Thượng thư Hình bộ Từ Hân thân hình cao lớn uy mãnh, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, một thân gấm vóc thể hiện thân phận cao quý của ông ta, đối với luật pháp có kiến giải sâu sắc, được Hạ Đế tín nhiệm.
- Từ đại nhân, chuyện của Tông chủ Vấn Đạo Tông này.... …
Thượng thư Hình bộ khoát tay:
- Ta đã biết hết mọi chuyện rồi, ta đồng ý xử tử Bất Ngữ lão tặc!
- Hả? nhưng Tông chủ Vấn Đạo Tông chính là.. ……….
- Xử tử!”
Thượng thư Hình bộ chém đinh chặt sắt nói.
Nhìn thái độ của Thượng thư Hình bộ, Mạc Đan Tâm mới nhớ đến một lời đồn ‘người ta nói rằng tùy tiện ném một hòn đá về phía quan viên ở Đế thành, đều là kẻ thù của Bất Ngữ đạo nhân’.
Còn có thơ rằng: Thiên hạ ai mà không biết người.
Nói chính là Bất Ngữ đạo nhân.
- Đi đi đi, chúng ta đi xem Bất Ngữ lão tặc!
Thượng thư Hình bộ kéo Mạc Đan Tâm đến ngục lớn.
Ông ta nghe nói Bất Ngữ đạo nhân bị nhốt ở quận Đại Nhạn, đã từ chối tiệc tối với đồng nghiệp, vội vã đến xem náo nhiệt.
Trong ngục lớn tiếng người ồn ào, giống như giam giữ một tên tù nhân hung tàn, đang gây chuyện bên trong.
Nghe kỹ sẽ phát hiện ra, là có người đang kể chuyện trong ngục lớn.
- Nói đến ngày hôm đó, ta và Tần Cựu Niên, tức là Đại trưởng lão Vấn Đạo Tông, hai chúng ta trong quá trình du ngoạn Trung Châu, dùng Thiên Nhãn, phát hiện ra một ngôi mộ có khí tử trùng thiên, ta bấm ngón tay tính toán, nhất định là đã ra đời một con cương thi cấp bậc Thi Vương.
- Ban đầu hai chúng ta định đến tông môn tìm người giúp đỡ, vây bắt Thi Vương, nào ngờ Thi Vương phát hiện ra hai chúng ta, muốn đào tẩu.
- Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ta ra tay trước, một chiêu Phi Tiên Ngoại Thiên, phá vỡ lớp lớp phong ấn và đất dày của ngôi mộ, phong tỏa đường lui của Thi Vương, Thi Vương thấy vậy, liền dẫn đầu đám cương thi mênh mông cuồn cuồn, tấn công ta và Tần Cựu Niên.
- Ta và Tần Cựu Niên là ai, Tông chủ Vấn Đạo Tông và Đại trưởng lão Vấn Đạo Tông, một con Thi Vương mà cũng muốn đánh bại chúng ta sao?
- Thi Vương lộ ra chân thân Hạn Bạt, ngàn dặm đất đỏ, đất đai khô cằn, câu kết với địa hỏa, trời đất hóa thành một biển lửa.
- Ta một kiếm mây gió tất động, trời đất tối sầm lại, Tần Cựu Niên thi triển Pháp tướng Thiên Địa, một ngón tay to bằng cả ngọn núi.
Tù nhân trong ngục nhìn Bất Ngữ đạo nhân không chớp mắt, nín thở, chỉ sợm phiền đến Bất Ngữ đạo nhân.
Bất Ngữ đạo nhân nóit rầm bồng du dương, tái hiện những chuyện không tồn tại trước mắt mọi người, mọi người thân lâm vào trong cảnh tượng, như thể đang ở bên cạnh quan chiến.
Thượng thư Hình bộ vẻ mặt kỳ lạ, nếu ông ta nhớ không nhầm, Bất Ngữ lão tặc và Tần Đại trưởng lão lần đó là đi xây mộ, vô tình đào trúng mộ thật, bị người ta coi là trộm mộ.
