Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 436 - Chương 436: Trận Chiến Cuối Cùng Trước Khi Tứ Đại Tiên Nhân Thời Thượng Cổ Thành Đạo (1)

Chương 436: Trận chiến cuối cùng trước khi Tứ đại tiên nhân thời thượng cổ thành đạo (1) Chương 436: Trận chiến cuối cùng trước khi Tứ đại tiên nhân thời thượng cổ thành đạo (1)

Bất Hủ tiên tử gõ vào thân lọ:

- Nhìn cái lọ này đi, ta đã tìm rất nhiều bậc thầy luyện khí, mới luyện chế ra được bảo bối có thể đựng được loại dầu ớt này.

- Quay lại với loại dầu ớt này, đừng nhìn nó bình thường như vậy, chẳng khác gì dầu ớt thông thường, khi xào rau cho vào vài giọt, có thể nâng món ăn này lên một tầm cao mới.

- Hơn nữa loại dầu ớt này của ta còn có khả năng phân biệt lời nói dối, lúc luyện chế thì không phát hiện ra có chức năng này, hẳn là vô tình luyện ra được.

- Sao cơ?

- Kỳ Lân tiên thích ăn cay, sau khi ta biết được tin này, đã thỉnh hắn đến nhà làm khách, cố ý làm vài giọt dầu ớt vào đồ ăn cho hắn, còn mấy người Ứng Thiên tiên thì không cho.

- Ăn được vài miếng, Kỳ Lân tiên liên tục xua tay, nói rằng thực ra mình không thích ăn cay, bảo ta làm lại một đĩa. -

- Ta nói cho ngươi biết, tài nấu nướng của ta rất nổi tiếng, ngay cả khi ta chưa thành tiên, ta vẫn cực kỳ nổi tiếng. Ví dụ như Cửu Tronhj Tiên đã nhiều lần yêu cầu ta nấu ăn cho hắn.

Lục Dương kinh ngạc, thầm nghĩ Cửu Trọng tiên quả nhiên là người đầu tiên thành tiên, có khí phách lớn, chỉ riêng lòng dũng cảm này, đã vượt xa Ứng Thiên tiên rất nhiều.

- Còn có chuyện như vậy sao?

- Đương nhiên rồi, đó là lần đầu tiên ta nấu ăn cho Cửu Trọng tiên, sau khi hắn ta ăn xong thì sắc mặt đại biến, kinh ngạc như gặp được thần tiên, cảm thấy ta rất có triển vọng.

Bất Hủ tiên tử nói mà thần thái bay cao, vốn dĩ nàng không tự tin vào tay nghề nấu ăn của mình, chính chuyện này đã mang đến cho nàng sự tự tin to lớn, khiến nàng càng đi càng xa trên con đường tiên đầu bếp, đạt đến cảnh giới chưa từng có trước đây, các linh trù từ xưa đến nay đều phải kính trọng nàng.

Đáng tiếc là nàng chết sớm, nếu không thì đã sớm trở thành tổ sư của linh trù, được mọi người tôn sùng, hưởng thụ hương khói.

Trong buổi tụ họp của các tiên nhân, nàng còn thường xuyên lấy chuyện này ra nói, đặc biệt cảm ơn sự ủng hộ của Cửu Trọng tiên, các tiên nhân khác khi biết được chuyện này, đều nở nụ cười thiện ý với Cửu Trọng tiên.

Sắc mặt Lục Dương kỳ lạ:

- Cửu Trọng tiên thực sự nói như vậy sao?

Bất Hủ tiên tử chống nạnh, chu môi, nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng với sự nghi ngờ của Lục Dương.

- Tiên tử ta đã bao giờ lừa gạt ngươi chưa?

- Qua vài ngày, hắn đến tìm ta, bảo ta làm cho hắn một bữa nữa, hắn muốn mang đi, ta hỏi hắn mang đi để làm gì, ta hỏi một đằng, hắn trả lời một nẻo, nói cái gì ‘Phạm nhân mạnh miệng, hình gì đều dùng cũng không khai, cần dùng chút chiêu trò ngoài luồng.

