tiểu sư đệ của Vân Chi!

Ông lão bỗng nhiên đứng dậy, thân thể so với Lục Dương còn mạnh mẽ hơn.

Chuyện này cũng bình thường, giới tu tiên không thể phán đoán thân thủ cùng với tuổi tác của đối phương từ bề ngoài, lão nhân và trẻ con đứng chung một chỗ, khó có thể nói ai là ông nội ai là cháu trai.

Giới tu tiên cũng không có ai chủ trương kính già yêu trẻ, dù sao có khả năng lão nhân và trẻ con đều biết đánh nhau hơn ngươi.

- Hoá ra là Vân Chi giới thiệu tới, ngươi không nói sớm.

Ông lão cùng với Lục Dương kề vai sát cánh, thân như huynh đệ.

- Tất cả mọi người đều là người Vấn Đạo Tông, ngươi gọi ta lão Ba là được, một mẫu ba phần đất dược viên này đều là do ta quyết định.

Lục Dương hoài nghi Ba đại gia đang chiếm tiện nghi của hắn, nhưng hắn không có chứng cứ.

- Vân Chi bảo ngươi tới làm cái gì, hái thuốc? Muốn bao nhiêu năm, một ngàn hay là hai ngàn?

Nhìn bộ dạng này của Tam đại gia, Lục Dương không khỏi nhớ tới đại sư tỷ làm cơm cho hắn, sẽ không phải đều là linh dược một ngàn hai ngàn năm hái từ từ dược viên về nấu đó chứ?

Linh dược một ngàn năm cũng không phải là củ cái trắng, đối với Vấn Đạo Tông đều là vật tương đối trân quý.

Chắc không phải, đại sư tỷ là một người rất tiết kiệm, sẽ không có khả năng lãng phí linh dược ở trên người mình.

Lục Dương khách khí hỏi:

- Đại sư tỷ nói mấy ngày trước đây dược viên ban bố nhiệm vụ, không ai tiếp nhận, không biết là nhiệm vụ gì?

Ba đại gia bừng tỉnh đại ngộ, hoá ra là nhiệm vụ này:

- Ngươi có biết cách bồi dưỡng thảo dược không?

- Hoàn toàn không.

Lục Dương nói thật.

- Vậy ta sẽ giải thích đơn giản cho ngươi. Trình tự bồi dưỡng thảo dược tương đối phức tạp, một bước trong đó là xới đất, để rễ thảo dược có thể hấp thu linh khí bên trong đất đai tốt hơn, cùng với hoàn thành quang hợp trong không khí.

- Chuyện xới đất này từ trước đến nay đều là do một cặp vợ chồng Ngân Hoàn Thiên Vương giun đảm nhiệm.

- Gần đây trong nhà bọn hắn xuất hiện chút vấn đề, không có người đi làm, ta liền tuyên bố nhiệm vụ xới đất cho dược viên, việc này cần người quen thuộc Thổ Độn - một trong ngũ hành đạo pháp, nhóm tiểu gia hỏa nắm giữ Thổ Độn có không ít, chẳng qua đều cảm thấy quá phiền phức, không nguyện ý tiếp nhận, trùng hợp bây giờ Vân Chi bảo ngươi tới.

- Cho nên điều ngươi cần làm là...

- Bắt chước giun đất, tiến vào trong đất, xới đất trong dược viên.

Lục Dương: "..."

Lục Dương hoài nghi đại sư tỷ đang chơi xỏ chính mình, nhưng hắn vẫn là không có chứng cứ.

Bình Luận (0)
Comment