Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 465 - Chương 465: Chuyển Thế Thân

Chương 465: Chuyển thế thân Chương 465: Chuyển thế thân

Cuối cùng Tần Nghiên Nghiên cũng hiểu tại sao phụ thân mình vẫn luôn không chịu nói rõ thân phận của mình.

Mặc dù nói Tần Hạo Nhiên là giáo chủ của một trong Tứ đại ma giáo, là hoàng đế bóng tối của thế giới bóng đen, dưới trướng có vô số ma tu, kẻ nào cũng tàn nhẫn, giết người không chớp mắt.

Nhưng thân phận này lại không thể đem ra khoe khoang.

Nếu không thì Tần Nghiên Nghiên gặp đối thủ, đối thủ trước tiên khoe khoang thân phận, nói mình là ai ai ai của tông môn siêu nhất lưu gì đó, tốt nhất là ngươi nên tự nhận thua.

Tần Nghiên Nghiên nở nụ cười tà mị, nói rằng phụ thân mình là giáo chủ ma giáo, tốt nhất là ngươi nên ngoan ngoãn đầu hàng, nếu không sẽ bị tiểu thư này đánh chết.

Sau đó thì không còn gì nữa, đối thủ trực tiếp báo quan, san bằng Cửu U giáo.

Giáo chủ Cửu U giáo là tội phạm bị truy nã gắt gao nhất của Vương triều Đại Hạ.

Tự chui đầu vào lưới.

Lùi một bước mà nói, thân phận bại lộ, mọi người đều biết phụ thân của Tần Nghiên Nghiên là giáo chủ ma giáo, còn ảnh hưởng đến thẩm tra chính trị và tiền đồ của Tần Nghiên Nghiên.

Quan trọng nhất là hắn còn nợ một khoản tiền khổng lồ, cuộc sống rất không ổn định, có nguy cơ bị chủ nợ truy sát bất cứ lúc nào.

Chỉ sợ Tô Y Nhân biết được tất cả những chuyện này, cảm thấy Tần Hạo Nhiên không đáng tin cậy, rồi ly hôn.

- Ngươi thật sự không nhớ gì về nơi giấu bảo bối sao?

Mạnh Kinh Chu không cam lòng, đây là bảo bối của một vị giáo chủ ma giáo, giá trị không thể ước lượng.

Lý Hạo Nhiên nhíu chặt mày, cố gắng suy nghĩ lại ký ức lúc đó.

Đoạn ký ức của Tần Hạo Nhiên không chỉ đứt quãng mà còn có một số chỗ mơ hồ, có cảm giác như sương mù che phủ.

- Ta nghĩ xem ta nghĩ xem.... Hẳn là chuyện bốn trăm năm trước...... Liên quan đến cây Hòe.... ….

Lục Dương trầm ngâm một lúc, truyền âm cho ba con quỷ nữ.

Trong chính điện, tiếng đọc sách vang lên, mang đến cho ngôi miếu cổ kính một cảm giác hoàn toàn mới, ba ngươi quỷ nữ mặc đồ mát mẻ đi lại trong chính điện, khiến các nho sinh vô cùng phấn khích.

- Tiết học này ai học tốt nhất, tiên sinh ta sẽ dạy riêng.

Quỷ nữ áo xanh nhẹ giọng nói, vô cùng quyến rũ.

Các nho sinh nghe vậy mắt sáng lên, bắt đầu đọc sách học bài với một khí thế chưa từng có:

- Học mà thời tập chi, chẳng phải là vui sao.....

Ba con quỷ nữ nghe Lục Dương truyền âm, vỗ tay, nói:

- Các tiên sinh có việc đi vắng một chút, tiết học sau tự học.

Sau đó bỏ mặc những nho sinh đang bối rối, đến phòng bên.

- Trấn Cổ Hòe có bao nhiêu cây Hòe trên bốn trăm năm tuổi?

Ba con quỷ nữ bị hỏi sững sờ, vẫn là Tiểu Thất thông minh nhất, trả lời:

- Hiện tại có tám mươi cây Hòe trên bốn trăm năm tuổi, nhưng bốn trăm năm trước cây Hòe không phải đều sống đến bây giờ, có một số cây Hòe bị người ta chặt hạ làm đồ nội thất, có một số bị người ta đốt làm củi, Trấn Cổ Hòe còn xảy ra một trận hỏa hoạn lớn, cả một loạt cây Hòe bị thiêu rụi.

Mạnh Kinh Chu cảm thấy mọi chuyện có chút khó giải quyết, ban đầu còn nghĩ cây Hòe trên bốn trăm năm tuổi không nhiều, cùng lắm là từng cái một đi tra, không ngờ lại là hắn nghĩ đơn giản rồi, đa số cây Hòe đều không còn đến bây giờ.

Lục Dương gật đầu, lại hỏi:

- Vậy các ngươi bao giờ nộp dương khí cho Mễ đại nhân?

- Sáng mai.

- Cảnh giới của Mễ đại nhân như thế nào?.

- Nên là ở Nguyên Anh sơ kỳ.

Điều này cũng giống với suy đoán của Lục Dương, một người phụ trách quận trong ma giáo, tu vi phần lớn đều ở Nguyên Anh sơ kỳ, như Sở Đà chủ ở quận Diên Giang chỉ có Kim Đan hậu kỳ là thuộc số ít.

Dù sao thì tu vi của các tu sĩ ở quận Diên Giang nói chung đều thấp, không cần phải cử người quá cao đến làm người phụ trách khu vực.

- Ngày mai ba người các ngươi nghe ta an bài...….

Quận Thủ Điền, một tầng hầm giá hai mươi linh thạch một tháng.

Mễ đại nhân phụ trách Quận Thủ Điền của Cửu U giáo đang cẩn thận rót trà cho một thanh niên tuấn tú.

Tu vi của thanh niên không cao, Trúc Cơ hậu kỳ.

- Mễ đại nhân khách sáo quá, ta chỉ là một giáo đồ cấp thấp trong giáo, không dám làm phiền Mễ đại nhân giá lâm.

- Không dám nhận xưng hô Mễ đại nhân, Tần công tử gọi ta là lão Mễ là được.

Mễ đại nhân vừa cười vừa thầm mắng trong lòng, ai dám coi ngươi là giáo đồ cấp thấp.

Người thanh niên từ tốn nhấp một ngụm trà, không hề tôn trọng Mễ đại nhân, như thể Mễ đại nhân là thuộc hạ của hắn:

- Mục đích ta đến đây lần này, Mễ đại nhân hẳn phải biết.

- Vì bảo bối mà Tần giáo chủ giấu ở Trấn Cổ Hòe?

Người thanh niênđặt chén trà xuống, thuận miệng nói, một bộ dáng nhất định phải được:

- Nói chính xác thì, đó là bảo bối của ta.

Thấy Mễ đại nhân do dự, người thanh niên khoanh tay đặt trước ngực, cơ thể hơi ngả về sau, dựa vào ghế:

- Sao, Mễ đại nhân vẫn không tin ta là Tần Hạo Nhiên chuyển thế?

- Tần công tử nói đùa, trên dưới trong giáo phái ai mà không biết ngài là Tần giáo chủ chuyển thế.

Mễ đại nhân nói vậy, nhưng trong lòng lại có chút không tin.

Bình Luận (0)
Comment