- Tên tù nhân kia đã khai chưa?

Lục Dương vô thức hỏi.

Bất Hủ Tiên tử bị câu hỏi của Lục Dương làm cho mơ hồ:

- Ta làm sao biết được tên tù nhân khai hay không, chắc là Cửu Trọng Tiên tra hỏi tù nhân mệt quá rồi, cần ăn cơm để tỉnh táo.

- Đến xem thử còn lại những nguyên liệu dự trữ nào.

Bất Hủ Tiên tử ngân nga một khúc nhạc nhẹ nhàng, đi vòng quanh bếp, cuối cùng dừng lại trước một cái bồn nước.

- Thái Nhất thánh thủy?

Vân Chi khẽ đọc tên nguồn gốc của dòng nước trong bồn, hóa ra không phải là phàm phẩm, mà là Thái Nhất thánh thủy hiếm có đến mức ngay cả hội đấu giá cũng chưa từng xuất hiện.

Tương truyền Thái Nhất thánh thủy có khả năng thanh tẩy vạn vật, gột rửa tâm linh, chỉ một giọt nước cũng có thể kéo một tu sĩ đang nhập ma trở về.

Nếu Vân Chi nhớ không nhầm thì Thái Nhất thánh thủy hiện tại chỉ còn lại vài giọt, phân tán ở các thế lực lớn, là nền tảng, sẽ không dễ dàng sử dụng.

Vấn Đạo Tông từng được ba giọt, đều dùng cho những trưởng lão đang tu luyện nhập ma, Vấn Đạo Tông hiện tại không còn một giọt Thái Nhất thánh thủy nào.

Nơi này lại có cả một hồ Thái Nhất thánh thủy.

Mặt nước phẳng lặng, phản chiếu khuôn mặt tinh xảo của Bất Hủ Tiên tử.

- Tại sao lại có hồ nước ở đây?

Lục Dương không biết Thái Nhất thánh thủy là gì, chỉ thấy lạ tại sao lại có hồ nước trong bếp.

- Bồn rửa bát chứ, ngươi nấu ăn mà không rửa à?

Bất Hủ Tiên tử lộ ra vẻ mặt ‘Lục Dương anh đúng là mất vệ sinh’, khiến khóe mắt Lục Dương giật giật.

Thái Nhất thánh thủy có thể thanh tẩy vạn vật, dùng để rửa rau cũng có thể giải thích được … phải không nhỉ.

Đại sư tỷ có chút do dự, cảm thấy quả nhiên là tiên nhân thời thượng cổ, tư duy nhanh nhạy, có thể tìm ra con đường khác.

Chỉ thấy Bất Hủ Tiên tử giơ ngón trỏ, nhẹ nhàng chạm vào mặt nước, mặt nước phẳng lặng nổi lên từng vòng gợn sóng.

Mặt nước như được lệnh triệu hồi của một thế lực nào đó, tách ra ở giữa, để lộ không gian bên dưới.

Không gian bên dưới không có lấy một giọt nước hay hơi nước nào, một lực lượng kỳ lạ ngăn cách hồ nước và không gian bên dưới, nếu coi hồ nước và không gian bên dưới là một chiếc bình thì hồ nước chính là nắp đậy.

Những thứ trong không gian bên dưới khiến Lục Dương kinh ngạc: Thịt thú không rõ tên nhưng tỏa ra sức sống mãnh liệt, tiên quả đã biến mất từ lâu trong dòng sông lịch sử, những khối đá hình cầu kỳ lạ đến mức không thể tưởng tượng nổi, những bông hoa tỏa ra ánh sáng năm màu… đủ loại vật phẩm đều tiết lộ nguồn gốc phi thường của chúng.

Bình Luận (0)
Comment