Nào có Thi Vương Hạn Bạt gì chứ?
Mấy năm không gặp, Bất Ngữ lão tặc bịa chuyện ngày càng giỏi.
Thượng thư Hình bộ nhớ lại những lần bị Bất Ngữ đạo nhân hãm hại trong quá khứ, nghiến răng nghiến lợi.
Cuối cùng cũng rơi vào tay ta rồi.
- Bất Ngữ lão tặc, ngươi sống thật quá dễ chịu nhỉ?
Thượng thư Hình bộ cười khặc khặc nhìn Bất Ngữ đạo nhân.
Mọi người trong phòng giam đồng loạt nhìn về phía Thượng thư Hình bộ, trong mắt mang theo vẻ không hài lòng, cảm thấy người này thật vô lễ, làm phiền họ nghe kể chuyện.
Lại nhìn Từ Hân một thân hoa phục, Mạc đại nhân đi theo phía sau, mọi người đều biết Từ Hân là một quan lớn.
Còn lớn đến mức nào thì không biết.
Bất Ngữ đạo nhân nhìn thấy Từ Hân thì cười ha ha:
- Giới thiệu với mọi người một chút, vị này là Từ Hân Từ đại nhân, Thượng thư Hình bộ hiện tại.
- Bất Ngữ lão tặc, ta khuyên ngươi đối xử với ta cung kính một chút, rốt cuộc là giam ngươi mười ngày hay mười năm, đều là chuyện ta nói một câu.
Mạc Đan Tâm ở phía sau nhỏ giọng nhắc nhở:
- Từ đại nhân, điều này hẳn là xem quy định của luật hình như thế nào.
Từ đại nhân quay đầu nhìn Mạc Đan Tâm với ánh mắt giận dữ, dọa Mạc Đan Tâm vội cúi đầu.
Từ đại nhân lại quay đầu nhìn về phía Bất Ngữ đạo nhân, khôi phục lại vẻ mặt cười lạnh lùng.
Bất Ngữ đạo nhân một bộ dáng vẻ tiên phong đạo cốt, dù ở trong ngục thì khí chất của ông ta cũng chưa từng giảm đi một phần:
- Ngươi muốn ta thế nào? Chúng ta ra ngoài đánh nhau một trận đi?
- Ta thắng ngươi thả ta đi? Ta thua ngươi muốn giam ta bao nhiêu ngày thì giam ta bấy nhiêu ngày?
Từ Hân nghe xong lời này, vỗ bàn:
- Được, một lời đã định!
Mặc dù ông ta ở Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh Kỳ, Hóa Thần Kỳ đều bị Bất Ngữ đạo nhân đánh bại.
Nhưng bây giờ ông ta là Thượng thư Hình bộ, trấn áp không biết bao nhiêu tội phạm hung tàn, luận về tu vi, luận về thực chiến, ông ta đều không sợ Bất Ngữ đạo nhân.
Từ đại nhân giật phăng xiềng xích của phòng giam, mở cửa phòng giam:
- Ra ngoài!
Bất Ngữ đạo nhân cười nhạt, nói với Mạc Đan Tâm:
- Mạc đại nhân, ngài đều nhìn thấy rồi chứ, ta muốn vượt ngục, Từ đại nhân đồng ý với phương án vượt ngục của ta, còn tự mình mở cửa phòng giam cho ta, ta là chủ mưu, ông ta là tòng phạm, ngài cũng giam ông ta lại đi.
Mạc Đan Tâm nhìn thấy cảnh này, trầm tư hai giây, bước lên phía trước, bày ra một tư thế mời.
- Tông chủ Vấn Đạo Tông nói có lý, Từ đại nhân ngài ở trước mặt bổn quan công khai phạm pháp, mời đi.
Từ Hân: - …
- Bất Ngữ lão tặc ngươi vào ngục rồi còn có thể hãm hại ta.