Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 453 - Chương 453: Lý Hạo Nhiên Thống Khổ

Chương 453: Lý Hạo Nhiên thống khổ Chương 453: Lý Hạo Nhiên thống khổ

- Tiên tử.

Bất Hủ tiên nhân khoanh hai tay, nâng trên đỉnh đầu, hành lễ với Bất Hủ tiên tử.

Bất Hủ tiên tử nhàn nhạt ừ một tiếng:

- Hôm nay có cơ hội gặp mặt, có chuyện thông báo ngươi một tiếng.

- Tiên tử mời nói.

- Bản tiên thấy tâm tính cùng thiên phú của Lục Dương đều phù hợp yêu cầu bản tiên, bản tiên quyết định Lục Dương chính là nhị đương gia Bất Hủ nhất mạch, ngươi là tam đương gia Bất Hủ nhất mạch, ngày sau ngươi đối xử với Lục Dương cũng phải cung kích như đối với ta, nghe rõ chưa?

Bất Hủ tiên nhân đầu tiên là kinh ngạc, dù tâm tính cùng thiên phú Lục Dương đều đủ, nhưng cảnh giới của hắn vẫn bày ở đó, nào có tư cách làm nhị đương gia, lập tức hắn giống như đã hiểu cái gì đó, rất cung kính hô lớn:

- Vâng.

Rất nhanh Bất Hủ tiên tử liền trở lại không gian tinh thần của Lục Dương.

- Tiên tử đi làm gì vậy.

- Không nói cho ngươi.

Bất Hủ tiên tử âm thầm cười trộm, Lục Dương ngươi không muốn làm nhị đương gia, vậy ta liền để cho tất cả mọi người biết ngươi là nhị đương gia, đến lúc đó ngươi muốn phủ nhận cũng vô dụng.

Ta thật thông minh.

Nhà ăn Luyện Khí phong, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu tìm được Chu Lộ Lộ sư tỷ đang vừa đọc sách vừa vẽ đồ chơi làm bằng đường.

- Chu sư tỷ, Lý sư đệ đang ở trên núi sao?

Lục Dương khách khí hỏi.

- Là Lục sư đệ cùng Mạnh sư đệ sao, các ngươi Kết Đan rồi? Tốc độ thật nhanh.

Chu Lộ Lộ ngẩng đầu, nhìn thấy cảnh giới của Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Lúc ở cái tuổi này, nàng mới chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ thôi.

- Các ngươi muốn tìm Lý sư đệ? Hắn đang ở trong động phủ của mình.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu cùng mỉm cười, bọn hắn cùng Lý Hạo Nhiên tình như thủ túc, sau khi Kết Đan đương nhiên phải khoe khoang trước mặt Lý Hạo Nhiên một hồi.

Nếu không bọn hắn khổ sở tu luyện như vậy làm gì?

Kết Đan sau tự nhiên muốn khoe khoang một phen trước mặt Lý Hạo Nhiên.

- Lý sư đệ đang đi ngủ.

- Đi ngủ? Ta nhớ Lý sư đệ không phải người thích ngủ.

- Trước kia không phải, kể từ lần trở về thăm người thân, hắn trở nên thích ngủ, mỗi lần tỉnh ngủ, lông mày đều u ám, giống như gặp ác mộng, ta hỏi hắn có phải mơ thấy thứ gì không tốt không, hắn cũng không muốn nói.

- Ta hỏi phụ thân, phụ thân cũng nói chuyện này không cần ta quản.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu liếc nhau, đại khái đoán được tình huống, có lẽ trong mơ Lý Hạo nhiên nhớ tới ký ức kiếp trước.

Tần Hạo Nhiên đường đường là đầu lĩnh Ma giáo, làm một số chuyện điên rồ, lại nhớ đến vị Giáo chủ nói có rất nhiều người ngấp nghé vị trí của Tần Hạo Nhiên, những chuyện này đều sẽ khiến Lý Hạo Nhiên không quen.

Hai người thu lại tâm tư khoe khoang, quyết định đi thăm Lý Hạo Nhiên.

Chỉ là đi tay không cũng không tốt lắm, Lục Dương thấy Chu Lộ Lộ sư tỷ vẽ đồ chơi làm bằng đường rất thú vị, vừa định mua một cái cho Lý Hạo Nhiên.

Lục Dương còn chưa mở miệng, chỉ thấy Chu Lộ Lộ nhẹ nhàng thổi một hơi, hai cây đường hình người như sống lại, ở trên không trung cầm vũ khí vẽ bằng nước đường, đinh đinh đương đương đánh nhau.

Khóe mắt Lục Dương giật giật, nếu như hắn nhìn không sai, chiến lực của hai đồ chơi làm bằng đường này tương đương với Kim Đan kỳ.

Mua cho Lý Hạo Nhiên, hai cái này đồ chơi làm bằng đường nói không chừng sẽ đánh Lý Hạo Nhiên một trận.

Được rồi được rồi, đổi thành món khác.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu dạo quanh nhà ăn một vòng, bánh quẩy có thể biến lớn thu nhỏ làm xà nhà, bánh bao có thể làm ám khí, bánh nướng có thể làm Hộ Tâm kính, hạt vừng có thể luyện Thiêt Sa Chưởng…không một thứ nào có thể làm quà thăm hỏi.

- Trình độ nấu cơm ở nhà ăn các ngươi rất cao!

Tiên trù duy nhất của nhà ăn Luyện Khí phong cho đánh giá.

- Ta thà trình độ của bọn hắn thấp một chút.

- Người như ngươi không cần phát triển!

Lục Dương mắt điếc tai ngơ.

...

Trong huyệt động đen như mực, một bóng người khuôn mặt dữ tợn, thân thể không tự chủ vặn vẹo, giống như gặp thống khổ trong giấc mộng, mà hắn không cách nào thức tỉnh, chỉ có thể yên lặng chịu đựng loại thống khổ này.

Hắn bỗng nhiên mở hai mắt ra, vết mồ hôi thấm vào vạt áo và giường của hắn.

Ánh nến dấy lên, chiếu sáng cả động phủ, cũng chiếu sáng mặt Lý Hạo Nhiên.

Lý Hạo Nhiên mờ mịt nhìn động phủ, lúc này mới nhận ra mình đã tỉnh.

Hắn nhớ lại những gì trải qua trong giấc mơ, những mặt tối của Cửu U giáo, áp lực không rõ của Tần Hạo Nhiên, nhịn không được rùng mình một cái, thấp giọng mắng:

- Trí nhớ kiếp trước chết tiệt...

Đối với trí nhớ kiếp trước thỉnh thoảng xuất hiện, sư phụ của hắn, Ngũ trưởng lão chưởng quản Luyện Khí phong cũng không có biện pháp gì tốt.

Lý Hạo Nhiên mặc niệm khẩu quyết, đầu tiên thi triển Tịnh Y Chú, làm sạch quần áo, lại thi triển Tịnh Thân chú, tắm sạch sẽ thân thể, từ đó mới cảm thấy tốt hơn một chút.

- Hử? Lục sư huynh cùng Mạnh sư huynh ở cửa ra vào?

Trận pháp bên trong động phủ nhắc nhở, khiến Lý Hạo Nhiên phải rùng mình một cái.

Hắn mở ra cửa chính động phủ, nhìn thấy gương mặt cười tươi hớn hở của Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu.

- Lý sư đệ, tỉnh rồi?

Lục Dương cười nói, lén lút quan sát tình huống của Lý Hạo Nhiên.

Bình Luận (0)
Comment